Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2925: Ngươi mới là Chưởng môn thiên mệnh của Bồng Lai phúc địa

Hiện tại, tu vi của Hạ Thiên đang bị hạn chế, ngoại trừ Nghịch Thiên Bát Châm, công pháp khác không thể dùng, thật không thể nào đối cứng với một chưởng của Bồng Lai Vương.
Nhưng hắn vẫn đứng im không nhúc nhích, mặc cho chưởng phong cuồn cuộn đánh về phía hắn.
Bành!
Một bóng người vọt đến trước mặt Hạ Thiên, chống đỡ một chưởng như hải khiếu, kình phong nổ tung khiến đệ tử Bồng Lai phúc địa đang vây xem bị thổi đến đứng không vững.
“Linh nhi, ngươi đang làm gì thế?” Bồng Lai Vương nhìn thấy người đỡ một chưởng của ông xong, không khỏi giận dữ: “Không phải ngươi muốn tạo phản chứ?”
Hỏa Cửu Linh cũng vô cùng bất ngờ. Bất ngờ không phải vì cơ thể chịu sự khống chế của người khác mà bất ngờ vì nàng có thể chống đỡ được một chưởng này.
“Cha, con không có ý nghĩa tạo phản, nhưng cha không thể giết hắn được.” Hỏa Cửu Linh bình ổn lại tâm trạng, trịnh trọng đáp lại.
Bồng Lai Vương trừng mắt nhìn Hỏa Cửu Linh, lạnh giọng nói: “Làm càn! Người này đại náo Bồng Lai phúc địa, tương lai có thể họa loạn tiên giới. Nếu không sớm ngày trừ khử, về sau sẽ gây ra hoạn lớn. Ngươi mau chóng tránh ra.”
“Xin lỗi, thứ cho con không thể tránh.” Hỏa Cửu Linh vẫn liên định lắc đầu như cũ: “Con không cho rằng hắn đã làm sai chuyện gì, huống chi hắn đã từng cứu mạng con hai lần.”
Lửa giận trong lòng Bồng Lai Vương càng lúc càng lớn nhưng ông ta vẫn cố nén: ‘Người này chẳng những giết nhị thúc của ngươi, còn giết người Vạn Lung động thiên. Hắn ta gây ra những chuyện ác như vậy, nếu không bị trừ khử, ngươi dùng cái gì để trọng chấn uy danh Bồng Lai phúc địa ta?”
“Cha, thì ra cha đã biết những chuyện này?” Hỏa Cửu Linh kinh ngạc hỏi.
Bồng Lai Vương nói: “Bổn vương chỉ bế quan chứ không phải chết. Toàn bộ Bồng Lai phúc địa đều được thần trí của ta bao phủ, làm sao ta không biết?”
“Thế cha có biết nhị thúc gả con cho Nhạc Siêu Phàm hay không? Có biết nhị thúc bán bảo khố Bồng Lai cho Liệt Hỏa trưởng lão hay không?” Hỏa Cửu Linh không thể tin nổi, chậm rãi hỏi.
“Ta đương nhiên biết.” Thái độ Bồng Lai Vương vẫn lãnh đạm, không kiên nhẫn nói: “Ta đã giao cho nhị thúc của ngươi xử lý mấy việc nhỏ này. Ý của hắn ta chính là ý của ta.”
Hỏa Cửu Linh run lên trong lòng, khó khăn hỏi tiếp: “Bọn họ muốn dùng thần phạt đánh con thành kiếp hôi, cha cũng biết?”
“Ngươi tự tiện hạ giới, tham luyến trần tục, tư cấu với phàm nhân, quả thật là sự sỉ nhục đối với Bồng Lai phúc địa.” Bồng Lai Vương không che giấu sự khinh thường và phẫn nộ của mình, mắng Hỏa Cửu Linh: “Nếu không phải Nhạc công tử vẫn còn tồn tại mấy phần tàn luyến đối với ngươi, bổn vương đã sớm sai người áp ngươi lên hình đài. Đáng tiếc, ngươi lại không biết trân quý cơ hội, cấu kết với người ngoài gây họa cho Bồng Lai phúc địa, còn hại chết nhị đệ. Tội của ngươi đáng chết vạn lần.”
“Cha, cha nói đều không phải là sự thật, đúng không?” Hỏa Cửu Linh giống như bị sét đánh. Nàng vạn lần không nghĩ đến phụ thân của nàng lại đối đãi với nàng như vậy, nhất thời tín niệm trong lòng sụp đổ.
“Im ngay, ta không có đứa con gái như ngươi.” Bồng Lai Vương vận song chưởng, linh khí từ bốn phương tám hướng tràn đến, hội tụ vào lòng bàn tay ông ta: “Nếu ngươi đã có chủ tâm muốn chết, bổn vương sẽ thành toàn cho ngươi, chết chung đi.”
Đối với loại hội thoại cha từ nữ hiếu như thế này, Hạ Thiên đã nghe qua không biết bao nhiêu lần, cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, hờ hững nói với Hỏa Cửu Linh: “Ngươi nhanh chóng tránh ra, ta còn phải xử lý cái tên ngớ ngẩn này để đi cứu Cửu nha đầu nữa.”
“Không.” Hỏa Cửu Linh giật mình tỉnh lại, nghiến chặt răng: “Ta muốn đánh bại ông ấy, cầu ngươi giúp ta một lần.”
Hạ Thiên nói: “Nhưng ông ta là cha của ngươi.”
“Vậy thì thế nào?” Con ngươi Hỏa Cửu Linh lạnh lại, chậm rãi đứng thẳng người: “Nếu ông ta bất nhân, vậy cũng đừng trách ta bất nghĩa. Bồng Lai phúc địa trong tay loại người như thế, làm sao có thể phục hưng, tương lai làm sao có khả năng gì chứ? Hơn nữa ta đã nói, ngươi mới là Chưởng môn thiên mệnh của Bồng Lai phúc địa, ông ta không xứng.”
“Ngươi muốn đánh bại ông ta, ta có thể giúp ngươi.” Hạ Thiên nhếch miệng, giọng điệu thản nhiên. Hiển nhiên hắn cảm thấy chẳng có việc gì khó cả, chỉ nhấn mạnh một lần nữa: “Tuy nhiên, ta chẳng có hứng thú với chức Chưởng môn, ta cũng không đồng ý làm Chưởng môn Bồng Lai phúc địa gì cả.”
“Hừ, dõng dạc quá nhỉ, đúng là buồn cười!” Bồng Lai Vương nghe hai người nói chuyện, chẳng qua chỉ cảm thấy giống như đang nghe một câu chuyện cười: “Bồng Lai chưởng môn há có thể để hai ngươi quyết định?”
Hạ Thiên vận châm ngoại châm, trực tiếp điểm tỉnh linh triều được Bồng Lai Vương triệu hoán đến, sử dụng phân nửa trong đó rót vào kim, sau đó truyền vào cơ thể Hỏa Cửu Linh.
Đúng lúc này, song chưởng Bồng Lai Vương đã oanh đến. Hỏa Cửu Linh không đợi linh khí bên trong cơ thể được tiêu hóa, đồng thời vận song chưởng nghênh đón.
Bành!
Bốn chưởng va chạm, chưởng lực mênh mông, linh khí vỡ vụn trộn lẫn cùng một chỗ, hào quang vô tận thắp sáng toàn bộ Bồng Lai phúc địa, giống như mặt trời hàng lâm.
“Không thể nào?” Bồng Lai Vương chấn kinh. Con gái của ông ta có tu vi gì, ông ta là người rõ ràng nhất. Nàng tuyệt đối không thể đỡ được một chưởng này của ông, nhưng sự thật lại cho ông ta một cái tát vang dội.
Hỏa Cửu Linh chẳng những tiếp được một chưởng này của ông ta, thậm chí còn mượn cơ hội dung hội linh khí, tu vi cả người tăng vọt, đạt đến Nguyên Anh Kỳ đỉnh phong, còn vượt Phân Thần Kỳ một bước xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận