Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3647: Đây chỉ là hiệu quả thấp nhất

Tuy nhiên, Lam Y Nhân cũng đoán được hai người này chỉ là con mồi được thả ra, đứng đằng sau nhất định còn có một cái bẫy khác. Người đang trốn đằng sau nhìn chằm chằm tập đoàn Thần Y, hơn phân nửa chính là Chu công tử và thế lực sau lưng ông ta.
Thứ duy nhất mà nàng không hiểu chính là Nam Cung Uyên.
Rốt cuộc là người của thế lực phương nào? Hắn ta thật sự xem Hạ Thiên là ân nhân cứu mạng, sau đó đến hỗ trợ?
Hay là cố ý làm màu trước mặt Hạ Thiên nhằm đạt được mục đích không thể cho ai biết.
“Vợ, tại sao ngươi lại đến đây?” Dịch Đại Sơn nhìn thấy nữ nhân bước đến, mở to mắt hỏi: “Mặt của ngươi còn chưa lành, không thể ra gió, tại sao còn ra ngoài làm gì? Ngươi mau về nhà đi.”
Nữ nhân che mặt gật đầu với Dịch Đại Sơn, sau đó nói: “Ta chính là vợ của Dịch Đại Sơn.”
“Dịch phu nhân, ngươi hãy nói những gì mà ngươi đã trải qua cho mọi người nghe đi.” Nam Cung Uyên cười nói: “Ngươi đừng sợ, chỉ cần ngươi nói ra sự thật, ta bảo đảm ngươi sẽ vô sự. Ta cũng sẽ cho người chữa khỏi mặt của ngươi, cam đoan không để lại bất kỳ vết sẹo nào.”
Nữ nhân che mặt do dự một chút, sau đó lên tiếng: “Tháng trước, ta nhìn thấy có người chào bán sản phẩm mới ở hội trường lầu chín, nhân viên bán hàng nói đây là Dưỡng Nhan Đan của tập đoàn Thần Y, có tác dụng dưỡng da làm đẹp, còn có thể xóa được sẹo, làm trắng da.”
“Vừa lúc trên mặt ta có một vết bớt rất khó coi, ta cũng đã nghe nói đến tên tuổi của tập đoàn Thần Y, tất cả đều nói sản phẩm của công ty đó rất thần kỳ. Thế là, ta đã bỏ ra hơn sáu ngàn mua sáu chai.”
Lam Y Nhân nghe xong liền cau mày, bởi vì giá bán của Dưỡng Nhan Đan tập đoàn Thần Y không cao như thế, cái rẻ nhất cũng chỉ hơn sáu trăm, đắt nhất cũng chỉ khoảng một ngàn sáu trăm là cùng.
Đám người trung gian chẳng những kiếm được giá chênh lệch, mà còn bán hàng giả lại còn dám bán giá cao đến như vậy.
Khó trách hình ảnh của tập đoàn Thần Y ở Thiên Hải lại không được tốt.
“Sau khi sử dụng hết thì sao?” Nam Cung Uyên hỏi.
Dịch phu nhân dường như vẫn còn sợ hãi, dừng lại hai ba giây rồi nói tiếp: “Số Dưỡng Nhan Đan đó vừa có thể uống vừa có thể mài thành bột, thoa thêm chút nước bôi lên mặt.”
“Ban đầu, ta cảm thấy hơi xót, nhưng đúng là có trắng ra. Tuy nhiên, đến ngày thứ ba, mặt của ta bắt đầu đau.”
“Lúc đó, ta cũng không suy nghĩ nhiều, nói thế nào bên trong cũng phải có chút dược liệu nào đó. Nhưng sau khi dùng một tuần, gương mặt của ta bắt đầu nóng lên, giống như bắt lửa, có rửa nước như thế nào cũng không bớt.”
“Cuối cùng, nó biến thành như bây giờ.”
“Ngươi còn gì bổ sung nữa không?” Nam Cung Uyên hỏi.
Dịch phu nhân lắc đầu.
“Hừ, như vậy không phải nói rõ sản phẩm tập đoàn Thần Y có vấn đề hay sao?” Trần Xảo Xảo hừ lạnh một tiếng:”"Ngươi còn giúp đỡ công ty vô lương đó nói chuyện, đúng là tán tận thiên lương.”
“Không vội.” Nam Cung Uyên cười khẽ, lại vỗ tay: “Mang thêm người ra đây đi.”
Không bao lâu sau, lại có hai người bị áp giải đến, đồng thời còn có hai cái rương.
“Hai người kia chính là nhân viên bán hàng trong ngày hôm đó.” Nam Cung Uyên chậm rãi nói: “Về phần hai cái rương này, bên trái chính là Dưỡng Nhan Đan của tập đoàn Thần Y, bên phải là Dưỡng Nhan Đan chân chính mà ta đã cho người mua từ thành phố Giang Hải.”
Trần Xảo Xảo lên tiếng: “Ngươi nói sao thì là vậy.”
“Đương nhiên rồi.” Nam Cung Uyên mỉm cười: “Ta sẽ sớm đoán được ngươi sẽ nói như thế, cho nên khi vận chuyển hai cái rương này đến đây đều có người quay lại, đồng thời còn cố ý tìm hai cảnh sát giám sát toàn bộ hành trình. Nếu ngươi không tin, ngươi có thể tùy thời nghiệm chứng.”
Trần Xảo Xảo đột nhiên im bặt, không còn lời nào có thể nói, đồng thời cũng mơ hồ cảm nhận được chỗ đáng sợ của Nam Cung Uyên.
Hạ Thiên nhếch miệng, có chút không được kiên nhẫn: “Này, ngươi còn muốn nói nhảm đến bao giờ nữa.”
“Hạ tiên sinh, ngươi đừng vội.” Nam Cung Uyên mỉm cười trấn an: “Việc này quả thật hơi dài dòng, dựa theo phong cách của ngươi nhất định có thể giải quyết một cách lưu loát. Nhưng như vậy rất khó khôi phục lại danh dự. Cho nên, việc gì cũng nên từ từ cho đến khi bọn họ không còn lên tiếng được nữa.”
Lần này đến phiên Lam Y Nhân thuyết phục Hạ Thiên: “Đúng vậy, ông xã chàng gấp cái gì chứ? Thời gian vẫn còn rất nhiều, chúng ta cứ xem kịch đi.”
“Chúng ta hãy thử một chút. Đây là Dưỡng Nhan Đan giả, cũng là thứ mà Dịch phu nhân đã sử dụng.” Nam Cung Uyên mở cái rương bên trái, lấy ra một cái chai rất xinh, đổ hết toàn bộ thuốc trong chai ra tay, bóp nát thành bột, rồi cho người mang đến một chai nước khoáng hòa với bột thuốc thành bùn rồi bôi lên mặt của mình.
Quả nhiên, chưa đến ba giây, mặt của Nam Cung Uyên liền đỏ lên, giống như da bị bắt lửa.
“A!”
Dịch phu nhân nhìn thấy, không khỏi kêu lên.
Nam Cung Uyên này đúng là đủ hung ác. Lam Y Nhân cảm thán trong lòng không thôi. Người cử xử hung ác với người khác thì rất phổ biến, nhưng đối với mình cũng ác như vậy thì đúng là không nhiều.
Nam Cung Uyên lại lần lượt tiến hành với năm sáu chai, toàn bộ bóp nát thành bột bôi hết lên mặt của mình, mặt của hắn ta nhanh chóng nát rữa.
Người bên cạnh nhìn mà còn cảm thấy đau, người xem trực tiếp trên mạng cũng cảm thấy khó chịu.
“Đây chính là Dưỡng Nhan Đan giả. Ta xài một lượng nhiều hơn, cho nên mặt của ta mới hỏng nhanh như vậy.” Trong lúc Nam Cung Uyên nói chuyện, da thịt trên mặt bắt đầu xấu hơn: “Bây giờ chúng ta hãy thử Dưỡng Nhan Đan chính hãng được mang đến từ thành phố Giang Hải.”
Nói xong, hắn ta lấy một chai Dưỡng Nhan Đan từ cái rương bên phải, một cái chai rất đơn giản nhưng không tầm thường, có chút cổ xưa.
Hắn ta thao tác tương tự trước mặt mọi người.
Chỉ là lần này, mặt của hắn ta rất nhanh ngừng thối rữa, vết thương lại còn chậm rãi khép lại.
‘” Quá thần kỳ.” Người xem không khỏi phát ra tiếng thán phục.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Cái này có gì mà thần kỳ, chỉ là hiệu quả thấp nhất mà thôi.”
“Đúng vậy, Y Tiểu Âm vì không muốn dược hiệu phát ra công dụng quá lớn, cho nên đã cố ý pha loãng.” Lam Y Nhân lạnh nhạt nói.
Sử dụng hết ba chai, mặt của Nam Cung Uyên đã khôi phục lại như lúc ban đầu, hoàn toàn nhìn không ra gương mặt bị tổn thương vừa nãy.
“Chẳng lẽ ngươi cố ý đến quảng cáo sản phẩm cho chúng ta hay sao?” Lam Y Nhân bỗng nhiên có suy nghĩ đó, không khỏi quay sang nhìn Hạ Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận