Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1697. Bị nhiễm câu cửa miệng

Một đôi nam nữ đi tới, nam nhân trông rất bình thường, nữ nhân thì trông nổi bật hơn, đương nhiên, sự nổi bật của nữ nhân thật ra không phải vì nàng rất xinh đẹp, vì dung mạo của nữ nhân này cũng không tệ lắm, nhưng vẫn không thể coi là rất đẹp, kém rất xa so với A Cửu.
Nhưng nữ nhân này vẫn nổi bật hơn so với A Cửu, vì có dáng người rất cao, đi một đôi giày cao gót, có lẽ cao khoảng một mét chín, mà nam nhân bên cạnh nàng thì khá thấp, thậm chí còn không đến một mét bảy, hai người đứng cạnh nhau đương nhiên làm người khác chú ý.
“Lý tiên sinh, thật trùng hợp.” A Cửu cười nhạt: “Xin lỗi, chúng ta đang chuẩn bị đi rồi, sẽ không làm phiền các ngươi.”
A Cửu rõ ràng không có ý định ở lại lâu, nghe nàng nói như vậy, Hạ Thiên đa chuẩn bị ôm nàng rời đi.
“A Cửu Tiểu thư, vội vàng như vậy làm gì?” Nam nhân thấp bé lập tức gọi A Cửu lại: “Chẳng lẽ ngươi đang chột dạ sao?”
Chột dạ?
“Cửu nha đầu, ngươi làm gì mà phải chột dạ thế?” Hạ Thiên nhìn A Cửu, có chút ngạc nhiên: “Gia hỏa này là ai?”
“Lý tiên sinh, ngươi không thấy là ngươi không hiểu gì sao?” A Cửu nhìn nam nhân thấp bé, có chút khó chịu: “Ta chột dạ sao? Vì sao ta phải chột dạ? Ta với ngươi quen lắm sao? Ta nhớ chúng ta cũng chỉ mới gặp qua vài lần mà thôi, hơn nữa mỗi lần đều ở nơi của bên thứ ba, từ trước tới giờ chưa từng gặp riêng!”
“A Cửu Tiểu thư, sao ngươi phải vội vàng tỏ ra không quen biết như vậy làm gì?” Giọng của nam nhân thấp bé rõ ràng có ý giễu cợt: “Ngươi không thấy càng như vậy càng giấu đầu lòi đuôi sao? Thế nào? Ngươi sợ bị nam nhân bên cạnh ngươi biết giữa chúng ta từng xảy ra chuyện sao?”
“Chà, Cửu nha đầu, ta thấy ngươi trông có vẻ chột dạ đấy.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Giữa ngươi và tên ngốc kia đã xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi từng đánh hay mắng hắn sao? Nếu ngươi từng đánh hắn, vậy thì đó là lỗi của ngươi.”
“Sao lại là lỗi của ta?” A Cửu cắn răng, nàng hơi tức giận nhìn Hạ Thiên, tên khốn họ Lý kia nói bậy bạ cũng thôi đi, tên khốn Hạ Thiên lại còn giúp người ngoài!
Không đúng, tên khốn này cũng là người ngoài!
A Cửu đột nhiên phản ứng lại, suy nghĩ này của nàng không đúng lắm, sao nàng có thể coi tên khốn Hạ Thiên là người của mình chứ?
“Cửu nha đầu, chuyện đó đương nhiên là lỗi của ngươi rồi.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Sao ngươi không đánh chết tên kém thông minh này đi, nếu ngươi đánh chết hắn rồi thì bây giờ hắn đã không tới làm phiền chúng ta.”
“Ngươi nói ai ngu ngốc hả?” Nam nhân thấp bé kia lúc này cũng nổi giận: “Tiểu tử, ngươi cảm thấy dụ dỗ được nữ nhân như A Cửu rất giỏi sao? Trong mắt nàng, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một thứ đồ chơi mà thôi!”
“Đồ chơi cũng rất tốt mà, ta và Cửu nha đầu thích ta chơi nàng, nàng chơi ta, chúng ta chơi với nhau, rất vui.” Hạ Thiên chẳng hề quan tâm: “Tên ngốc như ngươi có phải muốn làm đồ chơi cho nàng hay không, kết quả nàng không muốn ngươi, cho nên ngươi mới thẹn quá hóa giận sao? Thật ra ngươi ngu ngốc như vậy, lại còn xấu như thế này, Cửu nha đầu không thích ngươi là chuyện rất bình thường.”
Nói tới đây, Hạ Thiên lại bổ sung thêm một câu: “Ngươi nhìn ta này, ta đẹp trai như vậy, Cửu nha đầu cũng rất thích ta.”
A Cửu có chút tức giận trừng mắt nhìn Hạ Thiên, tên khốn này có chỗ nào đẹp trai chứ? Nàng rất thích hắn ở chỗ nào? Còn cái gì gọi là chơi với nhau, nàng còn không nghĩ tới chuyện chơi với hắn!
Nhưng tức giận thì tức giận, trong lòng A Cửu dường như cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, bởi vì nàng phát hiện, cuối cùng Hạ Thiên vẫn giúp nàng.
Hơn nữa, thật ra chuyện Hạ Thiên nói cũng khá đúng, tên gia hỏa họ Lý này từng quen biết nàng trong một bữa tiệc. Sau đó, hắn muốn theo đuổi nàng nhưng lại bị nàng từ chối thẳng thừng, sau đó có một lần, tên gia hỏa này lại mượn rượu giả điên, muốn nhân cơ hội đó chiếm tiện nghi của nàng.
Kết quả A Cửu trực tiếp đá bay tên này, không sai, là một cú đá chứ không phải là một cái tát vào mặt, nàng trực tiếp đá bay tên gia hỏa này, bởi vì lúc đó đông người, có thể cũng vì vậy mà bị tên họ Lý này coi đó là sự nhục nhã. Sau đó nhìn thấy nàng đi cùng một nam nhân, tên gia hỏa này bắt đầu nói bậy bạ.
“Đẹp trai, ngươi thế này mà là đẹp trai sao?” Nam nhân thấp bé cười lạnh một tiếng, sau đó hắn nhìn về phía A Cửu: “Nói đến đây, A Cửu, khẩu vị của ngươi thật đặc biệt, chọn tới chọn lui, cuối cùng lại tìm một nam nhân như vậy sao? Ngươi nhìn nữ nhân của ta xem, không phải tốt hơn nam nhân ngươi tìm được sao?”
“Ngu ngốc.” Cuối cùng, A Cửu không nhịn được nữa dùng câu cửa miệng của Hạ Thiên, người đó lại cảm thấy hắn tìm được một nữ nhân không tệ, sau đó còn khoe khoang trước mặt nàng?
Tuy Hạ Thiên không phải là người tốt lành gì, nhưng người này tìm một nữ nhân chắn chắc sẽ là người mẫu, nói rằng tốt hơn Hạ Thiên, điều này thật ngu ngốc.
“Đúng vậy, ngu ngốc.” Hạ Thiên cười nói: “Cửu nha đầu, chúng ta đi thôi, đừng nói chuyện với kẻ ngốc sẽ bị lây bệnh đó, vốn dĩ ngươi đã hơi ngốc rồi, không cẩn thận sẽ càng ngốc hơn đó.”
Hạ Thiên không quan tâm A Cửu có đồng ý hay không, hắn đã ôm A Cửu rời đi, rõ ràng hắn không có hứng thú tranh cãi với loại người này. Hơn nữa, A Cửu cũng không phải là vợ hắn, loại người thế này càng không thể coi là tình địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận