Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2694: Đánh giá rất cao

Hạ Thiên bất mãn nói: “Xấu thì chấp nhận xấu, đừng viện cớ, hơn nữa ta cũng cảm thấy chướng mắt ngươi.”
“Không sao. Đây là lần đầu tiên chúng ta có chung nhận thức.” Nữ nhân váy hoa che miệng cười, chỉ vào Hạ Thiên: “Ta nhớ ngươi là một kẻ rất hẹp hòi. Trước đó, khi nàng ấy tắm, ta chẳng những nhìn hết sạch cơ thể của nàng ấy, hơn nữa còn mò một hồi lâu, ngươi lại không tức giận?”
“Này, ngươi nói vậy là có ý gì?” Hạ Thiên không phản ứng, Ninh Nhụy Nhụy ngược lại khó chịu: “Nếu ngươi còn ăn nói lung tung, ta sẽ không khách sáo. Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là linh thể, ta sẽ không đánh ngươi.”
Nữ nhân mặc váy hoa cười nói: “Ngươi đánh không được đâu.”
“Hạ Thiên, ngươi mau ngưng nàng ta thành thực thể, ta muốn đánh nàng ta.” Hỏa khí Ninh Nhụy Nhụy xông lên tận đầu, quay sang nói với Hạ Thiên.
“Ngươi gọi hắn cũng vô dụng thôi.” Nữ nhân mặc váy hoa tuyệt không hoảng hốt, ngược lại còn mỉm cười: “Trước mắt, Nghịch Thiên Bát Châm của hắn chỉ có tác dụng với con người, còn ta, nghiêm chỉnh mà nói chỉ là linh thể. Các ngươi hoàn toàn không bắt được ta đâu… A?”
Nàng ta còn chưa nói hết, chỉ thấy Hạ Thiên móc ra một cây ngân châm tùy ý đâm xuống người nàng.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn, một cái bàn trong nháy mắt chia năm xẻ bảy.
Thạch Thuần đang nghe lén ngoài cửa mở to mắt, lẩm bẩm: “Anh rể quá thô bạo rồi, Nhụy Nhụy tỷ chịu được sao? Được rồi, ta nên đi ngủ sớm một chút. Nếu chẳng may anh rể còn chưa đủ đô, lôi ta ra làm như thế, ta sẽ thua thiệt lớn.” Nàng rùng mình một cái, lén trở về phòng của mình.
Trong phòng, nữ nhân mặc váy hoa vô cùng kinh ngạc, la hoảng lên: “Ngươi, tại sao ngươi làm được?”
Vừa rồi Ninh Nhụy Nhụy không đá trúng nàng, nhưng ngân châm của Hạ Thiên lại khiến nàng ngưng tụ thực thể. Đây mới là nguyên nhân khiến nàng hoảng sợ.
“Thì ta làm được chứ sao?” Hạ Thiên tùy ý trả lời.
Nữ nhân mặc váy hoa thật sự không thể tiếp nhận được câu trả lời mơ hồ của Hạ Thiên, hỏi tiếp: “Ta là Lăng Linh do linh khí bên trong ba bí cảnh ngưng tụ ra, không có thực thể, cũng không có khả năng có thực thể. Cho dù ta có tu luyện như thế nào cũng không có thân người. Nghịch Thiên Bát Châm là bộ châm pháp do vị trong tiên mộ kia mang đến, ta cũng đã gặp qua, cũng biết nội dung bên trong không có thủ đoạn này. Rốt cuộc tại sao ngươi làm được?”
“Nghịch Thiên Bát Châm không có không có nghĩa là ta không có.” Hạ Thiên vẫn hờ hững: “Ngươi ngưng kết không ra thân người cũng không có nghĩa là ta không làm được.”
Nữ nhân mặc váy hoa nhìn Hạ Thiên một hồi, lạnh lùng nói: “Không cần, ta không muốn làm người. Bây giờ ta đang rất tốt.”
“Ta cũng không nói muốn giúp ngươi biến thành người, ngươi đừng có tự mình đa tình được không?”
Ninh Nhụy Nhụy hơi cảm thấy buồn cười: “Hai người các ngươi dường như có khúc mắc gì đó phải không? Có cần phải vừa thấy mặt đã đốp chát nhau như thế?”
“Tiểu muội chân dài, đây không phải vấn đề khúc mắc hay không.” Hạ Thiên không nhanh không chậm, nói: “Chỉ là ta cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy nàng ta mà thôi.”
Nữ nhân mặc váy hoa lại mỉm cười: “Ta biết vì sao ngươi khó chịu khi nhìn thấy ta.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nếu ngươi đã biết, tại sao còn xuất hiện trước mặt ta? Ngươi thật sự cho rằng ta sẽ không đánh ngươi?”
“Không sao, dù sao ta cũng không cảm thấy đau đớn, tùy ngươi đánh thế nào thì đánh.” Nữ nhân mặc váy hoa cũng không để ý: “Ngươi không phải trách ta lúc đó xử lý người áo đen kia trước ngươi chứ?”
Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Không phải chứ? Ngươi còn ghim việc này đến bây giờ?”
“Ta không có ghim.” Hạ Thiên hiển nhiên sẽ không thừa nhận: “Ta chỉ không thích nàng ta mà thôi.”
Nữ nhân mặc váy hoa thở dài: “Như vậy đi, ta xin lỗi ngươi. Việc này xem như bỏ qua, như thế nào?”
“Chẳng như thế nào cả.” Hạ Thiên lười biếng duỗi lưng một cái: “Chuyện ngươi cần nói với tiểu muội chân dài thì ngươi cũng đã nói, ngươi đến đây làm gì, quấy rầy ta và tiểu muội chân dài đi ngủ.”
Ninh Nhụy Nhụy tức giận trừng Hạ Thiên: “Ngươi nói hươu nói vượn gì thế.”
“Vốn ta chẳng có gì muốn nói với ngươi cả.” Nữ nhân mặc váy hoa mỉm cười: “Nhưng Ninh tiểu thư lại không thể quyết định, muốn hỏi ý kiến của ngươi, ta mới tạm thời ở lại đây, vừa lúc nghe được ngươi nhắc đến Tiểu Tiên Giới, cho nên ta mới ra ngoài.”
Ninh Nhụy Nhụy thấy Hạ Thiên nhìn nàng, liền vỗ trán của hắn: “Ngươi nhìn cái gì vậy?”
“Nói đi, ngươi tìm tiểu muội chân dài là có chuyện gì.” Mặc dù Hạ Thiên không can thiệp vào chuyện riêng tư nữ nhân của mình, nhưng Ninh Nhụy Nhụy muốn trưng cầu ý kiến của hắn, hắn tất nhiên phải biết rõ tình huống rồi mới nói được.
Nữ nhân mặc váy hoa nhìn Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên, mỉm cười khó hiểu, mấy giây sau mới nói: “Thật ra cũng không có gì đặc biệt. Ninh tiểu thư không phải thích thám hiểm sao? Lần trước, biểu hiện của ngươi bên trong bí cảnh Quy Khư rất chói mắt, ta đánh giá rất cao.”
“Ngươi đánh giá cao hay không liên quan gì đến ta. Nói chuyện cần nói đi.” Hạ Thiên nhếch miệng, bất mãn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận