Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2000. Khó xử

viptruyenfull.com
Bây giờ, ở Vọng Cảng, bệnh viện Y Nhân Các.
Y Tiểu Âm đã rời khỏi cái ôm của Hạ Thiên, nguyên nhân rất đơn giản, có người gõ cửa.
“Vào đi.” Y Tiểu Âm ngồi lại vị trí của mình, nhìn qua có dáng ngồi nghiêm túc.
Một bảo vệ đẩy cửa ra đi tới.
“Y tiểu thư, bên ngoài có người nói nhất định phải tự mình gặp cô, nói trong tay hắn có bí tịch Trung Y tổ truyền gì đó, người phụ trách thu ngân bảo hắn đưa sách cho chúng ta trước, nhưng người kia lại không chịu đồng ý, nhất định muốn gặp cô.” Bảo vệ cung kính hồi báo tình huống: “Vốn chúng ta định trực tiếp đuổi người đi, nhưng lại sợ trong tay người kia thật sự có thứ gì đó trọng yếu, nên tới xin chỉ thị của cô, xem cô có muốn đi qua hay không.”
“Ta đi xem một chút đi.” Y Tiểu Âm đứng lên, vốn nàng rất bận rộn, nhưng sau khi Hạ Thiên đến, một mạch làm xong tất cả mọi chuyện, nàng tương đối buông lỏng, không cảm thấy loại việc đó sẽ làm chậm trễ thời gian.
Hơn nữa vì cái gọi là không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, vạn nhất trong tay người ta thật sự có cái gì gọi là bí tịch Trung Y sao?
Mặc dù loại xác suất kia rất nhỏ, nhưng bây giờ điều Y Tiểu Âm cần chính là chuyện xác suất nhỏ như vậy thật sự xuất hiện, bởi vì, muốn tìm thủ pháp thi châm Nghịch Thiên Đệ Bát Châm vốn là chuyện có xác xuất rất bé khó mà làm được.
“Vâng, Y tiểu thư.” Bảo vệ đứng dậy đi ra phía ngoài, đi ở phía trước để dẫn đường, mà Y Tiểu Âm đứng dậy đi ra phía ngoài, còn về phần Hạ Thiên thì tất nhiên là đi theo phía sau nàng.
Bên ngoài vẫn có rất nhiều người đang xếp hàng như cũ, mà nhìn thấy Y Tiểu Âm đi ra, bên ngoài lại tạo nên một chút bạo động, lại bắt đầu có người chụp ảnh thảo luận các loại, ngược lại Hạ Thiên vẫn không có gây nên quá nhiều sự chú ý của mọi người, nguyên nhân rất đơn giản, bây giờ những người ấy đang xếp hàng, đã không phải là đám người trước đây, đến nỗi chuyện Y Tiểu Âm thừa nhận hắn là chồng nàng, trước mắt tin tức kia chưa từng bị tung ra ngoài.
“Y tiểu thư, cô xem chính là nàng ấy.” Bảo vệ dùng ngón tay chỉ một người cách đó không xa, đó là một nữ nhân bốn mươi mấy tuổi, mà nữ nhân nọ còn mang theo một đứa bé có dáng vẻ mười mấy tuổi.
“Vợ Y Y, xem ra người này chính là lừa đảo, chúng ta trở về thôi.” Lúc này, Hạ Thiên mở miệng nói.
Tất nhiên Y Tiểu Âm không nghe lời hắn, nàng nhìn về phía nữ nhân kia, giọng nói ôn hòa: “Ta chính là Y Tiểu m, ngươi muốn tìm ta sao?”
Thực ra, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân trung niên ấy, Y Tiểu Âm cũng có một trực giác, đó chính là, hơn phân nửa nữ nhân nọ thật sự không có cái gọi là Trung y bí tịch, nhưng đồng thời nàng lại cảm thấy chắc là nữ nhân nọ không phải là một kẻ nói dối.
Nữ nhân đó ăn mặc rất bình thường, tướng mạo cũng tương đối bình thường, hơn nữa còn mang đến cho người ta một loại cảm giác rất tiều tụy, đặc biệt là đôi mắt kia, nhìn nó tối tăm mờ mịt, khiến người ta có cảm giác vô vọng.
Nhưng sau khi nghe xong những gì Y Tiểu Âm nói, ánh mắt ảm đạm của nữ nhân trung niên kia đột nhiên phát sáng lên, nàng ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía nàng, khuôn mặt của nàng bỗng nhiên tỏa ra một loại ánh sáng thần thánh: “Y Tiên, cô thật sự là Y Tiên, thật tuyệt, cuối cùng ta cũng được gặp cô, cô nhất định phải mau cứu con của ta, cô mau cứu con của ta…”
Nữ nhân trung niên này vừa dứt lời, Y Tiểu Âm đại khái đã biết được chuyện gì đang xảy ra.
“Này, người này, ngươi có chuyện gì vậy? Không phải ngươi vừa nói có cuốn Trung y bí tịch gì đó muốn để cho Y tiểu thư nhìn thấy tận mắt sao?” Nhân viên bảo vệ có chút tức giận, rõ ràng là hắn đang rất khó chịu vì bị lừa chuyện đó. Ngươi có khác gì một kẻ lừa đảo không?”
Không đợi nữ nhân nọ nói chuyện, nhân viên bảo vệ lại nhìn về phía Y Tiểu m, vẻ mặt xin lỗi: “Y tiểu thư, thật xin lỗi, ta sẽ đuổi nàng ta đi ngay.”
“Thôi, ta đã ra ngoài rồi nên ta sẽ tới giải quyết.” Y Tiểu Âm lắc đầu. Nàng đã hiểu tại sao nữ nhân trung niên đó lại nói dối, nhưng nàng cảm thấy mình cần phải xử lý thật tốt chuyện này một chút, không thể đuổi thẳng người đi đơn giản như vậy được.
“Thật xin lỗi, ta thực sự không còn cách nào khác, ta không có tiền. Vì chữa bệnh cho con, ta đã tiêu hết tất cả số tiền của mình, còn vay mượn rất nhiều. Vấn đề là ta đã đi rất nhiều bệnh viện những vẫn không thể chữa khỏi bệnh cho con của ta. Ta nghe nói y thuật của cô rất giỏi, nhưng bắt buộc phải xếp lịch hẹn trước. Chỉ là bây giờ những người xếp lịch hẹn trước để được người phẫu thuật đã xếp tới tận mấy năm sau rồi, ta thật sự không thể đợi lâu như vậy được. Sau đó ta nghe nói chuyện kia nên đã nói dối bọn hắn rằng ta có một cuốn Trung y bí tịch, ta, ta thực sự không còn cách nào khác...” Nữ nhân trung niên ở đó có chút hốt hoảng giải thích.
“Vợ Y Y, ta đã nói nữ nhân đó là đồ lừa đảo rồi mà.” Bây giờ, Hạ Thiên ở bên cạnh mới nói một câu.
“Ta không phải là kẻ lừa đảo, ta chỉ là ta thật sự rơi vào đường cùng rồi, Y Tiên tiểu thư, rất nhiều người đều nói cô là người đẹp thiện tâm, ta cầu xin cô, cô nhất định phải giúp ta…” Nữ nhân trung niên đột nhiên quỳ xuống: “Cầu xin cô, cô nhất định phải mau cứu con của ta…”
“Ngươi đứng lên trước đi.” Y Tiểu Âm mở miệng nói.
“Không, cầu xin cô, cô đồng ý với ta trước…” Nữ nhân trung niên cầm tay đứa trẻ bên cạnh kéo qua: “Cô giúp ta với, cô nhìn đứa nhỏ này xem, dáng vẻ nhìn như chỉ có mười tuổi, nhưng hắn, hắn đã hai mươi tuổi rồi, ta không thể để cho hắn như thế cả một đời được…”
“Cái gì?”
“Người đó hai mươi tuổi sao?”
“Chẳng lẽ là chậm phát triển?”
“Hình như bệnh đao gì đó cũng có chứng người lùn thì phải?”
“Nếu thật sự là như thế, e là Y Tiên tiểu thư cũng không có cách gì?”
Bốn phía bàn luận ầm ĩ, cũng có người bắt đầu quay chụp. Thời đại này, trong tay mỗi người không chỉ có một cái điện thoại, người người đều có thể mở phát sóng trực tiếp. Không phải sao, một số người đã dứt khoát bắt đầu phát trực tiếp.
Tất nhiên, mặc dù mọi người đều có thể phát sóng trực tiếp, nhưng thật ra hầu hết mọi người đều không có nhiều người hâm mộ nên về cơ bản không ai xem bọn hắn phát sóng trực tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận