Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1979. Ăn một viên đá cũng không chết được

“Các vị vẫn nên nghỉ ngơi trước đi.” Lúc này, Ninh Nhuỵ Nhuỵ vội vàng mở miệng, sau đó nàng lại hạ thấp giọng nói với Đào Mi: “Tiếp viên trưởng, ngươi nhanh chóng ngăn cản mọi người một chút, tính tình của bạn trai ta không tốt lắm, đừng nghĩ hắn vừa cứu người, nói không chừng một lát nữa hắn sẽ đánh người đấy.”
Đào Mi ngẩn người, đang định nói chuyện, bên cạnh lại truyền đến tiếng kêu sợ hãi: “Làm gì? Ngươi định làm gì?”
Mọi người nhìn theo tiếng kêu, người phát ra tiếng kêu kinh hãi chính là Đổng Khiết, bây giờ hắn đang nhìn Hạ Thiên với vẻ hoảng sợ, mà rất nhanh, Đổng Khiết đã nói không nên lời nữa, bởi vì trong miệng hắn, đã bị nhét vào một viên đá.
“Là tên ngu nhà ngươi nói muốn ăn viên đá này, bây giờ từ từ ăn cho ta xem.” Hạ Thiên lười biếng nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, như này thật đúng là muốn người ta ăn đá, nhưng nhìn viên đá này, làm cách nào cũng không có thể ăn được mà?
Đổng Khiết ở đó vung hai tay, như thể muốn nhờ giúp đỡ, đáng tiếc rõ ràng bây giờ không ai có thể cứu hắn, hơn nữa, nói thật, mọi người cũng cũng không có hảo cảm gì đối với Đổng Khiết.
“Này, ngươi đừng làm ra án mạng.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ đi tới bên cạnh Hạ Thiên, nhỏ giọng nói.
“Tiểu muội chân dài, ngươi không cần lo, ăn một viên đá cũng không chết người.” Hạ Thiên làm như không quan tâm: “Dù thật sự sẽ chết, ta cũng có thể cứu sống hắn.”
“Ninh tiểu thư, xin chào, có thể làm phiền cô một chút không?” Một nam nhân trung niên đi tới, chính là cơ trưởng của chuyến bay, do dự một chút, hắn nói thêm: “Ta có chút chuyện muốn nói chuyện riêng với cô.”
“Cơ trưởng, anh không sao chứ?” Đào Mi ở bên cạnh nhịn không được hỏi, bởi vì nàng cảm thấy giờ phút này phản ứng của cơ trưởng hơi khác thường, nếu như là muốn cảm ơn Ninh Nhụy Nhụy thì nói thẳng là được rồi, không cần phải nói chuyện riêng.
Nếu như không phải do danh tiếng của vị cơ trưởng này từ trước cho tới nay đều rất tốt, thậm chí Đào Mi sẽ hoài nghi cơ trưởng có chút ý đồ gì với vị đại mỹ nữ Ninh Nhụy Nhụy này.
“Ta không sao.” Cơ trưởng lắc đầu, sau đó hình như hắn ý thức được mình có vấn đề, lập tức mở miệng nói: “Ninh tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, chỉ là ta có một vấn đề muốn hỏi cô một chút, nếu như cô cảm thấy không tiện lắm thì ta có thể nói với bạn trai của cố, cũng chính là vị thần y này.”
“Cái đó, được thôi, cơ trưởng, chúng ta qua bên kia.” Vốn Ninh Nhụy Nhụy cũng cảm thấy không thích hợp, nhưng nàng không có cái gì phải sợ, hơn nữa bây giờ cơ trưởng cho nàng mang theo bạn trai, vậy nói rõ không phải chuyện riêng gì, nàng cảm thấy không có vấn đề gì.
Trên thực tế, thứ nàng vốn lo lắng nhất chính là Hạ Thiên ở bên cạnh không vui, bây giờ nàng cảm thấy hẳn là Hạ Thiên cũng không có vấn đề gì.
Quả thật Hạ Thiên cũng không để ý, hắn ôm Ninh Nhụy Nhụy đi qua một bên, cơ trưởng lập tức đi theo.
“Nói đi, vị trí này bọn hắn sẽ không nghe được.” Hạ Thiên lười biếng nói một câu.
Cơ trưởng không quá yên tâm liếc mắt nhìn, sau đó gật đầu.
“Ninh tiểu thư, thật ra là như này, liên quan tới chuyện tai nạn máy bay lần này, không phải ta muốn trốn tránh trách nhiệm, trên thực tế, cũng không cách nào đùn đẩy trách nhiệm, bởi vì sau khi ta nói chuyện đó, có thể sẽ không ai tin tưởng.” Cơ trưởng hít một hơi thật sâu: “Nhưng ta vững tin rằng lúc ấy mình tỉnh táo, mà sở dĩ ta chọn nói cho Ninh tiểu thư ngươi, là ta biết ngươi thường xuyên đi khiêu chiến đủ loại cực hạn, là loại người có kiến thức rộng, có lẽ ngươi sẽ tin lời ta nói.”
“Cơ trưởng, anh cứ nói thẳng là được.” Ninh Nhụy Nhụy mở miệng nói.
“Là như vậy, nguyên nhân về tai nạn máy bay, nhìn bề ngoài là máy móc có trục trặc, đến lúc kiểm tra, chắc cũng sẽ là nguyên nhân này, hơn nữa, đến lúc đó sẽ không còn là trách nhiệm của ta nữa, nhưng ta cảm thấy chuyện này không phải như thế, bởi vì chiếc máy bay này, vốn là sẽ không xuất hiện tình trạng máy móc bị trục trặc, ta cảm thấy là nguyên nhân là do con người.” Cơ trưởng nói đến đây, hình như có chút do dự.
Tuy nhiên, chỉ do dự vài giây, hắn vẫn tiếp tục nói: “Ninh tiểu thư, sau đây là lời ta muốn nói, có thể các ngươi sẽ không tin, ta rất chắc chắn trước khi xảy ra tai nạn máy bay đã thấy được một người, nhưng người này, không ở trong máy bay, mà là ở bên ngoài máy bay, một thứ... Nói như thế nào đây, một thứ giống như là người đang bay trên không trung, trong tay hắn còn phát ra một loại ánh sáng gì đó, sau đó, hắn lập tức biến mất...”
“Cái gì?” Sắc mặt Ninh Nhụy Nhụy thay đổi.
“Ninh tiểu thư, ta biết nhìn qua điều này không thể tưởng tượng nổi, bởi vì theo lẽ thường thì đây là chuyện không thể nào, ta không dám đưa chuyện này lên báo, như thế sẽ chỉ làm người ta cảm thấy tinh thần của ta có vấn đề, xuất hiện các loại ảo giác.” Cơ trưởng thở dài: “Chỉ là, ta vừa mới suýt chết, nhiều người như vậy cũng suýt chút nữa chết, ta cảm thấy phải nói ra chuyện này, ta nghi rằng là do người kia tấn công máy bay của chúng ta, về phần sao hắn làm được thì ta không rõ...”
“Cơ trưởng, ngươi có thể nói rõ hơn cho chúng ta được không, ví dụ như ngươi thấy rõ tướng mạo người đó không? Nếu như không thấy rõ tướng mạo, thì có gì đặc biệt không? Giống như mặc quần áo loại, hoặc là, đơn giản nhất, là nam hay là nữ?” Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được hỏi.
“Thấy không phải quá rõ ràng, quần áo dường như là màu đậm, nhưng cụ thể là màu xám hay là màu đen thì ta không xác định, nhìn cơ thể hẳn là nam...” Cơ trưởng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, sau đó đột nhiên cảm thấy không đúng: “Ninh tiểu thư, ngươi, ngươi tin điều ta nói là thật sao?”
“Cơ trưởng, bạn trai ta là thần y, hắn có thể nhìn ra ngươi bây giờ rất tỉnh táo, hắn biết ngươi không tồn tại ảo giác các loại, cho nên, ngươi nói chắc chắn là sự thật.” Ninh Nhụy Nhụy đáp: “Mặt khác, chuyện có người bay trên không, thật ra cũng không phải không có khả năng thực hiện, bây giờ có khoa học kỹ thuật mũi nhọn, người bình thường không biết, nhưng thật ra muốn để con người có thể bay như Iron Man thì vẫn có thể thực hiện.”
Dừng một chút, Ninh Nhụy Nhụy lại bổ sung: “Nhưng cơ trưởng, chuyện này, ngươi vẫn đừng lên báo, vừa vặn ta biết một vài người công tác về ngành đặc biệt, hay để đến xử lý.”
“Tốt tốt, vậy thì cảm ơn Ninh tiểu thư.” Cơ trưởng gật đầu một cái.
Dừng một chút, cơ trưởng lại nói: “Vậy thì, Ninh tiểu thư, ta sẽ không quấy rầy các ngươi, mặt khác, cảm ơn thần y vừa rồi đã trị thương giúp ta.”
Cơ trưởng nhanh chóng rời khỏi, mà vì tất cả mọi người đã được chữa khỏi, cũng có thể tự do hành động, thế là mặc dù sắc trời đã hơi tối nhưng đám người vẫn muốn xuống núi.
Tiếp viên trưởng Đào Mi lần nữa gọi điện thoại liên lạc, cuối cùng xin được một chiếc xe bus, bây giờ những người này xuống núi, xe bus có thể chạy tới, như vậy đêm nay mọi người sẽ có thể tới được huyện gần nhất, còn về máy bay, thật ra cái này đã không cần bọn hắn phải quan tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận