Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4108: Thần thức giao hòa

“Không cần sau đó.”
Sau khi nghe xong, Hạ Thiên lập tức nói: “Nếu là như vậy thì quá đơn giản rồi. Bây giờ bắt đầu đi.”
“Chàng đừng làm loạn.”
Y Tiểu Âm trịnh trọng cảnh cáo Hạ Thiên: “Song tu cũng không phải chỉ làm loại chuyện đó không. Trọng điểm là thần thức giao hòa. Những thứ phế liệu màu vàng trong đầu chàng phải thu lại.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Thần thức giao hòa là có ý gì?”
“Chính là chuyện mà bên trong đầu của chàng chưa từng nghĩ ra.” Y Tiểu Âm thở dài, nói với Hạ Thiên: “Chàng muốn cứu người nhưng vẫn muốn phóng túng dục vọng của mình?”
Hạ Thiên nghiêm túc đáp: “Ta nói cũng là cái này, vợ Y Y, nàng nghĩ đi đâu vậy?”
“Đừng đánh trống lãng nữa.”
Y Tiểu Âm không tranh cãi tiếp với Hạ Thiên, trịnh trọng nói: “Nếu chàng đã làm tốt chuẩn bị, bây giờ chàng bắt đầu đi, đừng trễ nãi nữa.”
Mặc dù nàng còn chưa rõ lắm rốt cuộc Phù Diêu Tiên Tử đang ở trong trạng thái gì, nhưng nàng biết nhất định phải giải trừ trạng thái đó cho nàng ấy.
Nếu sợ phạm sai lầm mà cái gì cũng không làm, chi bằng lớn mật thử một chút.
“Vậy thì tới đi.” Hạ Thiên gật đầu: “Mặc dù ta không biết song tu thần thức là như thế nào, nhưng trước đó ta đã xem qua vợ Thiên Cung bóp ấn quyết, hơn phân nửa chính là ý đó.”
Y Tiểu Âm nói: “Vậy chàng gọi nàng ấy đến đi. Nơi này không có ai hiểu Phù Diêu Tiên Tử hơn nàng ấy.”
“Điều này cũng đúng.” Hạ Thiên gật đầu, lấy điện thoại ra: “Bé ngoan, ngươi hẳn biết về vợ Thiên Cung, ngươi bảo nàng ấy đến Thanh Phong Sơn một chuyến.”
Y Tiểu Âm kỳ quái hỏi: “Chàng không đi đón nàng ấy à?”
“Không cần.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Tình huống của nàng ấy đặc biệt, ít nhất tu vi ngoài mặt không thấp hơn ta, hơn nữa còn có cơ thể khí linh, tốc độ khôi phục nhanh hơn người khác.”
Y Tiểu Âm không nói câu nào, tiến lên đỡ Phù Diêu Tiên Tử dậy, bày ra tư thế tĩnh tọa, sau đó châm mấy châm vào yếu huyệt của nàng.
Hạ Thiên ngồi khoanh chân đối diện với Phù Diêu Tiên Tử: “Ta cảm thấy không cần vợ Thiên Cung xuất mã, lần này hẳn có thể thức tỉnh vợ Phù Diêu.”
“Vậy thì tốt quá rồi.”
Y Tiểu Âm cười nói: “Ta biết được một pháp môn vận chuyển thần thức trong một quyển cổ thư, chính ta cũng là tu hành một khoảng thời gian, hẳn không có vấn đề gì. Ta sẽ niệm khẩu quyết một lần cho chàng.”
Hạ Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, nghe Y Tiểu Âm nói, tiện tay bóp ấn quyết.
Đương nhiên, thủ pháp bóp ấn của hắn còn chênh lệch quá nhiều so với cung chủ Thiên Cung.
Không chỉ ăn bớt thủ ấn, thậm chí quá trình còn thừa ra mấy cái, nhưng điều này cũng không quan trọng, bởi vì Hạ Thiên làm như vậy vẫn có thể đạt được hiệu quả như cũ.
“Vợ Y Y, nàng thay ta hộ pháp nhé.”
Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, ngón giữa và ngón trỏ tay trái điểm vào mi tâm của Phù Diêu Tiên Tử.
“Biết rồi.”
Y Tiểu Âm gật đầu, lập tức kéo Dương San ra khỏi nhà gỗ: “Ngươi đi nói với hai vị linh mạch kia một tiếng, có thể gia tăng chuyển vận linh khí.”
“Không phải nói phải nắm giữ tiêu chuẩn sao?” Dương San không hiểu: “Nếu chẳng may…”
Y Tiểu Âm trấn an: “Yên tâm đi, không có việc gì đâu. Trước đó, ý thức của Phù Diêu Tiên Tử chưa thể tự chủ, không cách nào khống chế. Bây giờ linh khí phải đi qua Hạ Thiên, hắn nhất định có thể nắm tốt tiêu chuẩn.”
“Ừm, ta biết rồi.” Dương San gật đầu, đi tìm Hạ Linh Sơn và Luyện Tố Tố.
Trên thực tế, Hạ Thiên suy đoán không sai, cung chủ Thiên Cung còn chưa đến, hắn đã mang thần thức của Phù Diêu Tiên Tử từ trong mê vực về.
Nhưng ở giữa cũng tốn không ít thời gian.
Lúc này đã là rạng sáng, sắc trời đã sáng hơn lên.
Trong nhà gỗ, ánh ban mai nhuộm vàng bên trong nhà.
Phù Diêu Tiên Tử chậm rãi mở mắt, ánh mắt thâm thúy, giọng điệu dửng dưng: “Đây là… nơi nào?”
“Nơi này là Thanh Phong Sơn.” Hạ Thiên cười nói.
Phù Diêu Tiên Tử yên lặng nhìn Hạ Thiên: “Ngươi là… Hạ Thiên?”
“A, vợ Phù Diêu, nàng nhận ra ta sao?” Hạ Thiên vô cùng cao hứng.
Phù Diêu Tiên Tử nói: “Mặc dù ta vẫn luôn ngủ say, nhưng sau khi thức tỉnh, ta có thể cùng hưởng một phần ký ức với khí linh.”
Hạ Thiên lập tức hỏi: “Nàng có nhớ chuyện phát sinh ngày hôm qua không?”
“Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, nhưng ta sẽ không nói.” Phù Diêu Tiên Tử chậm rãi ngồi ngay ngắn lại, nhìn quanh bốn phía, lẩm bẩm: “Căn nhà gỗ này không tệ. Khi ta còn bé, ta cũng đã từng ở qua căn nhà như thế này.”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Khi còn bé, nàng ở đâu?”
“Phù Diêu giới, dưới núi Phi Vân sơn.”
Phù Diêu Tiên Tử than nhẹ một tiếng: “Chuyện đã từ rất lâu rồi. Lâu đến mức ta còn tưởng rằng chuyện của đời trước nữa.”
Hạ Thiên cười nói: “Không sao. Dù sao đời này nàng nhất định sẽ ở bên ta rồi.”
“Ngươi yêu ta sao?” Giọng điệu của Phù Diêu Tiên Tử khá tùy ý.
“Đương nhiên rồi.” Hạ Thiên không chút do dự trả lời: “Ta yêu nàng.”
Phù Diêu Tiên Tử nhìn vào mắt Hạ Thiên, phát hiện không có tạp chất bên trong, cực kỳ chân thành, giống như một đứa bé.
“Ngươi nhất định muốn ta làm nữ nhân của ngươi?”
Phù Diêu Tiên Tử hỏi tiếp: “Ngươi nên biết rằng, vạn năm trước ở liên minh tu tiên, có một lão quái vật cấp chuẩn tiên muốn thu ta làm thị thiếp. Ta từ chối ông ta, cho nên ta mới bị lưu vong đến tận đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận