Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1811. Hợp tác hay không hợp tác?

“Chồng, chồng đi nhanh như vậy sao?” Giọng của Lam Y Nhân hơi nũng nịu, có vẻ hơi không nỡ.
Hạ Thiên quay đầu nhìn một cái, cảm thấy vợ Tiểu Y Y rất quyến rũ động lòng người, thế là hắn lập tức đổi ý.
“Chà, Cửu nha đầu chắc sẽ không xảy ra chuyện nhanh như vậy, ta vẫn nên một lát lại đi.” Sau khi Hạ Thiên nói xong, hắn đã quay đầu lại, bổ nhào vào Lam Y Nhân.
Chiều nay, A Cửu không có rời khỏi thị trấn nhỏ đó, vừa đi trên phố một lát đã nhìn thấy một quán cà phê, ngồi ở quán cà phê cả một buổi chiều.
Thực ra đối với một người tu tiên như A Cửu, rõ ràng nàng không cần cà phê để sảng khoái tinh thần, nhưng chiều nay, A Cửu đã uống năm tách cà phê, dường như nàng cần cà phê giúp nàng suy nghĩ, đối với nàng, quyết định tiếp theo chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của nàng trong suốt quãng đời còn lại.
A Cửu đã dành một buổi chiều trong quán cà phê, mà khi A Cửu định yêu cầu người phục vụ đưa cốc cà phê thứ sáu, một người lặng lẽ xuất hiện đối diện nàng.
Đó là Nam Cung Tú.
“A Cửu tiểu thư, chắc giờ ngươi đã có quyết định được rồi phải không?” Nam Cung Tú hỏi thẳng.
“Nam Cung tiểu thư, chuyện lớn như vậy, ngươi thực sự cảm thấy ta có thể quyết định nhanh như vậy sao?” Giọng A Cửu bình tĩnh: “Đúng rồi, vẫn chưa đến giờ ăn tối của ta.”
“A Cửu tiểu thư, thực ra ta cảm thấy ngươi đã quyết định được rồi.” Nam Cung Tú lắc đầu: “Nếu không muốn hợp tác với ta, ngươi cũng không cần suy nghĩ lâu như vậy, thật ra ngay từ đầu ngươi đã muốn hợp tác với ta, đối với ngươi, chỉ là ngươi chưa quyết định được nên hợp tác theo hướng nào.”
“Nam Cung tiểu thư, ta chỉ chưa nghĩ thông vài chuyện thôi, bây giờ chúng ta hãy giả sử, giả sử ta đồng ý hợp tác với ngươi, giả sử ta chọn cách thứ hai, vậy ta cần phải làm gì tiếp theo?” A Cửu nhìn Nam Cung Tú, chậm rãi hỏi.
“A Cửu tiểu thư, ngươi có thể hỏi ta câu này vào buổi trưa mà.” Nam Cung Tú cười nhạt một tiếng: “Thực ra thì việc ngươi phải làm không có gì phức tạp, có nhiều cách để biến người khác thành con rối nhưng về bản chất thì đều nhằm mục đích điều khiển tâm trí người khác, nói chung, khi đối phương tương đối yếu sẽ dễ thành công hơn.”
Dừng một chút, Nam Cung Tú lại nói: “A Cửu tiểu thư, ta nghĩ ngươi chắc là hiểu ta nói là lúc nào.”
“Ý ngươi là, khi ta ngủ với hắn?” A Cửu bình tĩnh hỏi.
“Nói chính xác hơn thì là sau đó.” Nam Cung Tú gật đầu: “Đây là phương pháp hoàn hảo, tất nhiên, nếu A Cửu tiểu thư ngươi không muốn cách này, vẫn có thể, nhưng như vậy, chúng ta phải bắt được hắn trước, làm không cẩn thận sẽ làm tổn thương hắn, mà chúng ta thực sự cần một Hạ Thiên nguyên vẹn.”
“Ngươi cần ta quyến rũ hắn, đây là lý do cơ bản ngươi tìm ta hợp tác.” Trong giọng của A Cửu có chút mỉa mai: “Ta có một câu hỏi cuối cùng, nếu ta từ chối hợp tác với ngươi, ngươi sẽ xử lý ta thế nào?”
“A Cửu tiểu thư, ta chắc chắn ngươi sẽ không từ chối hợp tác với ta.” Nam Cung Tú nhẹ nhàng lắc đầu, trông có vẻ rất tự tin, nhưng nàng ta không thực sự trả lời câu hỏi của A Cửu.
“Nói như vậy, ta vẫn còn một câu hỏi.” A Cửu nhìn Nam Cung Tú, chậm rãi hỏi: “Nếu ngay bây giờ chúng ta bắt đầu kế hoạch này, ngươi sẽ cho ta bao nhiêu thời gian?”
“A Cửu tiểu thư, thật ra thì tốt nhất là nên làm việc kia càng sớm càng tốt, dựa theo quan sát của ta về Hạ Thiên trong khoảng thời gian này, chỉ cần ngươi chịu gật đầu, hắn ngay lập tức sẽ đưa ngươi lên giường.” Nam Cung Tú cười nhạt: “Nói cách khác, thực ra chúng ta không cần thời gian chuẩn bị, tất cả những gì ngươi cần làm chỉ là chủ động liên hệ với hắn…”
Nói đến đây, Nam Cung Tú đột nhiên dừng lại, sau đó nụ cười của nàng trở nên rạng rỡ hơn: “Xem ra ngươi không cần liên hệ với hắn, hắn đã chủ động đến tìm ngươi rồi.”
“Vậy thì, Nam Cung tiểu thư, ngươi có định đi không?” A Cửu thờ ơ hỏi ngược lại.
“Không, tại sao ta phải rời đi chứ?” Nam Cung Tú lắc đầu: “Gặp hắn chính thức cũng là một chuyện tốt.”
Dừng một chút, Nam Cung Tú tiếp tục nói: “Ta nghĩ Hạ Thiên cũng sẽ sẵn lòng gặp gỡ người bạn mới của ngươi phải không?”
A Cửu không nói gì, vì lúc này, nàng đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Cửu nha đầu, tại sao ngươi cũng thích cà phê vậy?” Nói còn chưa dứt lời, Hạ Thiên đã ngồi cạnh A Cửu, ôm nàng: “Chà, ngươi có vẻ gầy đi rồi, thậm chí vòng eo cũng nhỏ đi một chút, xem ra trong khoảng thời gian này ngươi ăn uống không được tốt lắm, chúng ta tìm một nơi ăn cơm đi.”
Không đợi A Cửu đáp ứng, Hạ Thiên trực tiếp ôm A Cửu, xoay người bước ra ngoài, mà đối với Nam Cung Tú đang ngồi đối diện A Cửu, Hạ Thiên hoàn toàn không nhìn thấy.
“Này, đợi đã!” Cuối cùng A Cửu cũng không nhịn được nữa, tên khốn kiếp này đã lâu không gặp, vẫn cứ như vậy ôm nàng tùy ý, còn ôm nàng rời đi.
“Cửu nha đầu, ngươi còn chờ gì nữa?” Hạ Thiên hơi khó hiểu.
“Ngươi không thấy ta đang uống cà phê với bạn sao?” A Cửu tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận