Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3681: Ngươi còn chưa ra tay?

Khổng Thủy Hương gật đầu: “Đúng, ta và Hạ tiên sinh tiến vào một cánh cửa sắt dưới đáy hồ.”
“Thế thì không cần suy nghĩ nữa, hơn phân nửa là cừu nhân của Hạ Thiên thuê ngươi rồi.” Lam Y Nhân đưa ra một suy đoán: “Người đó sợ Ám Ảnh Đoàn không tiếp, cho nên không dám lộ diện, cũng không nói rõ là ai.”
“Không phải chứ.” Khổng Thủy Hương nghi hoặc không thôi: “Đám người kia làm sao có thể xác định ta biết Hạ tiên sinh, còn kéo hắn xuống đáy hồ, rồi cùng hắn ở đây đến mười giờ rưỡi?”
Lam Y Nhân im lặng, cũng cảm thấy nghi hoặc đối với điều này: “Mặc kệ những người kia làm sao dự đoán được, trên thực tế, bây giờ không phải chỉ có ngươi, ta và Hạ Thiên ở cùng một chỗ sao?”
“Sao?” Khổng Thủy Hương ngẩn người, sau đó lấy ra một cái đồng hồ bấm giờ: “Đúng là sắp đến mười giờ rưỡi rồi.”
“Tuy nhiên, vẫn còn có một số điểm nói không thông.” Lam Y Nhân không hiểu: “Chỉ có thể xem đây là suy đoán của chúng ta.”
Khổng Thủy Hương ngẫm lại cũng đúng: “Nếu mục tiêu cố chủ thật sự là Hạ tiên sinh, vậy ta không thể chấp hành nhiệm vụ. Đến lúc đó phải bồi thường gấp mười lần.”
“Đoán chừng bọn họ sẽ có hậu chiêu.” Lam Y Nhân biết rất rõ tâm thái thích đùa bỡn của đám người kia:” Bọn họ âm u đã quen, có một số thủ đoạn trên cơ bản đều nhận không ra người.”
“Mặc kệ có gặp được người hay không, dám lộ diện, cứ trực tiếp xử lý là được.” Hạ Thiên xen vào.
Lam Y Nhân trêu chọc: “Ông xã, cuối cùng chàng cũng có thể dứt sự chú ý khỏi vợ mới rồi sao?”
“Vợ Tiểu Y Y, nàng còn âm dương quái khí như thế, đừng trách ta đánh nàng đấy.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Nàng đừng học cái xấu của Bối nha đầu. Nếu muốn học hãy học điểm tốt.”
Lam Y Nhân mỉm cười hỏi: “Vậy chàng cảm thấy ai mới là tấm gương tốt để học tập?”
“Đương nhiên là…” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Nàng cứ học theo Thanh Thanh nha đầu là được.”
“Vậy không được.” Lam Y Nhân cũng sớm biết quan hệ giữa Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên: “Nàng ấy quá chiều theo chàng, mà cái đó thì ta làm không được.”
“Vợ Tiểu Y Y, nàng làm được.” Hạ Thiên hợp thời ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lam Y Nhân.
Khổng Thủy Hương như phát mộng. Nàng còn chưa kịp chuẩn bị đã được cho ăn một tô cơm chó.
Lúc này, bỗng nhiên có loa phóng thanh vang lên, là giọng của Chu công tử. Tiếp theo, vách tường bên trên hiện lên hình ảnh của ông ta, chỉ là không biết người đang ở đâu.
Chu công tử lạnh lùng nói: “Hạ Thiên, Lam Y Nhân, có phải các ngươi đang rất đắc ý không?”
“Có hay không thì có gì liên quan đến tên ngốc ngươi?” Hạ Thiên trả lời lại một câu.
Chu công tử cười lạnh: “Chỉ là các ngươi đắc ý quá sớm.”
“Ngươi quả nhiên còn chưa chết.” Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Ngươi muốn làm gì thì nói thẳng đi, đừng quanh co lòng vòng nữa.”
“Ba đầu, ta muốn thiết lập một cái bẫy dẫn Hạ Thiên vào, sau đó sử dụng hắn.” Chu công tử khoanh tay trước ngực, gương mặt có chút oán giận: “Đáng tiếc, tiện nhân Huyền Thi Giáo lại không nhịn được, muốn dò xét ngươi, kết quả bị lộ chân tướng, làm hại kế hoạch của ta không thể tiếp tục thực hiện, đến mức vỡ tan ngàn dặm.”
Lam Y Nhân mỉm cười nói: “Mấy lời này chỉ toàn nói nhảm, ngươi nên vào chủ đề chính thì hay hơn.”
“Ta nói ta còn chưa thua đâu.” Chu công tử cười lạnh, điều chỉnh lại cảm xúc: “Ta đã cài thuốc nổ dưới đáy hồ, dĩ nhiên không phải thuốc nổ bình thường, trong đó có chôn một trăm vạn Chích Sương Hỏa Nhiên Trùng, chỉ cần nổ tung cùng một chỗ, toàn bộ thành phố Thiên Hải đều trở về với cát bụi.”
“Quả thật là một tên điên.” Khổng Thủy Hương nghe xong, không khỏi tức giận: “Ngươi làm như vậy có chỗ tốt gì với ngươi chứ? ?”
Chu công tử cười nhạt: “Chỗ tốt? Kế hoạch của ta thất bại, ta còn muốn chỗ tốt gì chứ? Điều mà ta muốn là các ngươi chết cùng với ta.”
“Đầu óc có bệnh thì đi khám bác sĩ đi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Nếu thầy thuốc khác trị không hết, ngươi cũng đừng đến tìm ta. Xưa nay ta không trị bệnh cho người ngu.”
“Hạ Thiên, có đôi khi ta rất hâm mộ ngươi.” Chu công tử trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Vì sao ngươi lúc nào cũng hờ hững, giống như sự việc khó khăn nào cũng không đánh ngã được ngươi, cũng không vây khốn được ngươi. Tuy nhiên, ta không tin, vẫn muốn thử một chút vây khốn ngươi, đánh chết ngươi.”
Hạ Thiên mỉm cười: “Vậy thì ngươi gây nhầm người rồi. Trên thế giới này không có ai có thể làm khó được ta, cũng không có ai có thể đánh bại được ta.”
“Bây giờ, ta chỉ muốn giết ngươi mà thôi.” Chu công tử lạnh giọng nói: “Mỹ nữ tuyệt thế kia là ta chuẩn bị đưa cho ngươi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là lúc này ngươi đừng chết.”
“Mỹ nữ ta thu, nhưng ngươi muốn chết thì tự ngươi đi chết là được.” Hạ Thiên nói: “Chúng ta không hứng thú tương bồi.”
Chu công tử cười hắc hắc: “Ta đã chuẩn bị cho ngươi ba sát chiêu, nổ chỉ là cái thứ ba. Ngươi thử hai sát chiêu trước xem có thể giết ngươi hay không.”
“Ngươi có sử dụng ba trăm chiêu cũng vô dụng thôi.” Hạ Thiên bĩu môi.
“Mười giờ rưỡi rồi, Khổng Thủy Hương, ngươi còn chưa ra tay.” Chu công tử bỗng nhiên quay sang quát lớn một tiếng với Khổng Thủy Hương, hai mắt bắn ra ánh sáng.
Khổng Thủy Hương vốn đang đứng im, đột nhiên tinh thần kịch chấn. Sau khi nhìn thấy luồng ánh sáng trong mắt Chu công tử, cơ thể của ông ta giống như bị khống chế, cả người nổi lên từng đợt ánh sáng màu đen, trong tay cầm chủy thủ đâm tới hậu tâm Hạ Thiên.
Phốc.
Chủy thủ từ sau đâm xuyên qua ngực, thọc một cái xuyên suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận