Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2768: Miễn cưỡng được

“Đây gọi là Quỷ Thiêu Vân, là cơ sở của Thái Ất Cửu Châm, cũng là chiêu thức mạnh nhất.” Diệp Nhất Tuyệt rất nhanh liền đâm xong, hắn nở nụ cười hài lòng: “Thân thể của ngươi đã bị ta phong bế triệt để rồi, Hạ Thiên, không biết ngươi có thể phá giải không?”
“Phá giải cái gì?” Hạ Thiên đứng ở chỗ xa, cười hì hì hỏi.
Diệp Nhất Tuyệt kinh ngạc, sau đó nhìn chằm chằm người mà bản thân vừa mới hạ châm, vậy mà lại là Lý Phượnng Dĩnh: “Chuyện gì đây?”
Cả người Lý Phượnng Dĩnh không thể động đậy được, chỉ có thể dùng ánh mắt biểu đạt sự khiếp sợ và kinh ngạc của bản thân, rõ ràng nàng không thể hiểu nổi tại sao Diệp Nhất Tuyệt sẽ ra tay với nàng, hơn nữa còn là hạ chiêu độc.
“Ai biết được.” Triệu Thanh Thanh cũng không khỏi mỉm cười, “Cho dù thái độ của nữ nhân này đối với ngươi không được tốt, thì cũng đâu cần đâm nhiều châm như thế.”
“Võ công loại di hình hoán ảnh này có chút thú vị.” Vẻ mặt của Diệp Nhất Tuyệt cuối cùng cũng nghiêm túc hẳn, hắn giơ tay loại bỏ châm pháp trên người Lý Phượng Dĩnh, sau đó nói với Hạ Thiên: “Có điều tiếp theo đây ngươi sẽ không hành động được nữa.”
Hạ Thiên bĩu môi: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, là ngươi tự mình đâm nhầm người, không hề liên quan đến di hình hoán ảnh.”
“Ha ha, cũng phải.” Diệp Nhất Tuyệt lộ ra thần sắc hiểu rõ, “Nam nhân giống như ngươi đúng là rất cần mặt mũi, nếu như thừa nhận bản thân thất bại, vậy chẳng phải đang vả mặt mình sao.”
“Ngươi đang vả mặt mình đấy.” Triệu Thanh Thanh có chút buồn cười nói: “Lẽ nào ngay cả một chút này ngươi cũng không hiểu sao?”
Diệp Nhất Tuyệt trực tiếp bỏ qua lời nói của Triệu Thanh Thanh, tiếp theo tự mình nói: “Chỉ là không có tác dụng gì cả, ta sẽ nhanh chóng chọc thủng loại tự tôn dối trá của các ngươi, khiến các ngươi nhìn rõ thế giới này.”
“Có lẽ ngươi từng đạt đến thành tựu đệ nhất thiên hạ, nhưng giang hồ vốn là chiến trường sóng sau xô sóng trước, ngươi đã tụt lại phía sau rồi.”
Nói xong, Diệp Nhất Tuyệt cực kỳ làm màu chỉ Hạ Thiên, kiêu ngạo nói: “Hạ Thiên, đừng ôm mộng tưởng hão huyền nữa, từ bây giờ bắt đầu chính thức khai màn, vũ đài của thế giới này đã không cần… Ấy!”
“Nói vớ vẩn lắm quá, ngươi vẫn nên chết đi.” Hạ Thiên thực sự lười nghe nói nhảm, tên này đúng là phiền phức, lúc tự mình nói chuyện mãi không dứt, khiến hắn chịu không nổi luôn, thế là dứt khoát cho một cái tát bịt miệng hắn lại.
Chỉ với một cái tát này, toàn bộ thế giới liền an tĩnh lại.
Diệp Nhất Tuyệt mềm oặt ngã trên đất, không thể động đậy nổi, sống chết không rõ.
“Này, Diệp Nhất Tuyệt, ngươi đứng dậy cho ta.” Lý Phượng Dĩ lộ vẻ khó tin, nàng hét lên: “Ngươi chính là chiến thần ở rể đấy, thân mang Thái Ất Thần Châm thượng cổ tuyệt kỹ, chỉ một Hạ Thiên nhỏ nhoi sao là đối thủ của ngươi được, đừng đùa nữa, đây là nhiệm vụ của điện chủ đấy, ngươi phải giống trước kia chứ, trêu đùa kẻ thù sau đó dứt khoát xử lý bọn họ.”
“Không có tác dụng đâu, đừng kêu nữa.” Triệu Thanh Thanh lắc đầu, đồng tình nói: “Ngươi có kêu thì hắn cũng không tỉnh đâu, hơn nữa cho dù tỉnh lại thì hắn cũng đã là đồ vô dụng.”
“Có cái beep!” Lý Phượng Dĩnh hoàn toàn không thể chấp nhận nổi sự thật này, nàng phủ nhận nói: “Hắn chính là Diệp Nhất Tuyệt, quái vật số hai của Long Thần Điện, những năm này có không ít người dị năng, thậm chí là phi nhân loại, tu tiên giả đều bại dưới châm của hắn, sao hắn có thể bị một cái tát liền tàn phế được?”
Triệu Thanh Thanh thản nhiên nói: “Trọng điểm không phải cái tát này, mà là một cái tát của Hạ Thiên, hai khái niệm này không hề giống nhau, cái trước là chỉ thấy đau, cái sau lại sẽ mất mạng.”
“Ta không tin!” Lý Phượng Dĩnh xông đến trước mặt Diệp Nhất Tuyệt, dùng hết sức lực tát cho hai cái: “Đồ phế vật nhà ngươi dậy cho ta, đừng giả vờ nữa, nhanh tỉnh lại.”
Triệu Thanh Thanh cũng lười khuyên bảo, nàng nhìn xung quanh, toàn bộ biệt thự chỉ còn lại vài hộ vệ, thế là nàng quay đầu nói với bác sĩ Phương: “Ngươi cũng là nhân vật quan trọng của Long Thần Điện?”
“Ta đúng là nhân vật quan trọng, nhưng hoàn toàn không thuộc về Long Thần Điện.”
Bác sĩ Phương thấy sự lợi hại của Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên không chút do dự phủi sạch quan hệ của bản thân và Long Thần Điện, “Sở dĩ ta ở đây là vì trước đó chịu đại ân của Long Thần, cho nên mới tạm thời ở lại xem bệnh cho thuộc hạ của hắn.”
Triệu Thanh Thanh quay đầu nhìn Hạ Thiên: “Sư phụ, bác sĩ này thế nào?”
“Miễn cưỡng cũng được.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Vậy thì được.”
Triệu Thanh Thanh biết Hạ Thiên rất khó đánh giá người khác cao như vậy, bốn chữ này đại biểu cho trình độ cao, thế là nói: “Ngươi theo chúng ta về Thiên Đạo tổ một chuyến, ta cần xác minh thân phận của ngươi, nếu như thật sự không có quan hệ gì với Long Thần Điện thì sẽ thả ngươi đi.”
“Không có vấn đề gì.” Bác sĩ Phương lại vô cùng hưng phấn, “Có điều ta có yêu cầu nhỏ, ta ngưỡng mộ y thuật của thần y Hạ Thiên đã lâu, muốn vào dưới trướng hắn học y.”
Hạ Thiên tùy ý từ chối, “Không được, ngươi già quá, hơn nữa còn là nam nhân.”
“Vậy đáng tiếc ghê.” Bác sĩ Phương để lộ thần sắc thất vọng, có điều không nói thêm gì nữa.
Rất nhanh, Triệu Thanh Thanh đã thu thập những Lân Vệ gì đó ở trong phòng, nàng trực tiếp để tiểu đội hậu cần của Thiên Đạo tổ xử lý, bản thân thì cùng Hạ Thiên quay về dinh thự Triệu gia.
Tất cả mọi người trong biệt thự đều phải dẫn về Thiên Đạo tổ thẩm vấn và xác nhận thân phận, về phần Long Thần chưa từng lộ mặt kia nàng cũng bảo người để lại tin tức, nói là muốn chuộc thuộc hạ thì đến Thiên Đạo tổ tìm nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận