Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2412: Trực tiếp đi gặp Boss thôi

“Ngươi nói bậy! Ta yêu hắn như vậy sao có thể giết hắn được!”
Viên Thanh Phương nghe xong lập tức hơi không khống chế được, gần như điên cuồng gầm lên: “Mười tám tuổi ta đã yêu hắn, chúng ta ở bên nhau năm năm, hiện tại bắt đầu nói chuyện cưới gả, đời này ngoại trừ hắn, ta không thể nào thích người khác được.”
“Ta cho hắn mọi thứ của ta, cho hết mọi thứ ta có, thậm chí mạng của ta cũng có thể cho hắn, ngay cả một cọng tóc ta cũng không dám tổn thương, thì sao ta có thể giết hắn.”
A Cửu nghe nữ nhân này nói, cuối cùng cũng nhớ ra nàng ta là ai.
Nếu như nàng nhớ không lầm, thì nữ nhân này là một hot girl, ở nền tảng quay video ngắn nào đó có hơn triệu fans.
Bạn trai của nàng cũng là một hot boy, hơn nữa hai người còn thường xuyên đăng video ân ái trên mạng, đúng là khiến người ta vô cùng hâm mộ.
Thậm chí tháng trước bọn học còn công bố tin kết hôn, rồi up một vài tin tức mới.
Lúc này còn chưa đến một tháng, sao nàng lại biến thành dáng vẻ điên điên khùng khùng thế này, bạn trai ‘Tốt nhất thế giới’ của nàng chết rồi?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, có chút không hứng nói: “Được rồi, đừng lừa dối bản thân nữa, bạn trai ngươi chưa từng yêu ngươi, ở bên người năm năm thì có bốn năm ăn vụng, hơn nữa đối tượng ăn vụng còn là bạn thân ngươi.”
“Không thể nào, ngươi nói bậy, ta không cho phép ngươi nói xấu hắn!”
Viên Thanh Phương kích động không thôi, giương nanh múa vuốt tính nhào về phía Hạ Thiên, lại bị A Cửu đưa tay chế trụ, trong nháy mắt không thể động đậy được.
A Cửu hơi nghi hoặc nhìn Hạ Thiên, “Từ bao giờ mà chàng chú ý đến mấy thứ hot girl hot boy vậy, sao mà biết rõ chuyện của nàng ta thế?”
“Cửu nha đầu, nàng lại làm nhục khẩu vị của ta rồi, ta chưa từng hứng thú với loại hot girl hay là cold girl gì đó.”
Hạ Thiên tỏ vẻ ấm ức, sau đó thờ ơ nói: “Ánh mắt và khẩu vị của nữ nhân này đều chẳng ra làm sao, cho nên câu chuyện không khác gì trò hề, thê thảm giống như một khuôn đúc ra.”
“Mười mấy tuổi đã thích một thằng trai đểu, cảm thấy tên kia là người tốt nhất trên đời này không cho phép người khác nói hắn nửa câu, tiếp theo chính là phát hiện trai đểu ăn vụng hoặc vượt quá giới hạn, rồi lại đau thấu tim gan, làm bài sớ dài phát biểu cảm nghĩ trúng thưởng trên internet, sau đó lại chạy vào lòng tên đểu kia.”
“Sao ta cảm thấy giống như chàng tự mình trải qua ấy nhỉ.” A Cửu có chút buồn cười nói: “Nói như thật vậy.”
Hạ Thiên bĩu môi, chỉ vào Viên Thanh Phương: “Đều là do mùi trên người nàng ta tiết lộ.”
“Bây giờ chàng đã không phải là mũi chó nữa, mà là dùng hack.”
A Cửu có chút khó tin nhìn Hạ Thiên, trước đó nàng biết hắn có thể ngửi ra tin tức mà người khác không muốn để lộ, bây giờ đây quả thực giống như nhìn lén gốc gác người ta, đúng là Bug mà.
“Mau thả ta ra!” Viên Thanh Phương vùng vẫy một hồi, bỗng dưng nhào về phía A Cửu, trong miệng reo lên: “Ta muốn đi tìm kẻ giết bạn trai ta, ai dám ngăn cản thì ta liền giết người đó.”
Hạ Thiên cười đắc ý, đưa tay bắt được nữ nhân này: “Chẳng phải lộ nguyên hình rồi sao, dáng vẻ đáng yêu vừa nãy đâu rồi.”
“Hẳn là tinh thần phân liệt.”
A Cửu cũng là bác sĩ, hơn nữa y thuật cũng không tệ lắm, ít nhất cao hơn so với phần lớn bác sĩ, đương nhiên nhìn ra nữ nhân này không thích hợp: “Cũng không biết là có trước khi giết người, hay là sau khi giết mới có.”
“Việc này không liên quan gì đến chúng ta.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
A Cửu đồng ý với lời này của Hạ Thiên, chỉ là nên xử lý nữ nhân này như thế nào đây, nếu trực tiếp giết thì trông nàng thật sự đáng thương, bỏ mặc thì cũng không đúng cho lắm.
Hạ Thiên không có nhiều băn khoăn như vậy: “Cửu nha đầu, nàng quên quy tắc nơi này rồi sao, không giải quyết nàng ta thì không thể tiếp tục.”
“Cũng phải.” A Cửu gật đầu, sau đó lấy lại tinh thần, kỳ quái nhìn Hạ Thiên: “Sao nay chàng lại tuân thủ quy tắc của người ta thế, không giống chàng lúc bình thường cho lắm.”
Hạ Thiên hỏi: “Vậy bình thường ta sẽ làm thế nào?”
“Nếu là lúc bình thường thì chàng đã sớm phá tan mấy căn phòng này, sau đó xông thẳng đến trước mặt đám đần kia, một lời không hợp liền xử lý cả bọn.” A Cửu vừa cười vừa nói.
“Vậy quá thô bạo, con người ta trước giờ đều không thích bạo lực.”
Hạ Thiên nghĩ nghĩ, trực tiếp lắc đầu: “Thần tiên tỷ tỷ và vợ Băng Băng đều muốn ta lấy lý phục người.”
Con ngươi A Cửu xoay chuyển một vòng, lườm hắn một cái: “Cắt.”
“Đương nhiên, nếu Cửu nha đầu cảm thấy phiền thì ta có thể giúp nàng làm như thế.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
“Bỏ đi, trò này chẳng thú vị gì, trực tiếp đi gặp Boss thôi.”
A Cửu cũng cảm thấy thời gian không nhiều lắm, không cần thiết lãng phí vào những chuyện nhỏ này, lần đầu tiên thúc giục Hạ Thiên nhanh lên.
Hạ Thiên lập tức mừng rỡ, tiện tay ném Viên Thanh Phương như là rác rưởi ra ngoài, sau đó ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của A Cửu, đạp về phía một mặt tường trong đó.
“Ầm!”
Mặt tường kia sụp đổ, người trong phòng giật nảy mình, sững sờ nhìn Hạ Thiên và A Cửu.
Hạ Thiên không rảnh để ý bọn hắn, trực tiếp đi về phía trước, một phát đạp đổ thêm một cái.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Thiên và A Cửu liền đi tới một gian phòng đèn đuốc sáng choang, bên trong có chín người đợi hắn đã lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận