Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2227. Tư liệu về bí cảnh

“Mặt khác, có một vài tư liệu về Quy Khư bí cảnh." Viên Thế Hoàng sợ Hạ Thiên thật sự không hề có hứng thú, giọng điệu có chút khẩn cấp nói: “Từ trong những tài liệu kia, chúng ta đã biết được tổ tôn mà nhà họ Viên ẩn giấu cung phụng chính là tên áo đen tu tiên giả kia. Mục đích hắn đến Địa Cầu đúng là vì bí cảnh kia, hơn nữa thời gian hắn tới đây rất sớm!"
Nghe vậy, Hạ Thiên đúng là thoáng có chút hứng thú: “Còn có cái gì nữa thì nói hết một lần luôn đi, đừng lãng phí thời gian của ta."
Viên Thế Hoàng và Triệu Hiểu Trác liếc nhìn nhau một cái, hai người không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
“Chuyện này để ta nói đi." Thần sắc của Triệu Hiểu Trác hết sức nghiêm túc, thậm chí còn cố ý dừng lại vài giây để sắp xếp câu chữ trong đầu, “Trải qua sự kiện lần này, chúng ta đã phát hiện được rất nhiều thế lực tương tự như nhà họ Viên ẩn giấu, hơn nữa tất cả đều có liên quan tới bí cảnh kia, thậm chí là phụ thuộc vào nó để tồn tại."
Hạ Thiên lười biếng hỏi lại: “Chuyện này có thể chứng minh được cái gì?"
“Chứng minh rằng, nguy hiểm của chúng ta còn lâu mới có thể giải quyết được." Triệu Hiểu Trác thấy Hạ Thiên vẫn bày ra dáng vẻ không thèm để ý, nhịn không được nói tiếp: “Ngươi cũng nên nghiêm túc hơn, đây cũng không phải là chuyện nhỏ gì."
Hạ Thiên rất xem thường, trong suy nghĩ của hắn thì đây đúng là một chuyện cỏn con, còn không quan trọng bằng việc buổi trưa nên ăn gì cùng với đồ đệ ngoan ngoãn.
“Trải qua chuyện lần này, hiện giờ lúc nào ta cũng ở trong trạng thái lo lắng, mấy ngày rồi không thể ngủ ngon giấc." Trên mặt Triệu Hiểu Trác lộ ra vẻ sầu lo, “Một nhà họ Viên ẩn giấu đã có được lực lượng kinh người như thế rồi, nếu lại có mấy gia tộc như vậy, như vậy thế giới sẽ triệt để rối loạn."
Hạ Thiên tùy ý nói: “Loạn thì loạn thôi, chỉ cần những tên ngu ngốc kia không chọc ta là được."
“Lời này của ngươi cũng quá không có tầm nhìn xa rồi, chẳng lẽ ngươi không có một chút tinh thần trách nhiệm sao?” Triệu Hiểu Trác bất mãn trừng Hạ Thiên một cái, “Mới chỉ có một nhà họ Viên ẩn giấu đã khiến chúng ta suýt nữa thua hết cả bàn cờ rồi. Nếu như lại có thêm nhà họ Triệu che giấu, nhà họ Lý che giấu gì đó, đến lúc đó chúng ta muốn sống sót cũng là một vấn đề."
“Ta cảm thấy Hiểu Trác nói đúng." Trong lòng Viên Thế Hoàng vẫn còn sợ hãi, tuy nói nhà họ Viên ở Đế Kinh có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Viên, nhưng hắn vẫn luôn cảnh giác cao độ đối với nhà họ Viên bí mật luôn nắm giữ lực lượng thần bí kia, bằng không thì cũng sẽ không mật báo cho Hạ Thiên.
Ở trong suy nghĩ của hắn, Hạ Thiên là nhân tố đã biết, những gia tộc bí mật này là nhân tố không biết, mà không biết chính là sự uy hiếp lớn nhất.
“Ngươi cảm thấy nếu nhà họ Triệu không còn, Vũ Cơ tỷ và Yêu Yêu sẽ vui sao?” Triệu Hiểu Trác biết giảng đạo lý cũng vô dụng, đành phải kéo người mà Hạ Thiên để ý vào để bàn chuyện, “Còn có nhà họ Kiều, nhà họ Diệp… Tất cả đều đang ở trong vòng nguy hiểm. Hiện giờ các cô vợ của ngươi đều không có tung tích, chẳng lẽ ngươi không thèm để ý gì tới người nhà của các nàng sao?"
“Có ta ở đây, người nhà của các nàng sẽ không có vấn đề gì." Hạ Thiên trừng Triệu Hiểu Trác một cái, bất mãn nói: “Ngươi muốn làm gì thì tự đi mà làm, đừng đánh chủ ý lên người ta, còn có lần sau nữa thì ta sẽ đánh ngươi."
“Như thế nào đi nữa thì ta cũng là anh vợ kiêm em vợ của ngươi, ngươi có thể khách khí với ta một chút được không hả?” Triệu Hiểu Trác biết chắc sẽ bị xem thấu, nhưng mà trong lòng vẫn là rất khó chịu, “Cái gì gọi là đánh chủ ý lên người ngươi, bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, không lợi dụng một chút quả thật là lãng phí tài nguyên."
“Ta không cần khách khí với ngươi." Hạ Thiên nghiêm trang nói: “Vợ Đại Yêu Tinh cũng từng nói, con người của ngươi làm việc xúc động, cần phải thỉnh thoảng gõ một cái, bằng không sẽ rất dễ xảy ra chuyện xấu."
Triệu Hiểu Trác lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, chỉ vào mình: “Ta làm việc xúc động?"
“Đúng rồi." Hạ Thiên gật đầu khẳng định.
“Ngươi nói lời này mà không đỏ mặt sao?” Triệu Hiểu Trác tức giận đến bật cười, “Dưới gầm trời này còn có ai làm việc xúc động hơn ngươi chứ?"
Hạ Thiên lười biếng nói: “Ta là thiên tài, cho dù làm cái gì thì cũng là chính xác. Từ xúc động này là dùng cho đồ ngốc."
“Cho nên......" Sắc mặt Triệu Hiểu Trác tối sầm: “Ngươi còn quanh co lòng vòng mà mắng ta là đồ ngốc sao?”
Lần đầu tiên Viên Thế Hoàng nhìn thấy hình thức ở chung như vậy, trong lúc nhất thời không biết có nên chen vào nói gì đó hay không. Nhưng mà hắn cũng đã nhìn ra, sách lược của hắn và Triệu Hiểu Trác căn bản là vô dụng, trừ phi là Hạ Thiên thật sự cảm thấy hứng thú, bằng không muốn kéo hắn vào cuộc thật sự là còn khó hơn lên trời.
Cho dù bọn hắn có tâm tư gì, ở trước mặt Hạ Thiên đều hoàn toàn vô hiệu, đây là một yêu nghiệt có thể xem thấu lòng người.

Một bên khác, Triệu Thanh Thanh mang theo Tửu Nhi đi tới một trung tâm thương mại hạng sang.
Hai người ở chung tương đối hòa thuận, đi dạo phố cũng là tay nắm tay, cười cười nói nói, không có gì kiêng kị, cộng thêm dung nhan hiện tại của Triệu Thanh Thanh rất trẻ, hai người đi bên nhau càng giống như là hai chị em đi dạo phố.
Dù đã đi dạo được hai ba tiếng nhưng Triệu Thanh Thanh lại không hề có cảm giác mệt mỏi, nhưng Tửu Nhi chỉ là một đứa bé, mặc dù vẫn rất phấn khởi, nhưng tinh lực đúng là không đủ.
Dọc theo đường đi, hai người đã mua rất nhiều món, cũng may là có vệ sĩ đi theo, các nàng không cần phải tự cầm đống túi xách chồng chất như núi kia.
“Tửu Nhi, chúng ta đi ăn một chút gì nha." Triệu Thanh Thanh cảm giác tiểu cô nương này có chút mệt mỏi, cười nói.
Tửu Nhi gật đầu: “Ta muốn ăn kem ly."
“Vậy thì còn chờ gì nữa? Đi! Đi! Đi thôi!"
Triệu Thanh Thanh vẫn còn tính cách của một cô gái nhỏ, khẩu vị cũng là như thế, đương nhiên là gật đầu đồng ý.
Hai người tung tăng đi vào một cửa hàng bán kem ly.
Bên trong một tòa nhà cao ốc đối diện trung tâm thương mại, có một nam hai nữ đang theo dõi Triệu Thanh Thanh và Tửu Nhi. Trong đó có một nữ nhân trẻ tuổi, không ai khác chính là người mẹ trước đây của Tửu Nhi, một nữ nhân khác nhìn qua đại khái chừng năm mươi tuổi, nhưng bảo dưỡng khá tốt, có mấy phần giống như quý phu nhân, chỉ là ánh mắt tương đối âm trầm. Mà nam nhân này có dáng dấp cao lớn vô cùng, tầm một mét chín trở lên, mày rậm mũi cao, có vẻ là con lai.
“Tiêu tiên sinh, Tửu Nhi là do ta làm mất, hãy để ta đích thân mang nàng ấy trở về!” Nữ nhân trẻ tuổi cắn chặt môi dưới, quỳ xuống trước mặt nam tử cao lớn.
Nam tử cao lớn không nói gì, ánh mắt nhìn chăm chú vào màn hình theo dõi, bên trong đúng là hình ảnh Triệu Thanh Thanh và Tửu Nhi đang vui vẻ ăn kem ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận