Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4016: Ta không quen nhìn hai người như một người

“Cực Tiên Lệnh của ta, ta đưa cho ngươi luôn.”
Cung chủ Thiên Cung xuất hiện trước mặt Hạ Thiên, nở nụ cười như có như không: “Ngươi cầm chúng đến trước mộ thất Cực Tiên mộ đi.”
Hạ Thiên cũng không tiếp nhận Cực Tiên Lệnh, chỉ ôm lấy cung chủ Thiên Cung, thì thầm bên tai: “Ngươi là Tô Mộng Lệ, hay nói Tô Mộng Lệ là ngươi?”
“Khác nhau ở chỗ nào sao?”
Cung chủ Thiên Cung cũng không giãy dụa, sắc mặt vẫn lạnh nhạt từ đầu đến cuối: “Ta chính là Tô Mộng Lệ, Tô Mộng Lệ chính là ta.”
Hạ Thiên thấy nàng thẳng thắn thừa nhận, trong lòng không khỏi nghi hoặc một chút: “Không đúng, nếu Tô Mộng Lệ và ngươi cùng là một người, ta phải nhận ra mới đúng chứ.”
“Bây giờ chẳng phải ngươi đã nhìn thấy rồi sao?”
Gương mặt cung chủ Thiên Cung bỗng nhiên thay đổi, biến thành dáng vẻ của Tô Mộng Lệ: “Thân là cung chủ, ta không tiện cất bước ở bên ngoài, rất dễ gây ra xung đột. Cho nên, dáng vẻ này là ta cố ý tạo ra, dùng để tiếp xúc với các tổ chức khác, thu hoạch tư liệu trực tiếp.”
“Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta.”
Hạ Thiên mất hứng nói.
“Thật ra rất đơn giản.”
Cung chủ Thiên Cung thản nhiên nói: “Bởi vì trước đó ta dùng kiếp lực để che chắn, khi đó ngươi không biết cái gì là kiếp lực, cho nên ngươi mới không nhận ra.”
Nghe xong, Hạ Thiên ngược lại có thể tiếp nhận.
Bởi vì khi hắn đánh nhau với Man Sơn thần tướng, hắn mới mơ hồ cảm nhận được cung chủ Thiên Cung có cảm giác quen thuộc.
“Thế nào, ngươi không quen à?”
Cung chủ Thiên Cung khôi phục lại hình dạng của mình, sau đó nói: “Vậy ngươi thích dáng vẻ nào của ta? Nếu như ngươi thích, ta có thể biến thành Cơ Thanh Ảnh, hoặc tách ấn tượng Tô Mộng Lệ trong đầu ngươi ra.”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Vậy ngươi chẳng phải không có tên sao?”
“Tên thôi mà, chỉ cần lấy một cái là được.”
Cung chủ Thiên Cung lạnh nhạt nói: “Ban đầu, cái tên Tô Mộng Lệ là do Phù Diêu Tiên Tử ban cho ta, ta trả lại cho nàng ấy là được thôi mà.”
“Thôi tách ra đi.”
Hạ Thiên khá dứt khoát, nghiêm túc nói: “Ta không quen nhìn hai người như một người. Chủ yếu nàng ta không xinh đẹp bằng ngươi, nhưng dáng người nàng ấy xem như không tệ.”
“Được.”
Cung chủ Thiên Cung không chút do dự, trực tiếp gật đầu đồng ý: “Tuy nhiên, cái này phải cần chút thời gian. Hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn cần giải quyết.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ta biết ngươi muốn nói cái gì, muốn ta tranh thủ thời gian chứ gì.”
Cung chủ Thiên Cung bỗng nhiên đưa tay ra chộp lấy, chỉ thấy Cực Tiên Lệnh của Long gia lão tổ và Cực Tiên Lệnh trên người âm Thế Cực bay đến lòng bàn tay của nàng.
Cộng thêm một khối của nàng, tổng cộng bốn khối nàng đều nhét hết vào tay Hạ Thiên.
“Ngươi cầm bốn tấm Cực Tiên Lệnh này đi về hướng Đông ba trăm dặm, ở đó có một mộ môn, ngươi cất kỹ bốn tấm lệnh bài này, khi đó ngươi có thể tiến vào Cực Tiên mộ.”
Cung chủ Thiên Cung chậm rãi dặn dò Hạ Thiên, giọng nói khá bình tĩnh, ngữ khí cũng rất bình ổn, giống như đang nói một việc gì đó rất bình thường: “Về phần làm thế nào để tiến vào khu vực hạch tâm Cực Tiên mộ, cái này ngươi cần phải phối hợp với các nữ nhân của mình.”
“Các nàng ở đâu rồi?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
“Muốn mở cánh cửa Cực Tiên mộ chỉ có tam giới cộng minh.”
Cung chủ Thiên Cung mỉm cười: “Chúng nữ nhân của ngươi đã mở một cái, sau đó trải qua sự sắp xếp của Dạ Ngọc Mị đã chia thành ba tiểu tổ, tiến vào Quy Khư, U Minh và Thiên Cung. Đương nhiên, hai cái trước đã bị tàn phá không chịu nổi nhưng không sao, hạch tâm bí cảnh đã được Trương Lăng Linh thu phục.”
Hạ Thiên cười nói: “Các nàng ai sẽ đến bí cảnh Thiên Cung?”
“Ta không biết.”
Cung chủ Thiên Cung khẽ lắc đầu: “Nếu ngươi muốn tìm các nàng, vậy thì phải tốn chút công phu rồi. Thuận tiện nhắc nhở ngươi một chút, mặc dù ta ủng hộ ngươi tiến vào Cực Tiên mộ, nhưng điều này cũng không có nghĩa là bên trong bí cảnh không hề có nguy hiểm. Phạm vi bí cảnh Thiên Cung rất lớn, ngay cả ta cũng không thể bao quát hết toàn bộ, bởi vì có một phạm vi thuộc địa bàn Ma tộc.”
“Ma tộc?”
Hạ Thiên hờ hững, ánh mắt quan sát thi thể của âm Thế Cực: “Là giống như hắn ta?”
“Hắn ta vẫn còn tính là có lý trí, nhưng đã bị mấy ngàn năm an nhàn ma diệt đấu chí, thực lực không bằng một phần trăm lúc trước.”
Cung chủ Thiên Cung trịnh trọng nhắc nhở Hạ Thiên: “Ma tộc chân chính lợi hại chính là đám ma vật vốn không có nhân tính, cũng là ma chủ bị Phù Diêu Tiên Tử nhốt bên trong Cực Tiên mộ. Thực lực bọn họ không yếu, hơn nữa còn có thiên phú đặc biệt của mình. Năm đó, Phù Diêu Tiên Tử giết không chết bọn họ, cho nên mới tiến hành ước thúc bọn họ bên cạnh mình.”
Hạ Thiên nói: “Tốt nhất bọn họ nên có chút bản lãnh, nếu không thì sẽ nhàm chán lắm.”
Cung chủ Thiên Cung bất động thanh sắc: “Ta cũng hy vọng ngươi sẽ không quá nhàm chán. Khi ngươi chơi vui nhất, đó chính là lúc lực sát thương mạnh nhất.”
“Ngươi hiểu rõ ta như vậy sao?”
Hạ Thiên không khỏi nhìn chằm chằm vào mắt cung chủ Thiên Cung, cười nói: “Có phải ngươi yêu ta rồi hay không?”
Gương mặt cung chủ Thiên Cung không chút biểu cảm, giọng nói vẫn bình tĩnh: “Yêu hay không yêu cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng ta cần ngươi.”
“Không được.”
Hạ Thiên lắc đầu: “Ta đẹp trai như thế, ngươi đẹp gái như thế, ngươi không yêu ta thì thật là đáng tiếc.”
Cung chủ Thiên Cung thản nhiên nói: “Vậy phải xem ngươi có mị lực khiến ta yêu hay không?”
“Mị lực, ta đương nhiên có cái này.”
Hạ Thiên nghiêm túc khoe khoang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận