Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4298: Tiểu tử kia nhất định là tà ma

Già Lâu La có tên là Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Một loại đại điểu trong truyền thuyết, thân vàng, đôi cánh có nhiều màu sắc oai nghiêm và quý giá, là một trong Thiên Long Bát Bộ Chúng bảo vệ Phật pháp.
Tục truyền, mỗi ngày nó đều lấy độc long làm thức ăn, bên trong cơ thể không ngừng tích lũy kịch độc. Cho nên, khí tức mà nó thổi ra vô cùng độc, có thể ăn mòn vạn vật.
Tổ sư Già Long Bảo Sát sáng lập ra môn phái là yêu tu Kim Vũ Tiên, bản thể chính là Kim Sí Đại Bằng, di truyền công pháp, thân kiêm yêu tu và Phật pháp.
Kim Vũ Tiên đã sớm phi thăng Chân Tiên giới mấy vạn năm trước, nhưng lưu lại cho Già Long Bảo Tự không ít bí thuật thần thông.
Trong đó, Già Lâu La Xuy Tức, còn được gọi là Vạn Độc Ma Hống, trong độc tính mang theo một luồng khí lạnh tự nhiên.
Long Tượng Thượng Sư nhìn thấy tư thế của Ma Ha Tử, cảm giác không ổn, lập tức từ trong bình phong lao ra. Đáng tiếc đã muộn.
Sau khi Ma Ha Tử đánh ra một chiêu này, cả người giống như một chiếc khăn lau bị vắt khô, chậm rãi ngã vào lòng Long Tượng Thượng Sư.
“Sư, sư phụ, thật xin lỗi…”
Lúc này, Ma Ha Tử cũng giật mình tỉnh ngộ. Mặc dù Hạ Thiên nhất định sẽ bị tiêu diệt, nhưng những người khác cũng sẽ bị liên lụy, chỉ sợ rước lấy phiền phức không nhỏ cho tông môn.
“Không cần sợ.”
Long Tượng Thượng Sư không hổ danh là người bao che khuyết điểm: “Ngươi không làm gì sai. Tiểu tử kia nhất định là tà ma. Ngươi đang trừ hại cho liên minh. Về phần cái khác, chẳng qua chỉ là chút hy sinh nho nhỏ mà thôi.”
“Hy sinh nho nhỏ?” Cực Tinh Tiên Ông nhìn chung quanh, không nhìn thấy bóng dáng của Chu Cửu Thần, không khỏi cảm thấy buồn bực. Nghe Long Tượng Thượng Sư nói, ông nổi giận quát: “Đây chính là mấy vị tu tiên giả trẻ tuổi cấp bậc Thần Quân, là tương lai của toàn bộ liên minh. Chỉ vì sự tức giận nhất thời của Ma Ha Tử mà bị liên lụy, Già Long Bảo Tự các ngươi nhất định phải có một câu trả lời thỏa đáng.”
“Ngươi muốn câu trả lời gì?” “Từ trước đến nay, Già Lam Bảo Tự các ngươi đúng lý không tha người, mà không đúng lý cũng chẳng nhường người.” “Đồ đệ của ngươi Chu Cửu Thần có quan hệ với tà ma, ý đồ lật đổ liên minh. Ái đồ Ma Ha Tử của ta đã kịp thời ngăn lại, đồng thời giết chết tà ma lẫn phản đồ của liên minh, câu trả lời như vậy có hợp lý không?”
Cực Tinh Tiên Ông tức giận đến mức thiếu chút nữa thổ huyết: “Đại hòa thượng ngươi đừng khinh người quá đáng. Đồ đệ ngươi tự tiện giết người vô tội thì coi như xong, ngươi còn muốn tru tâm, quả thật đáng sợ. Ngươi cho rằng liên minh tu tiên là tự mở sao?”
Các trưởng lão khác có đồ đệ không trốn thoát khỏi luồng khí tức vừa rồi, lúc này cũng không nhịn được mà chỉ trích:
“Ngươi nói tà ma thì là tà ma sao?”
“Chẳng lẽ đồ nhi của ta cũng là tà ma?”
“Sát chiêu này đã bị cấm sử dụng trong liên minh, vù sao Ma Ha Tử lại sử dụng với đồng đạo của mình như vậy?”
“Long Tượng Thượng Sư, lần này sư đồ ngươi quả thật có chút quá đáng.”
….
“Tất cả im miệng lại cho ta.”
Long Tượng Thượng Sư nhìn bộ dạng sắp chết của đồ đệ mình, lòng đau như cắt. Kết quả bên cạnh còn không ngừng cãi nhau. Ông ta tức đến mức rống to lên.
Không thể không nói, khí thế của một vị Chuẩn tiên lục kiếp quả thật kinh người, chấn mọi người có mặt đều kinh hãi. Cực Tinh Tiên Ông vốn còn muốn nói cái gì đó, kết quả thiếu chút nữa bị chấn động đến khí huyết đảo lộn, choáng váng ngay tại chỗ. Ban đầu, tu vi của ông và Long Tượng Thượng Sư là tương xứng, thậm chí còn cao hơn nửa bậc. Chỉ tiếc mấy năm gần đây rót cho Chu Cửu Thần quá nhiều kiếp lực, cho nên cảnh giới bị sụt giảm nghiêm trọng.
Trường Mi Lão Tiên ngược lại vững như Thái Sơn, lông mày không tự chủ được cau lại, quát mắng: “Diệp Long Tượng, ngươi không coi mệnh của đồng đạo liên minh ra gì sao?”
“Đừng nhắc đến tục danh của ta.” Long Tượng Thượng Sư trừng mắt nhìn Trường Mi Lão Tiên: “Trường Mi, đồ đệ của ngươi không chết, ngươi lẫn vào chỗ này làm gì?”
“Chết nhiều người trẻ tuổi tuấn ngạn như vậy, ngươi dự định làm sao giao phó với hội trưởng lão và hội Chí tôn?”
Trường Mi Lão Tiên đích thật không dẫn theo đồ đệ đến xem thiên kiếp, cho nên lập trường có thể nói là công bằng: “Ngươi có thể nói hắn là tà ma với người bên dưới, nhưng chẳng lẽ ngươi có thể ép hội trưởng lão và hội Chí tôn luôn sao?”
“Các ngươi muốn thế nào?”
Long Tượng Thượng Sư cũng nổi nóng không thôi, vô cùng đau lòng chỉ vào Ma Ha Tử: “Đồ đệ của ta đã bị trọng thương, nguy hiểm đến tính mạng, các ngươi còn ở đây tính toán chi li?”
“Mạng của đồ đệ ngươi là mạng, còn mạng của đồ đệ chúng ta chẳng lẽ không phải là mạng.”
“Đúng đấy, vốn Ma Ha Tử đấu với người ta, kết quả hắn thua, cuối cùng lại đi dùng cấm thuật.”
“Đệ tử ta sao mà vô tội quá. Hắn không chết trong chiến đấu mà chết ở đây, chết trong tay đệ tử Già Long Bảo Sát các ngươi.”
….
Mặc dù Long Tượng Thượng Sư làm việc ngang ngược bá đạo nhưng không phải hạng người ngu xuẩn. Sự việc hôm nay quả thật Ma Ha Tử đã làm hơi quá.
Ban đầu, nó chỉ là một trận tranh đấu nho nhỏ, mọi người đứng ngoài quan sát một chút, thậm chí còn đánh cược nho nhỏ, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Nhưng tình thế bây giờ đã hoàn toàn khác, chết mấy người vô tội, tất cả đều là tuổi trẻ tuấn ngạn trong liên minh. Nếu không nhường lại chút lợi ích, chỉ sợ những trưởng lão kia sẽ không dễ dàng buông tha cho sư đồ hai người: “Như vậy đi, hôm nay tất cả mọi người có mặt ở đây, ta sẽ bồi thường cho mỗi người ba mươi viên Ngưng Kiếp Đan.” Long Tượng Thượng Sư ra tay xác thực xa xỉ: “Số đan dược này đủ để các ngươi bồi dưỡng được một đệ tử Thần Quân Độ Kiếp Kỳ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận