Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3160: Trên mạng, ta chính là thần

“Muốn chơi ta à? Không có cửa đâu.”
Triệu Yêu Yêu đã sớm xưa đâu bằng nay. Chút cạm bẫy nho nhỏ đó hoàn toàn không làm khó được nàng. Nàng lập tức sử dụng Phiêu Miểu Bộ nhanh chóng nhảy ra khỏi vườn.
“Ngươi không sao chứ?” Diệp Mộng Oánh tiến lên ôm lấy Triệu Yêu Yêu, lo lắng hỏi thăm.
“Đương nhiên không có việc gì.” Triệu Yêu Yêu thoải mái khoát tay: “Mấy thứ này ngay cả góc áo của ta cũng không chạm đến được.”
Bộ Băng Khanh nghe tiếng động vội vàng chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, không khỏi sợ hãi: ‘Hạ thần có tội, lại bị dư nghiệt Vạn Hỏa giáo qua mặt bày ra cạm bẫy này. Cũng may hai vị Thiên Phi nương nương bình yên vô sự. Nếu không, hạ thần có chết muôn lần cũng khó mà thoát tội.”
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa.” Diệp Mộng Oánh thản nhiên nói: “Việc này ngược lại bắt đầu thú vị rồi đây, biết bày ra cạm bẫy. Xem ra, bọn họ biết chúng ta đến, đồng thời còn biết chúng ta sẽ ở đây. Bộ đại nhân, ngươi đích thật có tội, nhưng việc này ngươi định xử lý như thế nào?”
Mồ hôi Bộ Băng Khanh đổ lâm ly, hơi sợ hãi nói: “Hạ thần đã phái người đi điều tra, trước là những công tượng tham gia xây dựng viện tử, còn có tất cả nha dịch tham gia việc này trong phủ… nhất định ta sẽ cho hai vị Thiên Phi nương nương một câu trả lời chắc chắn.”
“Chuyện này, ngươi phái người đi làm là được.” Diệp Mộng Oánh cũng không làm khó Bộ Băng Khanh, chỉ hỏi: “Ngươi vừa nhìn là biết do Vạn Hỏa giáo làm, xem ra đây không phải lần đầu tiên phát sinh chuyện như vậy?”
“Vâng.” Bộ Băng Khanh sầu khổ, có chút oán thán: “Những tia sáng yếu ớt như hạt bụi trong vườn do chính pháp bảo vô thượng của Vạn Hỏa giáo là Tâm Ma Võng làm ra. Bây giờ, toàn bộ Trường Mộng Châu, bên trên bên trong lòng đất đều là những thứ này.”
“Tâm Ma Võng?” Triệu Yêu Yêu sửng sốt: “Tâm Ma Võng là gì?”
Bộ Băng Khanh thấy Diệp Mộng Oánh và Triệu Yêu Yêu hình như chưa nghe nói qua vật này, lập tức giải thích: “Tâm Ma Võng là một loại lưới do Tâm Ma kỳ chủ Vạn Hỏa giáo sử dụng Ma Đàn Toa dệt ra, nghe nói bất cứ vật gì bị nó dính vào, nhất định sẽ bị hút đi một phần ý thức thần hồn, không tự chủ được mà truyền về cho ông ta. Tâm Ma kỳ chủ cũng dựa vào pháp bảo này giám sát toàn bộ Trường Mộng Châu, cũng làm cho việc tiêu diệt dư nghiệt tà giáo không cách nào triển khai.”
“Như vậy sao?”
Trong đầu Triệu Yêu Yêu bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Vậy vì sao các ngươi không lợi dụng Tâm Ma Võng tìm đến bọn chúng mà diệt trừ?”
“Cái này… không thể làm được.” Bộ Băng Khanh lắc đầu: “Trước đó, ta cũng đã từng thử một lần, phái một số tu tiên giả Kim Đan Kỳ bám vào thần thức trên lưới. Kết quả, tất cả đều bị khống chế, tự sát mà chết.”
“Đó là vì các ngươi không tìm đúng người, cũng không tìm đúng phương pháp.” Triệu Yêu Yêu tự tin nói: “Việc này cứ giao cho ta.”
Diệp Mộng Oánh lo lắng hỏi: “Ngươi xác định ngươi có cách? Tuyệt đối không nên mạo hiểm, việc này không cần nôn nóng.”
“Mộng Oánh tỷ tỷ, ngươi yên tâm đi.” Triệu Yêu Yêu nói: “Chỉ cần có mạng, ta chính là thần. Trên mạng, không có bất kỳ người nào là đối thủ của ta.”
“Đây là lưới, không phải mạng.” Diệp Mộng Oánh có chút không nói nổi nhìn Triệu Yêu Yêu: “Chúng ta nên dựa theo kế hoạch mà làm việc.”
Triệu Yêu Yêu lắc đầu, nghiêm túc nói với Diệp Mộng Oánh: “Mộng Oánh tỷ, mặc dù kinh thương của tỷ rất lợi hại nhưng ngươi thật sự không hiểu rõ về an toàn thông tin mạng. Bây giờ địch tối ta sáng. Nếu không đóng cửa sau mà đối phương lưu lại, chúng ta chẳng còn bí mật gì. Nói cái gì, làm cái gì cũng đều nằm trong lòng bàn tay người khác.”
“Ngươi có chắc phương pháp hacker của ngươi cũng sẽ hữu dụng đối với thứ này?” Diệp Mộng Oánh vẫn không tin tưởng cho lắm.
“Yên tâm đi, không có vấn đề gì đâu.” Triệu Yêu Yêu tràn ngập lòng tin. Dù sao, thời gian nàng ở với Triệu Vũ Cơ rất dài, cũng học được không ít phương thức ứng biến. Nàng quay sang nói với Bộ Băng Khanh: “Ngươi có thứ gì có thể kết nối với Tâm Ma Võng hay không?”
Bộ Băng Khanh sửng sốt, lập tức vỗ đầu: “Có, khi chúng ta vừa mới phát hiện tung tích Vạn Hỏa giáo, phủ vệ đã từng thu được một thứ mô phỏng Ma Đàn Toa trong huyệt đạo tạm thời của bọn chúng. Để ta cho người mang đến.”
Không bao lâu sau, Bộ Băng Khanh đã cùng với mười hai lực sĩ chạy vội về.
Mười hai lực sĩ cùng nhau giơ lên một cái máy rất lớn, nhìn qua quả thật khá giống với máy dệt vải, tuy nhiên kiểu dáng hơi khác nhau một chút. Công tắc mở là bàn đạp cùng với mười ba công tắc khác giống như bàn phím.
“Đây không phải bàn phím máy tính phiên bản dị giới sao?” Triệu Yêu Yêu quan sát một chút cái gọi là Ma Đàn Toa, cười nói: “Được rồi, để ta làm quen với phương thức vận hành chiếc máy này một chút.”
Diệp Mộng Oánh nhắc nhở lần nữa: “Hay là thôi đi, vì lý do an toàn, không cần phải mạo hiểm.”
“Mộng Oánh tỷ tỷ, ngươi yên tâm đi, đối với ta mà nói đây chỉ là việc nhỏ.” Triệu Yêu Yêu hếch mũi, gương mặt hiện lên sự khinh thường: “Người có thể đánh bại được ta trên mạng còn chưa ra đời. Hơn nữa, có ngươi bên cạnh bảo vệ, ta còn có chuyện gì nữa chứ?”
Nếu Triệu Yêu Yêu đã kiên trì như thế, Diệp Mộng Oánh cũng không tiện khuyên nữa. Tuy nhiên, ngoại trừ Bộ Băng Khanh, tất cả những người khác đều bị đuổi ra ngoài, không cho phép đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận