Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2126. Cưỡng từ đoạt lý

Ninh Nhụy Nhụy cũng nói: “Đúng là không thể thả hắn đi được, nếu không hắn chắc chắc sẽ lại đi làm hại người khác. Không biết có bao nhiêu người trong đám quỷ ảnh kia đã bị hắn giết chết.”
“Các ngươi đừng khinh người quá đáng.” Ánh mắt Hạ Thiên giả thay đổi, có chút ngoài mạnh trong yếu nói: “Ta đã định bỏ qua cho các ngươi rồi, đừng có tính chọc giận ta, chuyện này không tốt cho các ngươi đâu!”
“Não người ấy có vấn đề rồi phải không?” Ninh Nhụy Nhụy hỏi Hạ Thiên.
“Tiểu muội chân dài, sao cô lại hỏi câu ngu ngốc như vậy?” Hạ Thiên thuận miệng giải thích: “Nếu là đồ ngốc, cái não kia chắn chắn có vấn đề rồi.”
“Ta sẽ liều mạng cùng với các ngươi!” Hạ Thiên giả nổi giận hét lên một tiếng, cả người hắn hóa thành sương mù dày đặc cuồn cuộn, làm ra tư thái muốn cùng đồng quy vu tận với Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy. Thực ra bản thể của hắn một viên đan dược màu đen to bằng hạt gạo, hắn muốn mượn lớp sương mù dày đặc lặng lẽ thoát đi.
“Ngươi chạy à?” Thân hình Hạ Thiên lóe lên, hắn đến trước viên đan dược màu đen, vươn tay thản nhiên nắm lấy viên đan dược.
“Hai, hai vị đại nhân, bỏ qua cho ta đi.” Viên đan dược màu đen kia lập tức lên tiếng cầu xin: “Ta đã khổ tu mấy trăm năm ở đây mới ngưng kết ra được một viên quỷ đan nhỏ nhỏ như này, chỉ cần có một nhục thân thích hợp là ta có thể sống lại. Hai vị niệm tình ta tu hành không dễ, tạm tha cho ta lần này đi mà.”
“Ta nhìn không đúng sao, bên trong quỷ ảnh kia của ngươi ít nhất có mấy trăm người, nhục thân của những người đó đi đâu rồi?” Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu tỏ vẻ không tin: “Đến bây giờ còn không có một câu nói thật, trực tiếp khiến cho hắn tan thành mây khói a, cũng coi như trả thù cho những quỷ ảnh kia.”
“Đừng, tuyệt đối đừng!” Viên đan dược màu đen khóc kể: “Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, ta không nên trêu chọc hai vị! Nhưng nhục thân của những người đó thật sự không phải do ta hủy. Ra khỏi sơn cốc sẽ có một cây cầu, đầu cầu có một vị núi thịt đại ma đầu trông giữ, hắn thích nhất là thu thập xác người. Dưới cây cầu chính là một dòng sông ngầm dẫn đến ảnh trận. Ta chỉ thỉnh thoảng đi dưới cầu nhặt nhạnh chỗ tốt, cho nên ta mới có thể góp nhặt được nhiều quỷ ảnh như vậy.”
“Núi thịt đại ma đầu?” Ninh Nhụy Nhụy nghe thấy từ này có chút mới mẻ: “Đó là đồ chơi gì vậy?”
Để cứu mạng mình, viên đan dược màu đen đành phải giải thích: "Đó chính là một con quái vật có thể dung hợp cơ thể người khác vào cơ thể của chính mình, nó vô cùng đáng sợ. Cơ thể của ta cũng bị hắn nuốt chửng”.
“Ngươi cũng tự nhận là khổ tu mấy trăm năm. Vậy chẳng phải núi thịt đại ma đầu này đã sống rất lâu rồi sao?” Ninh Nhụy Nhụy cau mày, nàng chợt nhớ tới một số tin tức đã từng nghe qua trước đây: “Lúc trước, ta nghe người ta nói ở đây tối đa chỉ có thể sống trên dưới một trăm năm. Rốt cuộc là ai trong các ngươi nói dối.”
“Tiểu muội chân dài, bọn hắn đều không nói dối.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Người ở chỗ này chỉ có thể sống lâu hơn trăm năm, núi thịt heo kia chắc chắn không phải là người rồi.”
Ninh Nhụy Nhụy gật đầu, xem ra trong động Quy Khư kia vẫn còn sống rất nhiều người không phải là nhân loại, chỉ là không biết chúng tự nhiên sinh ra hay là do người khắc cố gắng tạo ra.
“Hai vị, bây giờ ta chỉ là một viên đan dược, ta hoàn toàn không có uy hiếp gì đối với các vị.” Viên đan dược màu đen vội vàng nói: “Thả ta ra cũng coi như là kết một thiện duyên. Nếu như sau này có cơ hội, ta nhất định sẽ máu chảy đầu rơi, báo đáp ơn không giết của các vị.”
“Ngươi báo đáp, chúng ta không có hứng thú.” Hạ Thiên uể oải nói: “Tên ngốc ấy dám biến thành dáng vẻ của ta. Ta chính là soái ca đệ nhất thiên hạ. Ngươi mà xứng giả mạo ta sao?”
Viên đan dược màu đen gào lên: “Vậy cuối cùng các ngươi muốn thế nào? Tiêu diệt ta, rốt cuộc có ích lợi gì với các ngươi?”
“Bệnh hay quên của ngươi thật nặng nha.” Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được nhắc nhở: “Nhanh như thế ngươi đã quên rồi sao, vừa rồi ngươi còn muốn giết chết chúng ta, bây giờ tình thế đảo ngược, ngươi lập tức quên sạch toàn bộ.”
“Chuyện đó không thể trách ta.” Viên đan dược màu đen giải thích: “Là chính các ngươi không cẩn thận, nếu không phải vì các ngươi dẫn dụ ta trên bậc thang bạch ngọc, sao ta có thể nổi lòng xấu xa chứ?”
“Thật đúng là cưỡng từ đoạt lý.” Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu không nói nên lời, nhìn Hạ Thiên nói: “Ta giao hắn cho ngươi xử lý.”
“Ai, ta thật sự vẫn có giá trị lợi dụng với các ngươi mà.” Viên đan dược màu đen cảm thấy không ổn, lập tức nảy ra một câu nói mới: “Các ngươi muốn đến tầng thấp nhất kia, đúng không? Chỉ cần giữ lại mạng cho ta, ta có thể dẫn đường cho các ngươi, thực ra ta đã từng đến đó một lần…”
Ninh Nhụy Nhụy không tin: “Đừng chém gió nữa. Nếu ngươi từng qua đó, vậy sao ngươi lại ở trên tầng này.”
“Đây là sự thật. Nếu ta nói dối, thì đan hồn sẽ bị tiêu tán!” Viên đan dược màu đen vội vàng thề thốt.
Hạ Thiên cười hì hì nói: “Ngươi nói dối, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.”
Nói xong, hai ngón tay hắn nhẹ nhàng dùng sức.
“Đừng, đừng như vậy! Ta sai rồi, vừa rồi ta đã nói dối. Nhưng ta thực sự có thông tin có thể giúp được các ngươi... A!” Viên đan dược màu đen còn chưa cầu xin xong đã hét thảm.
Bang!
Một tiếng giòn giã vang lên, trong nháy mắt viên đan dược màu đen vỡ ra thành từng mảnh, sau đó hóa thành một làn khói đen, chưa đến vài giây đồng hồ đã tan thành mây khói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận