Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1655. Tăng Siêu Nhân

Một đôi nam nữ xuất hiện ở bên cạnh bàn, nam hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ trường bào có chút cổ quái, nhìn qua hơi chút giống như các nhân vật cổ đại hay xuất hiện trên truyền hình, mà người này còn để tóc dài, ừm, trên đầu còn có một cái bím tóc.
Trang phục của hắn rất quỷ dị, đặc biệt là giữa trời nắng nóng như vậy mà còn mặc trường bào, như vậy càng thêm quỷ dị.
Còn về nữ nhân bên cạnh người nam nhân mặc trường bào, nàng ta nhìn rất trẻ, mặc một bộ sườn xám tính là tương đối bình thường, tuy rằng mặc như vậy tới đây ăn tôm hùm đất cũng không quá thích hợp, nhưng đầu năm nay có không ít người mặc sườn xám.
Nữ nhân kia mặc sườn xám rất xinh đẹp, dáng người cũng coi như không tệ, ít nhất nhìn qua không thua kém Loan Loan.
Đương nhiên, nếu so sánh với Lam Y Nhân thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
"Trùng hợp cái rắm!" Kiều Đông Hải nhìn nam nhân mặc trường bào kia rồi lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, "Tiểu tử họ Tăng kia, từ trước tới nay ngươi chưa bao giờ đặt chân tới những nơi như thế này, hơn nữa loại người ăn một con tôm hùm đất sẽ bị dị ứng như ngươi còn dám mở miệng nói là trùng hợp? Đừng nói là ngươi đi theo ta vào đây đấy?"
"Kiều lão sư, ngươi......" Nam nhân mặc trường bào đó lắc đầu.
"Thôi đi, đừng kêu ta là lão sư, lão tử không phải là lão sư của ngươi!" Kiều Đông Hải không kiên nhẫn ngắt lời của đối phương.
"Tốt thôi, nếu ngươi đã nói như vậy, Kiều tổng, ta cảm thấy ngươi hơi đánh giá cao bản thân mình rồi, Tăng Siêu Nhân ta còn không tới nỗi phải đi theo dõi ngươi. Đúng là ta không ăn tôm hùm đất, nhưng Hồng Hồng nhà ta lại rất thích......" Nam nhân mặc trường bào còn chưa nói xong thì đã bị ngắt lời lần nữa.
"Vậy mẹ nó đừng có tới làm phiền ta!" Kiều Đông Hải phất phất tay, "Ngươi tránh sang một bên chơi bùn đi!"
"Xem ra tâm trạng hiện tại của Kiều tổng rất bực bội, là do vị mỹ nữ Loan Loan bên cạnh không thể khiến ngươi hài lòng hay do nhà họ Kiều các ngươi đã xảy ra vấn đề?" Sắc mặt của nam nhân mặc trường bào kia có chút khó coi, "Ta nghe nói hình như vị công chúa thiên tài nhà các ngươi mất tích?"
"Vậy thì liên quan cái rắm gì đến ngươi hả?" Kiều Đông Hải tức giận tới mức nói tục, "Đừng làm phiền lão tử!"
"Tốt thôi, xem ra Kiều tổng thực sự đang có chuyện rất phiền não." Nam nhân mặc trường bào lại lộ ra dáng vẻ rất hài lòng, "Vậy thì ta không quấy rầy các ngươi nữa."
Nam nhân đó ôm mỹ nữ sườn xám rời đi, nhưng vừa đi hai bước thì hắn chợt dừng lại, quay đầu nhìn Loan Loan: "Đúng rồi, Loan Loan tiểu thư, công ty của ta hoan nghênh ngươi gia nhập bất cứ lúc nào."
Nói xong câu đó, nam nhân kia lập tức ôm mỹ nữ sườn xám rời khỏi nhà hàng, rõ ràng cái gọi là trùng hợp, chỉ là chuyện ma quỷ, đúng vì phát hiện Kiều Đông Hải ở đây cho nên hắn mới cố ý đi vào.
"Đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn không đâu vào đâu." Hạ Thiên nhìn Kiều Đông Hải, "Không ngờ ngay tại đây còn có người muốn cướp vợ của ngươi."
Hạ Thiên đưa thịt tôm đã lột đến bên miệng Lam Y Nhân, sau đó tiếp tục nói: "Ngươi nhìn xem, không có người nào dám cướp vợ của ta."
"Hạ Thiên à, sao ta có thể so sánh với ngươi được chứ?" Kiều Đông Hải có chút cạn lời, "Với lại, ta cũng không có sợ tiểu tử kia, chỉ là lười lăn lộn với mấy đứa ngu xuẩn như thế mà thôi."
Kiều Đông Hải dừng lại một chút, còn nói thêm: "Tên kia là người của nhà họ Tăng, mấy năm nay Giang Hải xuất hiện rất nhiều gia tộc mới, nhà họ Tăng cũng là một trong số đó. Tên thật của hắn là Tăng Siêu, nhưng lúc nào cũng tự xưng là Tăng Siêu Nhân, việc yêu thích của hắn là nhằm vào ta, một mặt là muốn giẫm lên nhà họ Kiều để thượng vị, một mặt khác vì tên kia cũng mở một công ty điện ảnh và truyền hình, cho nên muốn trực tiếp cạnh tranh với ta."
Nói đến đây, Kiều Đông Hải nhíu mày: "Đậu xanh, tại sao tên ngốc đó lại quay lại chứ?"
Khi đang nói chuyện, nam nhân mặc trường bào tự xưng là Tăng Siêu Nhân lại đi về phía bọn họ, nhưng lần này hắn chỉ đi một mình, mỹ nữ sườn xám không có đi theo hắn.
"Đúng rồi, vị tiểu thư xinh đẹp này, chúng ta có thể làm quen một chút không?" Mục tiêu lần này của Tằng Siêu lại là Lam Y Nhân.
Nhưng ngẫm lại cũng bình thường, dù sao thì Lam Y Nhân rất xinh đẹp.
"Xin lỗi, không có hứng thú...... Ưm." Lam Y Nhân vừa mới nói một câu thì đã bị Hạ Thiên đút thịt tôm vào miệng, nàng ăn hết thịt tôm rồi nở cười yêu nghiệt với Hạ Thiên, "Chồng à, anh không cần lột tôm cho ta nữa đâu, ta còn muốn ăn món khác nữa."
Hạ Thiên lột tôm rất nhanh, mặc dù không mang bao tay nhưng hai tay lại rất sạch, mà hai nồi tôm hùm đất trước đó đã bị Hạ Thiên lột hơn phân nửa, Loan Loan bên kia chỉ mới ăn được mấy con.
"Ừ, vợ Tiểu Y Y, vậy ngươi ăn món khác đi." Hạ Thiên nghe vậy thì không có tiếp tục lột tôm nữa.
"Vị tiểu thư này, ta là Tăng Siêu, mọi người thường gọi là Tăng Siêu Nhân......" Tăng Siêu còn chưa từ bỏ ý định, nhưng hắn chưa kịp nói hết câu thì có vô số vỏ tôm hùm đất đã bay về phía hắn.
"A......" Tăng Siêu hét thảm một tiếng rồi té ngã trên mặt đất.
Không có người nhìn thấy Hạ Thiên động thủ, trên thực tế, nhìn qua thì giống như Hạ Thiên chẳng hề làm gì, nhưng mấu chốt là, hắn mới vừa lột nhiều vỏ tôm hùm đất đặt trên bàn như vậy, mà hiện tại chúng nó đều xuất hiện ở trên mặt Tăng Siêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận