Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2394. Có tiên nhân toạ trấn

“Ngươi mới là chó đấy, vậy mà nói vòng vo để mắng ta, ngươi muốn chết đúng không.”
Sở Dao không khỏi liếc mắt, quả nhiên giống như chồng nói, nói chuyện với thằng đần đúng là tốn sức.
Nàng cũng không phải chó săn gì của triều đình, nghiêm khắc mà nói thì là triều đình xem như tay sai của các nàng.
Thiết Hùng Quan cũng cảm thấy có chút không thể hiểu nổi, hắn liền nói thẳng: “Được, chỉ đến gặp mặt chào hỏi thôi ư, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
“Ta thấy ngươi là kẻ điếc hay là đồ đần vậy.”
Sở Dao trợn tròn mắt, “Không phải vừa nãy đã nói rồi à, bà đây muốn thu nạp Thiết Đầu Bang của ngươi.”
“Từ nay về sau, thế giới ngầm ở Lam Kinh, chỉ có Sở môn ta mới được quyết định, không cho phép thế lực bên ngoài tồn tại.”
“Ha ha.” Thiết Hùng Quan để lộ vẻ mặt trào phúng, “Hạ phu nhân, ngươi nói ra lời này có thấy buồn cười không vậy?”
Sở Dao thản nhiên nói: “Ngươi mới thấy buồn cười đấy, nói dứt khoát đi, ta không có thời gian ở đây tán nhảm với ngươi, ngày mai ta còn muốn đi thành Đông.”
“Xem ra Hạ phu nhân đã quyết định chủ ý rồi.”
Thiết Hùng Quan hừ lạnh một tiếng, đưa tay quét hết mọi thứ trên bàn cược xuống đất, chỉ để lại một cái bát, tiếp đó hắn lấy ra ba viên xúc xắc, “Sòng bạc này của ta mà lại không có gì để cược sao, muốn Thiết Đầu Bang ta, có thể, nhưng ngươi lấy cái gì để đánh cược?”
“Trước đó ta đúng là rất thích đánh cược, hơn nữa còn cược kiểu không nhỏ.”
“Về sau gặp lão công ta, hắn nói kẻ đánh bạc đều không phải là người tốt lành gì, từ đó về sau, ta liền không động vào trò này.”
Sở Dao không hề tiếp chiêu, ngược lại nhắc đến một chút việc không liên quan, “Hơn nữa ngươi cũng không có tư cách cược cùng ta, bảo Boss sau lưng ngươi ra còn tạm được.”
Thiết Hùng Quan nghe lời nói của Sở Dao có chút kiến thức nửa vời, cô nương này luôn nói mấy lời hắn nghe không hiểu, nhưng ý tứ đại khái thì vẫn nghe ra.
“Không cá cược, vậy thì thứ cho Thiết mỗ không phụng bồi.”
Thiết Hùng Quan hừ lạnh, “Coi như ngươi có triều đình chống lưng, nhưng Thiết Đầu Bang ta cũng không sợ, cùng lắm thì cá chết lưới rách một phen, ngươi cũng không chiếm được chỗ tốt gì.”
Sở Dao vừa cười vừa nói: “Cá sẽ chết, nhưng mà lưới tuyệt đối sẽ không rách, hôm nay ta tới đây chính là muốn xem thử đầu ngươi cứng bao nhiêu!”
“Phải không, Hạ phu nhân hơi tự tin quá mức nhỉ?”
Thiết Hùng Quan nở nụ cười, đang nói chuyện, liền có hơn mười vị cao thủ tràn vào, nháy mắt bao quanh mấy người Sở Dao, “Biết rõ đây là địa bàn của Thiết Đầu Bang, lại còn chỉ dẫn theo mấy nữ nhân yếu ớt, không biết nên nói ngươi vô tri không sợ, hay là làm việc đáng khen nhỉ.”
“Đều không phải.”
Gương mặt xinh đẹp của Sở Dao hơi lạnh lùng, ánh mắt còn có chút khinh thường, “Hi vọng ở đây thật sự có cao thủ, bằng không thì cũng quá vô vị.”
Thiết Hùng Quan nói với các cao thủ vừa xông vào: “Chư vị anh hùng hảo hán, các ngươi đều nghe thấy được nhỉ, vị cô nương này đang xem thường các ngươi.”
Người xông vào đều là cao thủ giang hồ Thiết Hùng Quan dùng số tiền lớn để mời tới, mỗi người đều mang tuyệt kỹ không nói, phần lớn đều là kẻ giết người cực kỳ hung ác.
“Chỉ những phế vật này, mà cũng xứng danh anh hùng hảo hán?”
Sở Dao quét mắt nhìn những kẻ này, vẻ khinh bỉ càng đậm, nói với Thiết Hùng Quan: “Vẫn lên mời ông chủ của ngươi ra đây đi, bằng không hôm nay ngươi sẽ phải chết ở chỗ này.”
Lời này của Sở Dao rõ ràng đã chọc giận những người trong giang hồ đó, bọn hắn ai mà chẳng phải người sống dưới đao kiếm, đổ máu đến bây giờ, mạng người đếm không xuể, chưa từng bị coi thường như thế này.
“Mẹ kiếp, đám đàn bà các ngươi hơi bị cuồng vọng rồi đấy, ông đây trước tiên phải làm thịt các ngươi!”
“Vốn đang cảm thấy đối phó với một nữ nhân có chút thắng mà không anh hùng, hiện tại xem ra ngươi đúng là đang tìm cái chết!”
“Giết chết có phần hơi đáng tiếc, chi bằng mang về buổi tối chậm rãi hưởng… A!
Người này chưa nói hết, cả người liền bay ra ngoài, xuyên qua đống phòng mới dừng lại được, không cần nghĩ chắc chắn là sống không nổi.
“Ngứa miệng à.”
Sở Dao cũng không động thủ, mà là một thiếu nữ áo trắng đứng sau nàng xử lý cái tên miệng thiếu đánh, bốn thiếu nữ này trước kia là tỳ nữ trong hoàng cung, sau này được Cơ Nữ Hoàng đưa tới để phục vụ cho Sở Dao.
Khi đó Sở Dao nhàn rỗi nhàm chán, mỗi ngày đều lôi kéo bốn thị nữ này tu luyện với nàng, cho nên tu vi của bọn họ đều không thấp, về sau lại được Sở Dao mang ra hoàng cung, trực tiếp trở thành thành viên của tổ chức Sở môn.
Nét mặt Thiết Hùng Quan nháy mắt trở nên xám xịt, hắn hoàn toàn không ngờ tới tỳ nữ của vị Hạ phu nhân này có võ công như thế, vậy chẳng phải bản thân nàng sẽ càng khủng hơn?
Vừa nghĩ như thế, trong lòng hắn không khỏi cũng có chút sợ hãi đứng lên.
“Đồng loạt lên thôi các anh em, làm thịt đám đàn bà này!”
“Là các nàng động thủ trước, thì cũng đừng nói đạo nghĩa giang hồ gì đó, cùng tiến lên!”
“......” Những người gọi là cao thủ giang hồ, nhìn thấy tình hình này, nháy mắt tức đến nổ phổi, tất cả giơ đao kiếm đồng loạt xông về phía Sở Dao.
Đáng tiếc bọn hắn hoàn toàn không đến gần được Sở Dao trong ba mét, liền đã bị ba thiếu nữ áo trắng mà Sở Dao mang tới giải quyết.
“Đúng là một đám phế vật.” Sở Dao có chút thất vọng lắc đầu, đôi mắt đẹp nhìn về phía Thiết Hùng Quan: “Còn có cao thủ khác không, đều gọi ra đi, đương nhiên nếu như vẫn là trình độ này thì bỏ đi.”
Thiết Hùng Quan không khỏi đổ mồ hôi lạnh, liếc nhìn Sở Dao nói: “Ngươi chớ có đắc ý, nơi này có tiên nhân tọa trấn, ngươi lợi hại hơn nữa chẳng lẽ còn có thể đánh được tiên nhân sao!”
“Tiên nhân?”
Sở Dao cười càng tươi, “Nhanh lên kêu ra đi, để cho bản cô nương xem thử.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận