Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4144: âm Huyết Thần Sứ

“Rời khỏi thế giới địa tâm?”
Đoạn Tư Dung cau chặt mày, vẫn còn mê mang: “Ta làm sao rời đi nhỉ?”
Vẻ mặt Tô Bối Bối vô cùng nghi hoặc, rời khỏi thế giới địa tâm rất quan trọng sao? Bây giờ không phải nên hỏi cho rõ ràng rốt cuộc là ai đã tẩy não cho nàng ta? Là ai đã thuê nàng ta đến giết Hạ Thiên à?
Tuy nhiên, Tô Bối Bối cũng không lên tiếng hỏi, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh mà nhìn: “Đúng vậy, làm sao ngươi có thể rời đi được.” Hoa Ánh Lục gật đầu, sau đó nói: “Từ thế giới địa tâm lên mặt đất chỉ có ba con đường, tất cả đều nằm trong tay hội trưởng lão. Chỉ khi nào được phép, mọi người mới có thể đi qua. Trong bản ghi chép cũng không có ghi chép ngươi đi qua thông đạo đó. Thành ra, ngươi làm thế nào lên được mặt đất?”
Đoạn Tư Dung cố gắng nhớ lại, nhưng trong lòng cũng không có chút đầu mối nào. Nàng thoáng trầm tư một chút, trong đầu liền oành một tiếng, miệng mũi tràn ra máu tươi, đau đến mức hét ầm lên: “A, ta không nhớ gì cả, đầu ta đau quá.”
Y Tiểu Âm lập tức dùng ngân châm đâm vào tim thiếu nữ, giúp cho nàng giảm bớt cơn đau.
“Dung Dung, ngươi nhất định phải nhớ ra.” Hoa Ánh Lục ở một bên thúc giục.
“Ngươi có tình người không thế?” Tô Bối Bối bất mãn nhìn Hoa Ánh Lục: “Không thấy nàng ta đau đến mức như vậy sao? Ngươi còn hỏi tiếp, định bức tử nàng ta à?” Hoa Ánh Lục thoáng lấy lại tinh thần, lộ ra biểu hiện áy náy: “Thật ngại quá, là ta quá vội vàng, chỉ là chuyện này cực kỳ quan trọng. Nếu như không biết được rõ ràng, rất có thể sẽ dẫn phát rối loạn rất lớn, không chỉ thế giới địa tâm, ngay cả mặt đất cũng sẽ bị liên lụy.”
Tô Bối Bối thật sự không hiểu: “Nghiêm trọng như vậy sao?” “Tuyệt đối rất nghiêm trọng, chỉ là bây giờ còn chưa lộ ra mà thôi.” Biểu hiện của Hoa Ánh Lục vô cùng ngưng trọng. Thấy vẻ mặt vẫn còn nghi hoặc của Tô Bối Bối, nàng chậm rãi giải thích: “Thế giới địa tâm và mặt đất thỉnh thoảng sẽ có chút giao tình, cũng có người ra vào hai nơi, nhưng tổng thể mà nói chúng là hai thế giới song hành. Trong tình huống này, sinh vật hai thế giới tiến hóa theo phương hướng tự nhiên, hoàn toàn không giống nhau. Ngay cả bệnh tật và vi khuẩn cũng khác nhau. Nếu có người tùy tiện mở ra thông đạo bí mật với bên ngoài…”
Tô Bối Bối dường như hiểu ra được điều gì đó: “Điều này cũng giống như dân phương Tây mang vào các loại virus đúng không?”
“Không sai.” Hoa Ánh Lục gật đầu: “Người ở hai thế giới không giao tiếp với nhau một thời gian dài, virus có thể giết chết mấy trăm triệu người. Nếu virus thế giới địa tâm truyền lên mặt đất hoặc ngược lại, tổn thương tạo thành đúng là không thể đo lường.”
Nói đến đây, nàng nhấn mạnh: “Cho nên, chúng ta nhất định phải tìm được thông đạo bí mật này, sau đó phong bế nó lại.”
“Thế ba thông đạo mà ngươi nói chẳng lẽ không mang đến phiền phức gì sao?” Tô Bối Bối hỏi.
Lúc này, Y Tiểu Âm lên tiếng: “Ba thông đạo đó tất nhiên có chuyên gia nắm giữ. Mặc kệ ra hay vào đều sẽ được kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt. Thật ra trên trái đất cũng có người đặc biệt trông coi.”
“Thật hay giả?”
Tô Bối Bối kinh ngạc không thôi: “Y Y tỷ, ý của ngươi là, trên trái đất đã sớm có người biết đến sự tồn tại của thế giới địa tâm, hơn nữa còn có trao đổi với nhau?” “Đúng vậy.” Hoa Ánh Lục có chút ngoài ý muốn nhìn Y Tiểu m, hiển nhiên không nghĩ đến nàng lại biết chuyển này: “Ví dụ như khu 51 nước Mỹ, La Bố Lạc ở trong nước, thần xã Đồng Hồ ở đảo quốc chính là thông đạo nối đến thế giới địa tâm.”
Tô Bối Bối ngạc nhiên hỏi: “Khu 51 không phải là căn cứ liên lạc với người ngoài hành tinh sao?”
Hoa Ánh Lục trào phúng: “Khi ba thần tướng và Võ La Thần Quân đến, ngươi có nhìn thấy khu 51 ra mặt tiếp đãi không?”
“Đám người Võ La Thần Quân được tính là người ngoài hành tinh sao?” Tô Bối Bối rất nhanh nghĩ thông suốt: “Hình như là vậy. Với tu vi của bọn họ, đừng nói khu 51, đoán chừng ngay cả Nhà Trắng cũng không có tư cách tiếp đãi.” Hoa Ánh Lục nói: “Thật ra, bên kia muốn mượn dùng lực lượng của thế giới địa tâm chinh phục toàn bộ thế giới, sau đó đến không gian bên ngoài. Tuy nhiên, lịch sử nhân văn của bọn họ quá mỏng, có rất nhiều chuyện bọn họ không cách nào lý giải được, chỉ có thể ép buộc hội trưởng lão cung cấp thi thể cho bọn họ nghiên cứu mà thôi.”
“Được rồi, mấy chuyện nhảm nhí này có cái gì hay để nói đâu.” Hạ Thiên nghe xong, cảm thấy nhàm chán muốn chết: “Bất kể thông đạo hay không thông đạo, đám ngu ngốc kia dám gây chuyện, ta sẽ trực tiếp tiêu diệt bọn họ.”
Hoa Ánh Lục bó tay, không biết nên nói cái gì: “Chuyện này đích thật rất quan trọng, cần phải điều tra một chút.” Y Tiểu Âm ngược lại rất xem trọng, nhưng rất nhanh đã chuyển chủ đề: “Ký ức của tiểu cô nương này đã bị phá hủy, muốn khôi phục phải cần một khoảng thời gian. Tuy nhiên, cho dù nàng có thể nhớ ra, đoán chừng cũng không nhiều. Quan trọng nhất chính là phải tìm được người đứng đằng sau, cũng chính là người có tên là âm Huyết Thần Sứ.”
“m Huyết Thần Sứ?”
Đoạn Tư Dung nghe được cái tên này, lập tức có chút phản ứng: “Hình như ta đã nghe qua ở đâu đó rồi. Đúng, là ở…”
“A!”
Đoạn Tư Dung kinh hô một tiếng, cả người ngã xuống giường, không ngừng run rẩy.
Càng kinh khủng hơn chính là, thất khiếu của nàng không ngừng chảy máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận