Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1869. Căn bệnh kì quái

Ngoại trừ Y Tiểu m, trong phòng còn có một nam một nữ, nam tuổi khá lớn, trông có vẻ cỡ sáu mươi tuổi, còn nữ ngược lại rất trẻ, hơn hai mươi tuổi.
Nữ nhân dáng vẻ không tệ, nhưng nhìn cách ăn mặc của nàng, có vẻ là nhân viên phục vụ của khách sạn này.
Lúc này, Y Tiểu Âm đang ngồi trên ghế sô pha, mà hai người đó đang đứng đối diện Y Tiểu m, dáng vẻ rất cung kính khách khí.
Hạ Thiên đi tới ngồi xuống bên cạnh Y Tiểu m, thuận tay ôm eo nàng: “Vợ Y Y, bọn hắn là ai vậy?”
“Xin chào, chúng ta là...” Nữ nhân viên phục vụ kia chuẩn bị nói, lại bị cắt ngang.
“Ngươi tới khám bệnh sao?” Hạ Thiên nhìn nữ nhân viên phục vụ kia một cái: “Ngươi cũng không phải bệnh nặng gì, không cần tới tìm vợ Y Y của ta xem đâu, tùy tiện tìm một bác sĩ là được rồi.”
“Ta...” Nữ nhân viên phục vụ ngẩn người, dường như muốn nói gì đó, lại không biết nên nói thế nào, nhưng thật ra nàng đột nhiên cảm thấy rất kinh ngạc đối với Hạ Thiên, đối với thân phận của Hạ Thiên và Y Tiểu m, càng kinh ngạc hơn.
“Đừng nói lung tung, không phải nàng ấy đến khám bệnh, nàng ấy đưa cha nàng ấy đến, cũng chính là vị lão tiên sinh đó đến xem bệnh.” Y Tiểu Âm mở miệng: “Vị đó là Vương tiểu thư, làm việc ở khách sạn này, biết ta ở đây, mà cha nàng tình cờ bị bệnh gì đó nhưng không kiểm tra ra được, nên đã đưa đến tìm ta.”
“Vợ Y Y, hắn không bị bệnh.” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên: “Hắn chỉ khá già mà thôi.”
“Dựa theo lời Vương tiểu thư nói, cha của nàng ấy, Vương lão tiên sinh đáng lẽ chỉ mới ngoài bốn mươi tuổi, mà trên giấy tờ tùy thân và giấy khai sinh của Vương lão tiên sinh, cũng đều cho thấy hắn chỉ có bốn mươi bốn tuổi, nhưng bây giờ, trạng thái cơ thể của Vương lão tiên sinh đã gần bảy mươi tuổi, hắn cũng đã đo tuổi xương ở một vài bệnh viện, kết quả cũng cho thấy khoảng bảy mươi tuổi.” Y Tiểu Âm giới thiệu tình huống với Hạ Thiên: “Bệnh viện nghi ngờ Vương lão tiên sinh lão hóa sớm, nhưng cuối cùng lại loại trừ chẩn đoán này, bọn hắn cũng cho rằng Vương lão tiên sinh không bị bệnh.”
“Ờ, bọn hắn chẩn đoán không sai, hắn không bị bệnh.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Vợ Y Y, nàng nói cho vị Vương tiểu thư kia, thật ra chuyện rất đơn giản, giấy tờ tùy thân và giấy khai sinh của cha nàng đều là giả, à, thật ra cha nàng cũng biết, chỉ là cố ý lừa người mà thôi, chắc năm đó cố ý lừa mẹ nàng đấy.”
“Không thể nào, cha ta sẽ không lừa chúng ta.” Vương tiểu thư lập tức phủ nhận, nàng kéo cha mình: “Bỏ đi, ba, chúng ta đi thôi, chúng ta lại nghĩ cách khác.”
“Vợ Y Y, cho nàng xem cái này.” Hạ Thiên đưa di động đến trước mặt Y Tiểu m, Y Tiểu Âm nhanh chóng xem lướt qua nội dung bên trên một chút, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm trọng.
Ngẩng đầu nhìn về phía ông lão kia, Y Tiểu Âm chậm rãi nói: “Vương lão tiên sinh, con gái ngươi rất quan tâm ngươi, vì bệnh tình của ngươi mà nàng ấy đã từ bỏ rất nhiều cơ hội, nàng ấy vốn dĩ tốt nghiệp từ một trường đại học rất tốt, cũng có một triển vọng nghề nghiệp rất tốt, nhưng vì đưa ngươi đi khắp nơi chữa bệnh, nàng đã từ bỏ rất nhiều cơ hội, thế cho nên bây giờ, nàng ấy chỉ có thể ở đây làm một nhân viên phục vụ, nếu ngươi thật sự quan tâm nàng ấy thì nên nói chân tướng cho nàng ấy biết, ta nghĩ, ngươi cũng không hy vọng nàng ấy vì ngươi mà phải mệt mỏi như vậy đúng không?”
“Y Tiên tiểu thư, ta tin cha ta, hắn sẽ không cố ý lừa ta...” Vương tiểu thư kia có chút tức giận.
“Vương tiểu thư, ngươi như vậy sẽ khiến cha ngươi càng không dám nói ra chân tướng, nhưng tin ta đi, các ngươi chỉ có đối mặt với sự thật mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn.” Y Tiểu Âm cười nhạt: “Vương lão tiên sinh, mặc dù bây giờ ngươi đã bảy mươi tuổi rồi, nhưng thật ra, chỉ cần ngươi điều dưỡng thích hợp, có thể sống thêm vài chục năm nữa cũng không thành vấn đề, ngược lại, nếu ngươi vẫn luôn cho rằng mình lão hóa sớm, ngược lại có thể sẽ khiến tuổi thọ của ngươi ngắn hơn, có thể vài năm sau, ngươi thật sự sẽ rời khỏi vợ và con gái ngươi, ta nghĩ, đây là điều mà ngươi và người nhà của ngươi đều không muốn nhìn thấy.”
“Y Tiên tiểu thư, cảm ơn ý tốt của ngươi, nhưng cha ta chắc chắn sẽ không phải...” Vương tiểu thư kia rõ ràng vẫn không tin.
Nhưng lúc này, Vương lão tiên sinh kia lại thở dài: “Con gái ngoan, thật xin lỗi, thật ra, Y Tiên tiểu thư nói không sai, ta thật sự lừa các ngươi, ta nghĩ, chúng ta nên chấp nhận hiện thực.”
“Nhưng, ba, ta...” Vương tiểu thư còn muốn nói gì đó.
Vương lão tiên sinh khoát tay: “Con gái ngoan, thật ra ngươi rất thông minh, trước đây ngươi cũng đã bắt đầu nghi ngờ rồi, chỉ là ngươi không muốn tin, mà ta, cũng không muốn làm ngươi thất vọng, cho nên vẫn luôn lừa ngươi, nhưng Y Tiên tiểu thư nói không sai, chúng ta cần phải đối mặt với sự thật, như vậy, đối với ngươi và đối với ta, đều rất tốt.”
“Được rồi, chuyện của các ngươi đã giải quyết xong rồi, có thể ra ngoài được rồi.” Bây giờ, Hạ Thiên lại bắt đầu đuổi người.
“Con gái ngoan, chúng ta đi trước đi, chúng ta về nhà một chuyến, sau đó, ta sẽ từ từ nói rõ chuyện của chúng ta cho ngươi và mẹ ngươi biết.” Vương lão tiên sinh bắt đầu kéo con gái rời đi.
Tuy Vương tiểu thư không quá tình nguyện, nhưng vẫn đi ra ngoài.
“Y Tiên tiểu thư, thật sự rất cảm ơn cô.” Vương lão tiên sinh đi tới cửa, xoay người cúi chào Y Tiểu m, sau đó, mới cùng con gái rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận