Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4080: Ngươi không có tư cách nói lời đó

Bành.
Một nắm đấm đánh tới, đánh mặt Long Hưng Vân bể ra.
Tuy nhiên, Võ La Thần Quân cũng không có phản ứng gì quá lớn, phút chốc lại chọn trúng cơ thể Tiêu Quân Tiện, mặc cho Long Hưng Vân chết đi.
“Tính tình đúng là nóng. Đáng tiếc ngươi phát tiết ngọn lửa này không có chút ý nghĩa nào.”
Võ La Thần Quân mỉm cười đắc ý, khinh miệt cau mày: “Bổn quân chỉ mượn cơ thể bọn họ dùng một lát. Ngươi giết bọn họ hoàn toàn không có chút tổn hại đối với ta.”
Bành.
Lời còn chưa nói hết, nắm đấm của Hạ Thiên đã đánh tới.
Lần này, Võ La Thần Quân linh hoạt tránh đi: “Đừng làm chuyện vô ích nữa. Thừa dịp bây giờ ta còn hào hứng, chúng ta không ngại tâm sự đi.”
“Ta chẳng có chuyện gì nói với ngươi hết.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi không phải đến giết chúng ta sao? Ngươi còn giả bộ gì nữa, mau ra tay đi.”
Võ La Thần Quân khẽ cười một tiếng: ‘Giết, nhất định là phải giết rồi.”
Giọng nói của hắn ta giống như giếng cổ không gợn sóng, mang theo ý vị cao lâm thiên hạ: “Tuy nhiên, ta chưa hẳn là muốn giết sạch toàn bộ, chỉ cần thanh trừ một số con côn trùng không chịu nghe lời là được.”
“Ngươi nói ai là côn trùng?” Triệu Vũ Cơ lạnh giọng quát mắng.
Võ La Thần Quân cười nói: “Bổn quân nói ai thì chính là người đó.”
“Ngươi không có tư cách nói lời đó.” Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu: “Ngươi mới là côn trùng. Bây giờ ta có thể giẫm chết ngươi.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt Võ La Thần Quân bỗng nhiên lạnh xuống, sát khí đáy mắt tràn ra.
Cho dù Triệu Vũ Cơ cũng là Độ Kiếp Kỳ, nhưng nàng không khỏi run lên trong lòng. Cái tên Võ La Thần Quân này quả nhiên là một người lợi hại, tuyệt không phải người bình thường.
Về phần chúng nữ đứng đằng xa, bọn họ bị luồng sát khí ảnh hưởng, nhất thời có chút đứng không vững, trong lòng sinh ra sợ hãi.
Tu vi thấp như Nhiếp Tiểu Lý, Bạch Tiêm Tiêm, còn có Thạch Thuần, sắc mặt ba người trắng bệch, liều mạng vận linh khí muốn áp chế sự khiếp sợ trong đáy lòng.
“Có dám đánh với ta một trận hay không?” Hạ Thiên bỗng dưng bước về phía trước một bước, đánh gãy khí thế Võ La Thần Quân đang tỏa ra: “Chẳng thèm chơi chiêu gì hết, cứ ra quyền. Đánh không chết ngươi, xem như ta thua.”
Cung chủ Thiên Cung nghe Hạ Thiên nói, lập tức ý thức được hắn muốn làm gì.
Thật ra, Hạ Thiên đang dùng lời nói kích thích đối phương, để Võ La Thần Quân từ bỏ ưu thế, dùng phương thức đơn giản nhất tiến hành quyết đấu, có lẽ còn có một chút hy vọng thắng lợi.
Triệu Vũ Cơ rất nhanh đoán được ý đồ của Hạ Thiên. Đây đúng là một phương pháp tốt.
Đừng nhìn nàng ấy và cung chủ Thiên Cung đều là Độ Kiếp Kỳ, Hạ Thiên có Nghịch Thiên Bát Châm tương trợ, cũng tương đương với Độ Kiếp Kỳ.
Nhưng Võ La Thần Quân là Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, sự chênh lệch trong đó, nói theo một cách khác, thậm chí còn cao hơn một hai cảnh giới.
Nó cũng giống như chạy thi với nhau. Chênh lệch một hai phút nhưng thật ra trình độ không kém nhau bao nhiêu. Tuy nhiên, khi lên sàn thi đấu cấp thế giới, chênh nhau nửa giây đều là lạch trời cả đời cũng không thể vượt qua.
“Dõng dạc, đúng là không biết mùi vị.”
Võ La Thần Quân lắc đầu, cười như không cười nhìn Hạ Thiên: “Phép khích tướng của ngươi đừng dùng nữa. Đúng là ngây thơ cực kỳ.”
“Không dám thì nói thẳng không dám.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Bớt lấy cớ đi.”
“Ha ha.”
Võ La Thần Quân cười khẽ một tiếng, cũng không thèm để ý Hạ Thiên, chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía cung chủ Thiên Cung: “Ngươi có biết giao lưu như thế nào không?”
Hạ Thiên nghe xong, cảm thấy rất khó chịu, há miệng định phản bác, cung chủ Thiên Cung đã đưa tay ngăn lại, lạnh nhạt nói: “Ta nghĩ chúng ta cũng không cần vòng quanh gì cả, nói thẳng ngươi muốn làm cái gì đi. Ngươi gọi là Thần Quân nhưng chúng ta cũng không phải sâu kiến mặc cho ngươi nắm. Cho dù giết không chết ngươi, đồng quy vu tận với ngươi cũng không phải là không làm được.”
“Ha ha, ngươi nói nghe có chút khí thế nhỉ, nhưng chẳng qua chỉ là e sợ.”
Võ La Thần Quân chậm rãi nhìn chung quanh: “Được rồi, cũng không sao, dù sao bổn quân đến đây cũng chỉ là giải sầu một chút, thuận tiện giải quyết một số chuyện.”
“Có rắm thì mau thả đi.” Hạ Thiên khó chịu nói.
“Đúng là không biết xấu hổ.” Võ La Thần Quân nhướng mày, bỗng nhiên nhấc chỉ điểm về phía Hạ Thiên. Mấy luồng kiếm khí tinh thuần lao thẳng đến hắn.
Kiếm khí mờ mịt, như khói như sương.
Nhưng nhìn kỹ lại, bên trong khói mù dường như cất giấu thần binh vô thượng, sắc bén không thể đỡ.
Hạ Thiên cũng không sợ hãi, giữa ngón tay sáng lên ngân châm, vận băng hỏa linh khí nghênh đón.
Nói muốn giao lưu, kết quả còn không phải đánh nhau sao.
Vù.
Vừa mới tiếp xúc, Hạ Thiên không khỏi cau mày.
Ngân châm của hắn bị đứt đoạn, ngay cả một giây cũng không chống đỡ được.
Tình huống này lần đầu tiên gặp được.
Sau khi ngân châm đứt đoạn, kiếm khí như khói như sương bỗng nhiên ngưng thực, biến thành một thanh cự kiếm che trời đâm thẳng vào tim Hạ Thiên.
Hạ Thiên phản ứng khá nhanh, ngân châm vừa đứt, hắn lập tức vận kiếp lực còn lại, bóp quyền đánh tới.
Bành.
Lần này, Hạ Thiên thật sự cảm nhận được sự lợi hại của Võ La Thần Quân.
Bên trong kiếm khí rõ ràng có kiếp lực.
Loại kiếp lực này hoàn toàn khác biệt với kiếp lực mà hắn nhận biết trong khoảng thời gian gần đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận