Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3328: Tiểu tử kia quá tà môn

Trong căn phòng đen như mực trong nháy mắt chỉ còn lại hai người rưỡi.
Loáng thoáng giống như có thứ gì đó như khói như sương xuất hiện.
Khi tiểu đệ tóc mào gà còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, bỗng dưng có hai sợi sương mù bay vào mũi của hắn ta. Tiếp theo, hắn ta cảm thấy toàn thân mềm nhũn, cả người nhẹ như sắp bay lên.
Sau đó, hắn ta bay lên thật, bởi vì hắn ta đã hóa thành một luồng khói đen, trong nháy mắt đã dung nhập vào bên trong bóng tối.
“Ngươi biến mất như vậy sao?” Hạ Thiên lạnh nhạt đứng ngoài quan sát.
Tuy nhiên, luồng khói đen kia còn chưa tận hứng, chậm rãi đến gần Hạ Thiên, phân ra mấy sợi khói bay vào mũi miệng của hắn.
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Chút trình độ đó của ngươi còn định có ý đồ với ta?”
Mấy sợi sương mù hoàn toàn không chạm được đến cơ thể Hạ Thiên, dừng lại cách hắn hai ba mét, bất luận di chuyển như thế nào cũng không thể đến gần nửa phần.
Vù vù vù…
Đám sương mù kia có chút gấp lên, sau đó bùng lên giống như nước suối.
“Gấp cái gì chứ?” Hạ Thiên cười nói: “Tuy nhiên, trình độ này vẫn còn chưa có tác dụng, ngươi nên trực tiếp hiện ra chân thân đi.”
Nhưng đám sương mù kia không hề có ý định nhận thua, vẫn không ngừng dũng mãnh tiến ra, nuốt mất cả căn phòng, sau đó mang theo thế cuồn cuộn nhào về phía Hạ Thiên, giống như một con mãnh thú.
“Chẳng có ý nghĩa gì cả.” Hạ Thiên ngáp một cái, giữa ngón tay xuất hiện một ngân châm điểm vào trong hư không.
“Hizz!”
Lúc này, đám sương mù mới cảm nhận được sự sợ hãi, liều mạng muốn rút về, đáng tiếc đã muộn.
Ngân châm điểm xuống, tất cả cái gọi là yêu ma quỷ quái, tà ma si mị đều không thể ngăn cản. Đám suơng mù giống như bóng đen kia trong nháy mắt tiêu tán.
Phốc.
Trong căn phòng bếp, Tào bàn tử miệng phun máu tươi, vô lực ngã xuống đất, ánh mắt dâng lên sự khô héo.
“Tại sao lại như vậy? Không thể nào? Tại sao trên thế giới lại có người như vậy?” Đợi một lát, Tào mập không khỏi dâng lên sự hoài nghi: “Chẳng lẽ hắn không bên người từ bên ngoài mà là người từ giới bên trong ra? ’
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Tào bàn tử nghĩ đến điều này, lập tức lắc đầu thật mạnh: “Quán cơm Hòa Bình truyền thừa gần hai trăm năm, từ trước đến nay chỉ có vào chứ không có ra. Chẳng lẽ điểm trấn thủ bị rò rỉ?”
Thuận theo mạch suy nghĩ này, sắc mặt Tào bàn tử lập tức thay đổi, sau đó biến thành màu xanh, nghiến răng mắng: “Không cần suy nghĩ, nhất định là tiện nhân kia.”
Tào bàn tử trở về phòng của mình, móc ra một cái điện thoại đặc chế, sau đó bấm một dãy số.
“Này, Nhạc tiện nhân.” Vừa mới kết nối, Tào bàn tử đã chửi ầm lên.
Đối diện vang lên một giọng nói cay nghiệt của một nữ nhân: “Tào lợn chết, con mẹ nó ngươi mới là tiện nhân đấy. Ngươi gọi ta làm gì?”
“Ngươi thành thật nói cho ta biết, có phải chỗ của ngươi bị lọt không?” Tào bàn tử lạnh giọng hỏi.
Nữ nhân họ Nhạc đối diện nghe xong, tức đến phát run, mắng lại: “Tào bàn tử, con mẹ nó gan ngươi to nhỉ, dám lái xe của lão nương, ngươi muốn chết đúng không?”
“Con mẹ nó ai lái xe của ngươi.” Tào bàn tử mờ mịt, một lần nữa quát hỏi: “Ta hỏi là kết giới có phải đã bị rò rỉ gì hay không?”
“Sao? Làm sao có thể được?” Lúc này, nữ nhân họ Nhạc mới nghe ra được là có ý gì, có chút khó chịu nói: “Tào bàn tử, đầu óc của ngươi có bệnh à? Nếu để lọt người, ta đã sớm thông báo cho các ngươi. Nhạc Nhất San ta cái nhìn đại cục vẫn phải có.”
“Không phải ngươi, chẳng lẽ là Tiêu gia?” Tào bàn tử do dự, lập tức lắc đầu loại bỏ suy nghĩ này: “Không thể nào. Tiêu gia đã sớm có bí cảnh Thiên Cung trong tay, đồng thời còn đóng giới điểm bí cảnh U Minh sáu mươi năm trước.”
“Tào bàn tử, rốt cuộc chuyện gì xảy ra thế?” Nữ nhân họ Nhạc không khỏi thúc hỏi: “Nói chuyện không đầu không đuôi, thật khiến người ta phải khó chịu.”
Tào bàn tử lại do dự, sau đó thuật lại chuyện xảy ra mấy ngày gần đây, trọng điểm nhắc đến Hạ Thiên: “Tiểu tử kia quá tà môn, hoàn toàn không giống nhân vật nhân gian, dường như là từ nội giới trốn đến.”
“Ngươi nói hươu nói vượn gì đấy.” Nữ nhân họ Nhạc lập tức phản bác: “Giới điểm của ta vẫn còn tốt, chỗ của ngươi cũng không bị hỏng, tại sao có người trốn ra được từ nội giới chứ? Không phải bên phía Tiêu gia…”
“Khả năng này không lớn.” Tào bàn tử lắc đầu: “Bí cảnh U Minh là đạo tàn cảnh, mặc dù Tiêu gia đã trộn lẫn một chân nhưng hứng thú không lớn. Huống chi, ba tháng sau bí cảnh Thiên cung sẽ mở ra, bọn họ không rảnh để nhúng tay vào chuyện này đâu.”
“Đó là do ngươi nhìn lầm rồi.” Nữ nhân họ Nhạc thẳng thắn nói: “Nam nhân mà ngươi nói là cường giả trời sinh, không liên quan gì đến tàn cảnh.”
Tào bàn tử không hiểu: “Nếu không liên quan, vậy hắn đến chỗ của ta để làm gì?”
“Làm sao ta biết?” Nữ nhân họ Nhạc cảm thấy khó chịu, oán trách một câu: “Hơn phân nửa là do ngươi suy nghĩ nhiều, người ta hoàn toàn không có hứng thú với giới điểm rách nát của ngươi.”
Cúp điện thoại nữ nhân họ Nhạc xong, Tào bàn tử rơi vào trầm tư. Chẳng lẽ ông ta suy nghĩ quá nhiều rồi?
Nếu người tên Hạ Thiên này không phải vì giới điểm mà đến, vậy hắn vì cái gì?
Lúc này, hắn nhớ đến trước đó Tào Thiển Thiển đã nói, không khỏi tự nhủ: “Hắn thật sự đến tìm cô bé kia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận