Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2480: Kiếm việc làm cho Hạ Thiên

"m Hậu thật sự lợi hại đến trình độ này rồi sao?" Lông mày của Y Tiểu Âm cau lại, trước đó Ứng Hiểu Nguyệt nhiều lần đề cập đến thực lực của âm Hậu đã đạt đến Độ Kiếp kỳ, nàng cũng không để ý cho lắm, bởi vì nàng biết rõ trường hợp đó khó có thể xảy ra.
Tại vì thể chất của âm Hậu ở trong giới tu tiên có thiếu hụt, Trường Sinh Bí Pháp của nàng nói trắng ra chính là mượn xác hoàn hồn, chẳng khác gì đoạt xá, cho nên sẽ có những mầm họa không cách nào khắc phục được.
Loại mầm họa này, bình thường sẽ không mang đến hậu quả gì, nhưng mà một khi tu vi đến cảnh giới nhất định, lại là một cản trở chí mạng.
Trước đây, nàng đương nhiên không biết những chuyện này, là sau khi Hạ Thiên biến nàng thành tu tiên giả, nàng mới chậm rãi hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện trong đó, cũng loại bỏ được sự mê tín và sợ hãi đối với âm Hậu.
Chỉ có điều, "m Hậu" vừa nãy lại làm cho nàng có một loại cảm giác dị thường và xa lạ, mang máng có chút trái với tất cả suy đoán của nàng trước đó.
"Làm sao vậy, ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?" Giọng nói của âm Hậu truyền vào tai Y Tiểu Âm từ bốn phương tám hướng, mang theo sự âm u và lạnh lẽo như thể có thể đâm thấu xương tủy của người ta.
Y Tiểu Âm không hề bị lay động, phép khích tướng đối với nàng là vô hiệu, đương nhiên ngoại trừ đồ lưu manh Hạ Thiên ra.
"Xem ra ngươi không theo kịp tốc độ của ta, vậy ta sẽ chậm lại một chút." Tiếng cười của âm Hậu lúc xa lúc gần, nhưng thân ảnh vẫn xuất hiện trong tầm mắt của Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm cũng không khách khí, lập tức đuổi tới.
Hai bóng người ở trong nhà trúc chật hẹp, lấy tốc độ mà mắt thường khó có thể bắt kịp, di chuyển và na di, thỉnh thoảng va chạm vào nhau.
Tiếng gió rít, kéo dài không dứt.
Kình khí từ quyền chưởng giao phong, làm cho nhà trúc chật hẹp này lung lay sắp đổ.
"Ngươi không phải là âm Hậu." Một lát sau, Y Tiểu Âm bỗng dưng hiện thân hình, yên lặng nhìn bóng người đối diện: "Chắc chắn không phải."
Người đối diện cười ha ha: "Làm sao ngươi biết?"
"Một người có thể thay đổi ngoại hình, thay đổi âm thanh... Nhưng mà kiến thức đã biết, rất khó để thay đổi." Lông mày của Y Tiểu Âm cau lại, tiếp tục phân tích, nói: "m Hậu, ta đã gặp, cũng từng tiếp xúc qua, và còn điều tra rất kỹ. Công pháp tu hành của nàng, là đi theo con đường âm tuyệt, làm việc vô cùng độc ác. Mặc dù dù âm khí của ngươi hơn nàng gấp trăm lần, nhưng mà chưa đủ dứt khoát, cũng chưa đủ độc ác, mà trái lại còn có loại khí chất của danh môn, đây cũng không phải là thứ mà âm Hậu có thể có."
"Nếu ta không phải là âm Hậu, thế thì ta là ai?" Người nọ cười, hỏi ngược lại.
Y Tiểu Âm cũng không nghĩ ra được, đối phương rốt cuộc là ai, và tại sao lại giả mạo âm Hậu, làm ra nhiều chuyện đến như vậy trên đảo Sương Nguyệt, là có ý gì?
Người nọ lại hỏi tiếp: "Ngươi chưa nghĩ ra sao?"
"Ngươi rốt cuộc là ai, muốn làm gì?" Y Tiểu Âm không muốn đánh nhau một cách vô nghĩa, nếu đối phương đã không phải là âm Hậu, thế nàng cũng không cần thiết phải đánh nhau tới chết với nàng.
"Chán thật đấy, vốn còn muốn chơi thêm xíu." Người nọ bỗng dưng biến đổi thân hình, dần dần lộ ra diện mạo thật, một khuôn mặt tuyệt mỹ không thua kém gì Y Tiểu m, vóc người hoàn mỹ nuột nà, đặc biệt là đôi chân dài và đẹp đến nỗi khiến cho nữ nhân nhìn cũng không khỏi động tâm.
Y Tiểu Âm nhìn diện mạo của người kia, lông mày còn nhíu chặt hơn.
"Ta tên Dạ Ngọc Mị." Người kia hạ xuống đối diện Y Tiểu m, nhẹ nhàng cười nói: "Cái tên khốn kia hẳn là đã đề cập tên của ta với ngươi."
Y Tiểu Âm hỏi: "Tại sao ngươi lại ở đây, âm Hậu đâu?"
"m Hậu? Loại phế vật kia, ta tiện tay là giết chết." Dạ Ngọc Mị mặt đầy vẻ lười biếng, khoát tay áo một cái, nói: "Ta ở đây, đương nhiên là có chuyện quan trọng muốn làm, hơn nữa còn cần các ngươi phối hợp.
"Bọn ta?" Y Tiểu Âm hỏi.
"Đúng vậy." Dạ Ngọc Mị gật gù, "Trước đó có một tiểu cô nương tên là A Cửu, cũng là vợ của Hạ Thiên, ta đã bảo nàng đi Tiểu Tiên Giới trước để bố trí."
Y Tiểu Âm nhàn nhạt hỏi: "Bố trí cái gì?"
"Đương nhiên là giao bài tập cho tên khốn đó." Dạ Ngọc Mị khẽ thở dài, có chút “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép” nói: "Sở dĩ bọn ta mang đảo Thần Tiên đi Tiên Vân đại lục, ngươi hẳn là đã biết. Chính là dự cảm được tương lai sẽ gặp phải liên minh Tu Tiên, cho nên dùng phương pháp này để ép phu quân đi tu luyện châm thứ 8 của Nghịch Thiên Bát Châm.”
“Đáng tiếc tính khí của phu quân như nào, ngươi cũng biết rõ rồi đấy. Khoảng thời gian gần đây, ta với Vũ Cơ đã điều tra khắp trái đất, phát hiện một ít manh mối về Nghịch Thiên Bát Châm, còn ẩn giấu một bí mật lớn, có thể sẽ giúp ích nhiều cho phu quân."
Y Tiểu Âm im miệng không nói gì, lẳng lặng nghe.
"Nếu như trực tiếp đem những đầu mối này trực tiếp cho phu quân, hắn chắc chắn sẽ không quý trọng, thậm chí sẽ ỷ lại vào chúng ta." Dạ Ngọc Mị quan sát khuôn mặt của Y Tiểu m, nói tiếp: "Cho nên ta mới hao tổn tâm cơ để bày ra cái ván cờ này, ban đầu tính nói cho ngươi biết, nhưng mà sợ ngươi vô tình để lộ sơ hở, nên mới không nói cho ngươi. Ván cờ này đã sắp hoàn thành, tiếp theo cần ngươi phối hợp."
"Cần ta làm những gì?" Y Tiểu Âm khẽ thở dài một hơi, không có từ chối.
Dạ Ngọc Mị nói: "Cái tên ‘m Hậu’ này dùng rất ổn, sau này, ta vẫn sẽ giả làm âm Hậu, sau đó dụ phu quân tới Tiểu Tiên Giới từng chút một. Tuy nhiên, bên Tiểu Tiên Giới còn chưa bố trí xong, nên ta cần ngươi ở đây ngăn cản hắn. Chờ thời cơ chín muồi, ta sẽ thông báo tiếp cho ngươi, đến lúc đó ngươi và hắn đến Tiểu Tiên Giới là được."
Y Tiểu Âm trầm mặc một hồi lâu, chỉ nói một câu: "Chúng ta lừa hắn như thế không tốt cho lắm."
"Không có gì mà không tốt cả." Dạ Ngọc Mị không có chút gánh nặng trong lòng, trực tiếp nói: "Tên khốn đó, tuyệt đối không thể quá dung túng cho hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận