Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1810. Người này rất mạnh

“Nam Cung tiểu thư, ta giả sử những lời ngươi nói đều là thật, vậy thì ta có một câu hỏi.” A Cửu nhìn Nam Cung Tú: “Vì sao ngươi không dứt khoát tự mình khống chế Hạ Thiên, để hắn trở thành con rối của ngươi đi?”
“Muốn biến người khác thành con rối, thực ra cũng không phải là chuyện dễ dàng, dù công lực của ta mạnh hơn Hạ Thiên, nhưng chúng ta cần Hạ Thiên cam tâm tình nguyện làm tất cả mọi chuyện, bởi vậy, chuyện đó không thể hoàn toàn dựa vào vũ lực để ép buộc được.” Nam Cung Tú cười nhạt: “Đương nhiên, chúng ta có một vài phương pháp khá đặc biệt, có thể biến một người thành con rối, mà cách kia cần có A Cửu tiểu thư ngươi giúp đỡ, hoặc một nữ nhân khác hỗ trợ, là một nữ nhân mà Hạ Thiên thích, mà nếu nữ nhân này biết một ít y thuật lại càng tốt.”
“Nếu ta không hợp tác với ngươi, ngươi sẽ đi tìm tiểu thư nhà ta, đúng không?” A Cửu chậm rãi hỏi.
“Không, A Cửu tiểu thư, nếu ngươi không hợp tác, có lẽ ta sẽ trực tiếp dùng cách thứ ba.” Nam Cung Tú cười nhạt: “Nhưng có vẻ tạm thời ngươi chưa thể đưa ra quyết định nhỉ, ta sẽ cho ngươi thời gian để suy nghĩ.”
Nói tới đây, Nam Cung Tú đứng lên: “A Cửu tiểu thư cứ suy nghĩ kỹ một chút, đợi đến lúc ngươi ăn tối, ta nghĩ ta sẽ lại xuất hiện.”
Lời còn chưa dứt, Nam Cung Tú đột nhiên biến mất.
Lần này, mặc dù A Cửu đã có chuẩn bị, nhưng nàng vẫn không thấy được Nam Cung Tú đã rời đi thế nào.
Điều đấy cũng làm A Cửu lại hiểu ra một chuyện, cho dù những gì Nam Cung Tú nói là giả thì vẫn có chuyện là thật, đó là thực lực của Nam Cung Tú rất mạnh, còn mạnh hơn nhiều so với nàng và Hạ Thiên.
Nói cách khác, nếu Nam Cung Tú muốn giết nàng hay giết Hạ Thiên, có lẽ sẽ rất dễ dàng.
A Cửu đồng thời hiểu ra một chuyện khác, đó là những ngày tháng tự do tự tại của nàng đã đến lúc kết thúc rồi.
Vài phút sau, A Cửu thanh toán hóa đơn rồi rời khỏi quán ăn, tiếp tục đi trên con đường của thị trấn nhỏ, mà tâm trạng của nàng lại bắt đầu trở nên tồi tệ.
Mà lúc này, Hạ Thiên còn đang ở Giang Hải, tâm trạng vẫn rất tốt, nguyên nhân rất đơn giản, vợ Tiểu Y Y của hắn rất nghe lời, hơn nữa dáng người còn siêu đẹp, còn đẹp hơn dáng người của đồ đệ mỹ nữ mà hắn rất thích chơi đùa kia.
Ừm, có lẽ là vì đã lâu không gặp, Lam Y Nhân cũng rất nhiệt tình, còn nhiệt tình hơn so với lúc trước, bất kể nàng có bằng lòng thừa nhận rằng bản thân nhớ Hạ Thiên hay không, ít nhất thân thể của nàng vẫn rất thành thật.
Lúc này, điện thoại lại vang lên, tuy Hạ Thiên khá bận rộn, nhưng vẫn nhanh chóng nhận điện thoại, nguyên nhân rất đơn giản, cuộc gọi do Triệu Thanh Thanh gọi tới.
“Sư phụ, là ta đây, ta đang ở bên ngoài chơi với Tiểu Lạc, ngươi có biết Tiểu Lạc không? Chính là bạn gái của Triệu Hiểu Trác... Ngươi nhớ ra chưa? Ờ, ta tìm ngươi không có việc gì, ta chỉ muốn gọi điện thoại cho ngươi, thuận tiện báo cho ngươi biết, tối nay có lẽ ta sẽ không về với ngươi đâu... Ừm, ta cúp máy trước đây.” Triệu Thanh Thanh cúp máy sau vài phút nói điện thoại với Hạ Thiên.
Còn Tần Tiểu Lạc kia, Hạ Thiên vẫn có chút ấn tượng, chủ yếu là hắn còn nhớ đến Triệu Hiểu Trác, nên sẽ nhớ đến Tần Tiểu Lạc.
Cúp điện thoại, Hạ Thiên còn muốn tiếp tục bày tỏ nỗi nhớ nhung với vợ Tiểu Y Y một chút, nhưng di động của hắn lại vang lên, lần này là Bé ngoan gửi tin nhắn đến cho hắn.
Tin nhắn rất đơn giản, chính là một bức ảnh, còn có một địa chỉ.
Người trong ảnh là A Cửu, hơn nữa, A Cửu đang ăn cơm, đương nhiên, là ăn cơm trưa.
“Bé ngoan tìm người vẫn rất nhanh.” Hạ Thiên lẩm bẩm một mình: “Chà, có muốn nói cho vợ Y Y biết không?”
“Chồng à, A Cửu nhà anh hình như có người mới rồi.” Lúc này, Lam Y Nhân lại ghé vào bên tai Hạ Thiên, nhẹ giọng yếu ớt nói: “Anh xem trên bức ảnh đi tuy chỉ có một người, nhưng trên bàn có đến hai bộ chén đũa, nói cách khác, thật ra nàng ăn cơm với người khác.”
“Vợ Tiểu Y Y, cho dù Cửu nha đầu ăn cơm với người khác cũng không có gì lạ.” Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn vẫn không cảm thấy ăn một bữa cơm với người khác là có tình cảm được.
Nhưng Hạ Thiên thật sự có chút tò mò.
“Ừ, nhưng Cửu nha đầu đi xa như vậy thì ăn cơm với ai chứ? Nàng vốn không quen ai.” Hạ Thiên lẩm bẩm một mình: “Bỏ đi, ta hỏi Bé ngoan một chút.”
Hạ Thiên nhanh chóng gửi tin nhắn cho Bé ngoan, mà lần này Bé ngoan trả lời tin nhắn rất nhanh.
“Không biết.” Đáp án không khiến Hạ Thiên hài lòng lắm.
“Vì sao không biết hả?” Hạ Thiên có chút khó hiểu.
Lúc này, Bé ngoan nhanh chóng gửi đáp án: “Camera bị che lại.”
“Chồng à, xem ra thật sự có vấn đề rồi.” Dáng vẻ Lam Y Nhân như thể chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, chuyện đó thật ra cũng rất bình thường, dù sao quan hệ giữa A Cửu và Y Tiểu Âm cũng không tốt.
“Xem ra thật sự không ổn rồi.” Bây giờ, Hạ Thiên lại có chút nghi ngờ: “Cửu nha đầu ăn cơm với người khác cũng không sao, nhưng vì sao lại bị che camera lại chứ?”
“Chồng à, nha đầu nhà anh không nghe lời lắm nha.” Lam Y Nhân cười hì hì: “Cái này có lẽ là cố ý trốn anh và Y Tiểu Âm rồi, sau đó chạy đi gặp người yêu đây mà.”
“Không đâu, tính khí của A Cửu xấu như vậy, trừ ta ra sẽ không có người nào muốn nàng.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Hơn nữa ánh mắt nàng còn rất cao, trừ ta ra, nàng cũng sẽ không vừa mắt người khác.”
Lam Y Nhân nhất thời còn có chút không nói nên lời, người chồng này đúng là rất tự tin.
“Nhưng hiện giờ Cửu nha đầu có thể thật sự có chút vấn đề, ta phải đi xem.” Hạ Thiên bắt đầu mặc quần áo: “Nếu không nàng ấy thật sự xảy ra chuyện, vợ Y Y có thể sẽ trách ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận