Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1597. Không ai dám giả mạo ta

"Ngươi là Ám Hoàng, không có khả năng ngươi không tìm được bọn hắn." Trong giọng nói của Y Tiểu Âm có chút tức giận, "Nếu ngươi không có cách nào trực tiếp liên lạc với người quản sự, nhưng ta khẳng định ngươi có những biện pháp khác để liên lạc với Ám Tổ."
"Vợ Y Y, thái độ luôn không tin chồng mình của nàng như vậy là không đúng rồi." Hạ Thiên có chút không vui, "Hơn nữa, Tiểu muội chân dài rất không nghe lời, tại sao ta phải đi bảo vệ nàng ấy chứ?"
"Xem như ngươi giúp đỡ ta không được sao?" Y Tiểu Âm cũng có chút không vui, "Được rồi, ngươi không giúp thì thôi vậy, tự ta nghĩ cách!"
Y Tiểu Âm nói xong lập tức cúp điện thoại, xem ra đã thật sự tức giận.
"Tính tình của vợ Y Y hình như lại càng ngày càng thay đổi lớn hơn nữa rồi." Hạ Thiên lẩm bẩm, "Ngô, nhất định là nàng ấy đang ghen."
Lam Y Nhân không khỏi véo Hạ Thiên một cái nữa, chẳng lẽ gia hỏa này không lo lắng nàng sẽ ăn giấm sao?
"Vợ Tiểu Y Y, vì sao lúc nào các nàng cũng thích véo người khác vậy? Có véo ta thì cũng không có tác dụng gì đâu." Lúc này Hạ Thiên lại có phản ứng, "Nếu nàng không muốn ta gọi điện với vợ Y Y thì rất đơn giản, nàng có thể hôn ta, như vậy ta sẽ không có cách nào nói chuyện được."
"Ta mới không thèm hôn anh!" Lam Y Nhân giận dỗi hừ một tiếng, "Ta muốn rời giường!"
Khi Lam Y Nhân đang nói thì điện thoại của nàng lại vang lên.
Lần này, không có Hạ Thiên quấy rối, Lam Y Nhân nhanh chóng tiếp nhận cuộc gọi.
Người gọi tới chính là Tào Di.
"Lam đại mỹ nữ, ta không có quấy rầy ngươi chứ?" Điện thoại được kết nối, Tào Di lập tức xin lỗi: "Xin lỗi nhé, trước đó ta gọi cho ngươi vài cuộc có lẽ làm ồn rồi, nhưng ta có việc không biết nên nói cho ngươi biết không?"
"Không sao, ngươi nói đi, có chuyện gì vậy?" Lam Y Nhân không cảm thấy có vấn đề gì, ngược lại nàng còn cảm thấy Tào Di xem như đã giúp nàng một lần, nếu lại bị nam nhân nhà mình giày vò không biết ngày đêm cũng không phải chuyện tốt gì.
Tuy nàng thật sự không chán ghét việc đó, thậm chí còn rất vui vẻ, nhưng cũng không thể mỗi ngày chỉ làm mỗi việc này?
"Việc này có liên quan tới tên Đạt ca kia, cái người mà tối hôm qua các ngươi đánh bị thương ấy. Sáng sớm ta nhận được tin nói rằng rất nhiều thuộc hạ của hắn đang chạy tới thành phố Quế." Trong giọng nói của Tào Di có chút lo lắng, "Nghe nói bây giờ Đạt ca vẫn còn ở trong bệnh viện, nhưng chắc hắn đã ra lệnh cho tất cả thuộc hạ đi tới thành phố Quế. Theo ta được biết thì thuộc hạ của hắn có vài ngàn người, nếu chỉ có đám thuộc hạ trung tâm đến đây thì ít nhất cũng có vài trăm người, tóm lại, ngươi phải cẩn thận một chút đấy."
"Hả, chỉ là chuyện này thôi sao?" Nghe vậy, Lam Y Nhân ngược lại không có chút sợ hãi nào, dưới cái nhìn của nàng, mặc kệ tên Đạt ca kia có phái bao nhiêu người tới đi nữa thì bọn hắn cũng chỉ là người bình thường, đừng nói là Hạ Thiên, nói không chừng chỉ cần một mình nàng cũng đủ giải quyết cả đám.
Không hề nghi ngờ, bây giờ Lam Y Nhân đã bắt đầu có giác ngộ của người tu tiên.
"Cái kia, Lam đại mỹ nữ, ta biết Hạ Thiên nhà ngươi rất lợi hại, nhưng có câu song quyền nan địch tứ thủ, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút. Hơn nữa tên Đạt ca kia rất âm hiểm, nói không chừng sẽ sử dụng thủ đoạn khác." Tào Di vẫn không nhịn được nhắc nhở một chút.
"Tào Di, ta đã biết, ta sẽ chú ý." Lam Y Nhân biết Tào Di có lòng tốt nhắc nhở mình, đương nhiên, Tào Di chắc chắn có tâm tư của chính nàng, bởi vì một khi Đạt ca giải quyết Hạ Thiên và Lam Y Nhân xong thì chắc chắn cũng sẽ không buông tha nàng.
Mà trên thực tế, bây giờ không phải chỉ có một mình Tào Di chiếm được tin tức này, trong cục cảnh sát thành phố, tổ trọng án cũng như lâm đại địch.
Tổ trọng án đang họp, trên màn hình lớn trong phòng họp hiện lên một tấm hình, người trong hình chính là Đạt ca, mà người chủ trì buổi họp lần này chính là tổ trưởng tổ trọng án Điền Thành.
"Mọi người hãy nhìn kỹ người này, biệt danh của hắn là Đạt ca, một tội phạm nổi tiếng ở Tỉnh Thành. Cảnh sát bên Tỉnh Thành vẫn luôn theo dõi hắn nhưng người này quá giảo hoạt, cho nên vẫn chưa thể định tội hắn được." Vẻ mặt của Điền Thành vô cùng ngưng trọng, "Cảnh sát bên Tỉnh Thành vừa gửi tin cho chúng ta, vài trăm tên thuộc hạ của Đạt ca đang trên đường đến thành phố Quế. Đây có nghĩa là thành phố Quế chúng ta sắp có thể sẽ xảy ra chuyện lớn, cho nên từ giờ trở đi, chúng ta sẽ tạm dừng các bản án khác, tất cả mọi người đều theo dõi chặt chẽ Đạt ca và thuộc hạ của hắn!"
Điền Thành nhìn mọi người một cái, tiếp đó bắt đầu phân phối mệnh lệnh: "Lão Lý và tiểu Vương, các ngươi phụ trách đi thăm dò tung tích của Đạt ca......"
"Tổ trưởng." Lúc này, Trương Giai giơ tay lên.
"Trương Giai, có vấn đề gì không?" Điền Thành nhíu mày, "Chuyện của ngươi có thể để sau rồi nói."
"Tổ trưởng, chuyện mà ta muốn nói với ngươi có liên quan tới vụ án lần này." Trương Giai nói: "Còn nữa, không cần đi tìm tung tích của tên Đạt ca kia, ta biết hắn đang ở đâu."
"Chuyện gì đã xảy ra?" Điền Thành khẽ giật mình, trước đó Trương Giai tới tìm hắn nói có việc muốn nói, nhưng lúc đó hắn vội vã đi họp nên bảo Trương Giai để sau hẵng nói, kết quả họp nửa ngày, việc mà Trương Giai muốn nói lại có liên quan đến việc này?
"Tổ trưởng, ngươi cũng biết ta vẫn luôn theo dõi Hạ Thiên. Tối hôm qua, có người gọi điện thoại cho ta nói rằng Hạ Thiên và Lam Y Nhân đi ăn cơm, nhưng đến khi ta đến nơi thì quán ăn đó đã là một mảnh hỗn độn." Trương Giai nhìn mọi người một cái, "Rất nhiều người bị đánh bất tỉnh nằm trên mặt đất, trong đó có một người chính là Đạt ca, à, tên Đạt ca kia bị thương có chút......"
Trương Giai có chút xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn nói ra: "Căn cứ theo những gì bệnh viện nói, người tên Đạt ca kia sợ là quãng đời còn lại không thể làm nam nhân được nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận