Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1726. Ngươi không có tư cách biết ta là ai

“Cửu nha đầu, ngươi thật sự không ngoan nha. Ngươi nhìn mình xem, nhảy không tồi chút nào." Hạ Thiên nói rất chân thành.
A Cửu cảm thấy mình thực sự sắp điên rồi, tên khốn kiếp này thật quá nhàm chán!
Hắn buồn chán thì thôi đi, có thể đừng điều khiển nàng như món đồ chơi không hả?
“Xem ra A Cửu tiểu thư thật sự rất vui vẻ." Lúc này, một giọng nói truyền đến, trong giọng nói kia rõ ràng lộ ra sự châm chọc, “Nghe nói A Cửu tiểu thư mới vừa trốn thoát một kiếp nạn, bây giờ đang chúc mừng với tình lang sao?"
A Cửu bị Hạ Thiên lôi kéo xoay người một cái, lưng dựa vào lòng Hạ Thiên, sau đó nàng thấy được nơi phát ra âm thanh, có một nam nhân trung niên đang đứng cách đó không xa.
Hạ Thiên và A Cửu từng nhìn thấy người kia, hắn chính là người bọn họ gặp được ở trung tâm mua sắm, chính là vị nhà giàu nhất Vọng Cảng, Mạc Bất Quý.
“Tin tức của Mạc tiên sinh thật nhanh nhạy." A Cửu nhìn Mạc Bất Quý, trong giọng nói có hoài nghi, “Hay là Mạc tiên sinh đã sớm biết chuyện đó rồi?"
Người như Mạc Bất Quý có tin tức nhanh cũng không phải chuyện hiếm lạ, vấn đề là Mạc Bất Quý không có tới tham gia bữa tiệc, hơn nữa bây giờ cảnh sát còn chưa tới đây mà hắn lại xuất hiện trước, như vậy có phải quá nhanh rồi không?
Trừ phi trước đó Mạc Bất Quý đã ở gần đây, thậm chí có lẽ hắn vẫn luôn chờ đợi bom phát nổ?
Vốn dĩ A Cửu còn không biết nữ nhân ôm bom kia rốt cuộc có thù oán gì với Y Nhân Các, nhưng bây giờ Mạc Bất Quý lại ở đây, điều đó làm cho nàng cảm giác có lẽ chuyện kia chính là do Mạc Bất Quý bày kế ở phía sau?
Dựa vào tài lực của Mạc Bất Quý, muốn âm mưu làm chuyện như vậy là dễ như trở bàn tay.
“A Cửu tiểu thư, chuyện không có chứng cứ thì chớ nói năng lung tung, nếu không ta có thể kiện ngươi về tội phỉ báng." Giọng của Mạc Bất Quý rất quái dị, “Giống như việc con trai ta đã chết, ta cũng không thể nói đó là do vị Y Tiên tiểu thư kia làm hại, đúng không? Có rất nhiều chuyện mà trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng, nhưng suy cho cùng chỉ là biết rõ ở trong lòng mà thôi, còn nếu muốn lên án người khác thì trước tiên phải có chứng cứ đã."
A Cửu nghe nói như thế, có chút sững sờ, Mạc Bất Quý đang thừa nhận chuyện này là do hắn làm sao?
“Đúng rồi, A Cửu tiểu thư, ta nghĩ mình nên nói cho ngươi một việc, hình như Y Tiên tiểu thư đi máy bay xuất ngoại đúng không? Không biết ngươi có nghe nói rằng bây giờ máy bay đều không an toàn, rất dễ xảy ra chuyện." Mạc Bất Quý lại nói, “Tối nay A Cửu tiểu thư thật rất may mắn, nhưng không biết vị Y Tiên tiểu thư kia có được may mắn như ngươi không đây, chuyện đó thật khó mà nói được."
“Mạc Bất Quý, ngươi nói vậy là có ý gì?” A Cửu lập tức biến sắc, giọng nói trở nên lạnh lẽo trong nháy mắt, người khác ra sao thì nàng đều không thèm để ý, ngay cả việc của bản thân nàng vẫn không quá để bụng, nhưng nếu như việc đó có liên quan tới tiểu thư nhà nàng thì lại là một chuyện khác.
“A Cửu tiểu thư, ta chỉ có lòng tốt nhắc nhở ngươi một chút thôi, dù sao trên máy bay có bom là một vấn đề rất lớn, cho dù Y Tiên tiểu thư y thuật thần kỳ, e rằng hiện giờ cũng không cách nào cứu được chính mình rồi?” Mạc Bất Quý nói năng không chút hoang mang, giọng còn có chút đắc ý.
Nhưng bây giờ không có người chú ý tới tình huống bên này, dù sao những người khác đều đang bận hưởng thụ bữa tiệc.
“Mạc Bất Quý, ngươi định làm cái gì?” A Cửu không ngốc, nàng lập tức xác định việc trái bom trong yến tiệc vừa rồi chính là do Mạc Bất Quý bày kế.
Mà rất rõ ràng, Mạc Bất Quý không chỉ nhằm vào nàng mà còn ra tay với cả tiểu thư.
“A Cửu tiểu thư, ta chẳng hề làm gì cả, dù vị Y Tiên tiểu thư kia thật sự xảy ra chuyện thì cũng không liên quan gì tới ta, dù sao thì các ngươi cũng không tìm thấy chứng cớ gì. À đúng rồi, A Cửu tiểu thư, ta đề nghị ngươi cần phải cẩn thận một chút, dù sao thì vận khí của ngươi sẽ không thể tốt mãi như thế được, không phải lúc nào bom cũng sẽ hư như hôm nay, ha ha ha......" Mạc Bất Quý nói xong thì cười phá lên, như rất đắc ý, lại tựa như có một tia bi phẫn.
Mạc Bất Quý cười to mười giây, ngừng cười, giọng nói đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “A Cửu tiểu thư, ta đã nói rồi, con trai của ta sẽ không chết một cách vô ích, mỗi người hại chết hắn đều sẽ phải trả giá đắt!"
“Thực sự là đồ ngốc, con của ngươi là đồ ngốc, ngươi cũng là kẻ đần, dám uy hiếp vợ của ta ngay trước mặt ta." Lúc này, giọng nói của Hạ Thiên vang lên, “Ngươi uy hiếp Cửu nha đầu thì thôi đi, nhưng ngươi lại còn dám ra tay với vợ Y Y của ta, ngươi chết chắc rồi."
“Ta chết chắc rồi? Ha ha ha, ngươi có thể làm gì được ta nào? Ta nói cho các ngươi biết, chỉ cần các ngươi còn sống thì sẽ có vô tận sát thủ tìm tới, mà ta thì không hề liên quan gì với chuyện này. Các ngươi mãi mãi sẽ không có chứng cứ, các ngươi có thể làm gì được ta chứ?” Mạc Bất Quý nhìn Hạ Thiên, “Tiểu tử, ngươi an phận làm tiểu bạch kiểm đi, nếu ngươi nhất quyết phải tìm cái chết, vậy rất tốt, bây giờ ngươi đã nằm trong danh sách của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận