Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1737. Dạ Ngọc Mị

“Ta không có hứng thú tính nợ cũ với ngươi!” Y Tiểu Âm hơi khó chịu: “Chuyện năm đó đã qua, ta không muốn lại tiếp tục so đo với ngươi nữa, nhưng ngươi cũng đừng đặt vấn đề hiện tại của A Cửu lên người ta, nói tóm lại, đều là lỗi của ngươi!”
“Vợ Y Y, ta không muốn nhắc đến chuyện quá khứ với nàng.” Hạ Thiên uể oải nói: “Điều ta đang nói với nàng chính là chuyện hiện tại, bởi vì bây giờ, nàng luôn né tránh ta, nên Cửu nha đầu mới luôn nhớ về quá khứ, nếu hiện giờ ngươi vui vẻ với ta, Cửu nha đầu tự nhiên sẽ không gặp ác mộng nữa.”
Hạ Thiên tạm dừng một lúc, lại nói: “Mà này, vợ Y Y, nàng có biết Cửu nha đầu có thể cắn người không? Lúc A Cửu gặp ác mộng, nàng ấy cắn ta, thật là không ra gì.”
“Sao nàng ấy lại cắn ngươi lúc gặp ác mộng…” Y Tiểu Âm nói đến đây đột nhiên cảm thấy không ổn: “Hạ Thiên, tên khốn này, tối qua ngươi đã làm gì A Cửu?”
“Vợ Y Y, đừng tưởng nàng ở xa thì ta không đánh được nàng, ta không làm gì với Cửu nha đầu hết, ta đến núi tuyếtcó việc, nàng ấy nhất định muốn đi theo chơi, buổi tối chúng ta ngủ trong một ngôi nhà trên núi tuyết, đúng rồi, vợ Y Y, ta từng nói với nàng ta cũng có một ngôi nhà trên núi tuyết chưa? Nếu nàng thích, nàng có thể đến đây sống.” Hạ Thiên nói lạc đề.
“Ta biết ngươi đã làm gì A Cửu!” Y Tiểu Âm rất tức giận: “Hạ Thiên, ngươi thật là lòng tham không đáy!”
“Vợ Y Y, nàng thực sự rất muốn bị ăn đòn đó, ta chỉ cho Cửu nha đầu mượn giường của ta ngủ một đêm thôi.” Hạ Thiên có chút không vui: “Tóm lại, đây đều là lỗi của nàng, vợ Y Y, chỉ vì suốt hơn mười năm qua ngươi không chịu tiếp tục đi theo chơi với ta, Cửu nha đầu mới gặp ác mộng cả ngày thế kia, chà, vợ Y Y, tốt nhất là nàng nên bù lại lỗi lầm của mình.”
Nói xong, Hạ Thiên trực tiếp cúp điện thoại, hắn quyết định để cho vợ Y Y ngẫm lại sai lầm của mình.
Ở nước ngoài, trong khách sạn, Y Tiểu Âm có chút khó chịu, tên khốn này dám cúp điện thoại trước!
Trước đây hắn chưa từng chủ động cúp điện thoại của nàng, nhưng gần đây càng ngày lại càng trở nên không tưởng tượng nổi!
Không đúng, chỉ là cúp điện thoại thôi mà, có chuyện gì to tát đâu, sao nàng lại xoắn xuýt những chuyện nhỏ nhặt như vậy?
Điều khiến nàng khó chịu nhất là tên khốn đó chắc chắn đã gạ tình A Cửu, giờ điều đó khiến A Cửu khó chịu, không biết đã đi đâu rồi, nhưng tên khốn kia lại nói là lỗi của nàng cơ đấy?
Theo suy nghĩ của hắn, nàng phải ngoan ngoãn làm nữ nhân của hắn, như vậy A Cửu mới không gặp ác mộng nữa?
Y Tiểu Âm tức giận một lúc, nhưng dần dần bình tĩnh lại, sau đó, nàng lại bất lực phát hiện, tuy rằng cách nghĩ của Hạ Thiên rất khốn kiếp, nhưng cũng không phải là hoàn toàn vô lý.
Nếu quan hệ giữa nàng và Hạ Thiên tốt hơn, A Cửu quả thực có thể sẽ dần dần thoát ra khỏi sự việc đó, hơn mười năm nay nàng giữ khoảng cách với Hạ Thiên, thật ra nó tương đương với việc nhắc nhở A Cửu mọi lúc, cũng khiến A Cửu dần dần rơi vào bóng tối của sự việc đấy, hoàn toàn không thể tự mình thoát ra.
“Tại sao hắn lại còn muốn xuất hiện chứ?” Y Tiểu Âm âm thầm cắn răng, đồng thời cũng than phiền về Nguyệt Thanh Nhã: “Tại sao họ không đưa tên khốn kia đi theo luôn đi chứ?”
Nếu Hạ Thiên biết ý nghĩ của Y Tiểu m, hắn có thể sẽ tán thành, tại sao Thần tiên tỷ tỷ lại không chịu đưa hắn đi chung?
Hắn thực sự không ngại đến Tiên Vân đại lục với họ, chỉ cần hắn ở bên họ, hắn có thể ở bất cứ nơi đâu, thế giới này hay thế giới kia, thật ra không có sự khác biệt.
Nhưng vấn đề là bây giờ hắn không thể vượt qua thế giới đó, đây chính là một rắc rối lớn.
“Vợ Y Y không nghe lời, Cửu nha đâu lại bỏ chạy, vợ Tiểu Y Y rất bận, nha đầu Bối Bối thì không chịu đi theo ta, Tiểu muội chân dài giờ chẳng có ưu điểm gì ngoại trừ đôi chân dài miên man…” Hạ Thiên trở về đỉnh núi tuyết, nằm trên tuyết, lẩm bẩm một mình: “A, Muội muội chân dài, lần sau gặp lại nàng, nàng nhất định phải ở bên ta một tháng…”
Hạ Thiên chưa bao giờ nghĩ là sẽ có ngày nhớ đến Muội muội chân dài đó, dù sao thì trước đó hầu như ngày nào cũng nhìn thấy nên hắn không nhớ nàng ấy, nhưng bây giờ, Dạ Ngọc Mị đi rồi, mọi người cũng đi rồi, hắn bắt đầu phát hiện ra, nỗi nhớ đó thực sự đã ăn sâu vào xương tuỷ hắn.
“Muội muội chân dài thực sự rất có độc, ta dường như đã bị nàng ấy hạ độc.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm một mình rồi nhắm mắt lại, ừm, trong đầu lại nhớ đến khoảng thời gian họ từng bên nhau.
Một lúc sau, Hạ Thiên lại lẩm bẩm: “Muội muội chân dài chắc cũng nhớ ta lắm nhỉ?”
Vào lúc này, ở Tiên Vân đại lục.
Trong vùng biển bí ẩn nổi tiếng của Tiên Vân đại lục, có một hòn đảo nhỏ đột nhiên xuất hiện, hòn đảo này chính là đảo Thần Tiên.
Trên đảo Thần Tiên, hai tiên nữ tuyệt thế đang đánh cờ với nhau.
“Tiểu Mị, có vẻ như ngươi rất khó chịu, nhớ tên biến thái đó à?” Tiên nữ áo trắng khẽ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận