Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3977: Ngươi không nằm trong phạm vi tham khảo

Ánh mắt cung chủ Thiên Cung hiện lên sự lo lắng: “Chắc hẳn chuyện ba vị thần tướng thất bại bỏ mình, ông ta hơn phân nửa đã biết. Ông ta có gia tăng tốc độ đuổi tới trái đất hay không, chúng ta cũng không biết.”
“Đúng.”
Triệu Vũ Cơ gật đầu: “Chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian gia tăng thực lực mới có thể không ưu sầu về sau.”
Cung chủ Thiên Cung im lặng một hồi, sau đó trịnh trọng nói: “Chúng ta không thể coi thường uy kiếp lực. Nếu không có ai dẫn đường, chúng ta rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma, bị kiếp diệt thành tro.”
“Vậy ngươi có đề nghị gì tốt hơn không?”
Dạ Ngọc Mị gật đầu, nhìn vết cháy do kim lôi để lại.
Ánh mắt cung chủ Thiên Cung lấp lóe, cuối cùng hạ quyết định, cắn răng nói: “Kế sách hiện nay chỉ có một cách, có lẽ có thể thực hiện được.”
“Cách gì?” Triệu Vũ Cơ hỏi.
“Chỉ là cách này không nhất định là kế sách vạn toàn.”
Cung chủ Thiên Cung do dự nói: “Nếu muốn phổ biến nó, chỉ sợ lực cản sẽ không nhỏ.”
Dạ Ngọc Mị hơi tức giận nói: “Ngươi có thể nói thẳng ra là biện pháp gì hay không?”
“Ai dám ngăn cản, cứ trực tiếp xử lý là được.” Hạ Thiên nói.
Ánh mắt cung chủ Thiên Cung ngưng lại: “Đó chính là mở ra bí cảnh Thiên Cung, chúng ta vào đó thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử.”
“Cái gì?”
Triệu Vũ Cơ sửng sốt: “Ngươi nói cái gì?”
“Thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử?”
Gương mặt Dạ Ngọc Mị hiện lên sự ngưng trọng. Nàng cân nhắc tính khả thi của biện pháp này cùng với vấn đề là địch hay bạn của tiên tử mấy vạn năm trước.
Sau khi cung chủ Thiên Cung nói ra suy nghĩ của mình, ngược lại càng thêm kiên định: “Đúng vậy, hiện tại cũng chỉ có cách này mà thôi. Vị Thần Quân kia có thể đến đây bất cứ lúc nào. Cho dù Hạ Thiên có nghịch thiên cũng không cách nào trong thời gian ngắn như vậy đạt đến Độ Kiếp Kỳ viên mãn được.”
Nàng nói tiếp: “Nhưng Phù Diêu Tiên Tử vạn năm trước đã là Độ Kiếp Kỳ. Mấy người chúng ta, cộng thêm nàng ấy đủ để đối phó Thần Quân kia.”
“Nếu chỉ là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, chúng ta không thiếu.”
Dạ Ngọc Mị thản nhiên nói: “Bên phía Tiên Vân đại lục còn có không ít.”
“Những người mà ngươi nói, ta cũng biết.”
Cung chủ Thiên Cung cười khẽ một tiếng, lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “Các nàng cũng là nữ nhân của Hạ Thiên, nhưng vấn đề của các nàng cũng giống như các ngươi. Nếu không có kiếp lực hoặc nói trong thời gian ngắn không cách nào nắm giữ kiếp lực một cách thuần thục, cho dù có đến thêm mười mấy người cũng chưa chắc có thể quá kiếp, hơn nữa còn là đối thủ đã tiếp cận viên mãn.”
Tu tiên giả đạt đến cảnh giới nhất định, không phải nhiều người là có thể đánh thắng.
Hơn nữa, cảnh giới càng cao, sự chênh lệch này lại kéo càng lớn.
Mười tu tiên giả Luyện Khí Kỳ có thể xử lý được một tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ.
Nhưng mười Kim Đan Kỳ cũng không nhất định có thể đánh lại một tu tiên giả Kim Đan Kỳ đại viên mãn.
Chỉ riêng ba thần Tướng Độ Kiếp Kỳ sơ kỳ cũng đã thiếu chút nữa khiến bọn họ lật xe.
Huống chi, địch nhân của bọn họ bây giờ là Thần Quân Độ Kiếp Kỳ hậu kỳ.
“Phù Diêu Tiên Tử không chỉ là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ đơn giản như vậy.”
Cung chủ Thiên Cung nhẹ nhàng thở dài, sau đó giải thích: “Nàng ấy còn đến từ liên minh tu tiên, hiểu rất rõ bên đó, chúng ta không cách nào so sánh được. Hơn nữa, nàng ấy còn thân phụ mười mấy pháp thuật thần thông, còn có một số pháp bảo chỉ có nàng ấy mới có thể khu động. Thức tỉnh nàng ấy đối với chúng ta tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại. Không chỉ Thần Quân, ngay cả liên minh tu tiên, chúng ta cũng bình thản tự nhiên.”
Triệu Vũ Cơ không khỏi suy nghĩ đến lợi và hại trong đó.
Cung chủ Thiên Cung lại nói: “Có nàng ấy ở đây, tất cả các vấn đề liên quan đến Độ Kiếp Kỳ, chúng ta có thể lĩnh giáo nàng ấy, không đến mức như bây giờ, cái gì cũng không biết.”
“Ngươi nói nhiều như vậy, nhưng có một vấn đề mấu chốt mà ngươi ngay từ đầu đến cuối vẫn không cách nào xác định.”
Dạ Ngọc Mị cũng không bị cung chủ Thiên Cung khích tướng, chỉ thản nhiên hỏi: “Ngươi làm sao xác định được nàng ấy là bạn mà không phải địch?”
Cung chủ Thiên Cung sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Bởi vì có ta ở đây. Thật ra, năm đó ta là do một phần linh khí của nàng ấy biến thành. Ta có thể cảm nhận được thái độ, tinh thần của nàng ấy.”
Dạ Ngọc Mị nói tiếp: “Vậy ngươi làm thế nào để xác định ngươi cũng là bạn của chúng ta mà không phải là địch?”
“Sóng vai cùng chiến đấu còn không biểu đạt được lập trường của chúng ta sao?”
Mặt cung chủ Thiên Cung vẫn không thay đổi nhìn Dạ Ngọc Mị: “Nếu các ngươi không tin ta, ta cũng không còn cách nào.”
“Muội muội chân dài không cần phải phức tạp như vậy.”
Hạ Thiên miễn cưỡi nói: “Nàng ấy không phải người xấu, cũng không thể đối phó với chúng ta.”
Dạ Ngọc Mị tức giận trừng Hạ Thiên: “Ngươi chỉ vì dung mạo xinh đẹp của nàng ấy nên mới nói như vậy.”
Hạ Thiên nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, người có dáng dấp đẹp, làm sao có thể là người xấu được. Hơn nữa, nàng ấy cũng đã yêu ta, về sau cũng là nữ nhân của ta, mọi người không cần ăn dấm.”
“Chàng đúng là…”
Triệu Vũ Cơ cũng bị cái logic này của Hạ Thiên làm cho bật cười.
“Ghen cái đầu ngươi đấy.”
Dạ Ngọc Mị khoát tay, dùng dải lụa trói Hạ Thiên lại: “Lời nói của ngươi không thuộc phạm vi tham khảo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận