Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4266: Bàn đạo tiên hội

“Đi, vì sao lại không đi chứ?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, sau đó nhìn Vấn Thiên Đạo Nhân: “Ở tiên hội gì đó có phải có rất nhiều mỹ nữ tuyệt thế hay không?” Vấn Thiên Đạo Nhân mỉm cười nói: “Tất nhiên rồi. Bàn đào tiên hội là thịnh hội ba ngàn năm một lần của liên minh tu tiên, không chỉ tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ sẽ tham gia mà còn rất nhiều nữ tu đã thành danh cũng có mặt. Nữ tu nào có thể áp đảo được quần tiên, người đó sẽ thu được phong hào tiên tử.”
“Ví dụ như Phiếu Miểu Tiên Tử năm đó?” Kiều Tiểu Kiều chợt nhớ đến những gì Thánh Ảnh Yêu Vương đã nói trước đó: “Năm đó nàng cũng là thành danh ở bàn đạo tiên hội?”
“Phải, mà cũng không phải.” Vấn Thiên Đạo Nhân đáp: “Bản thân đồ nhi của ta đã là Độ Kiếp Kỳ, cũng nhận được thư mời. Nhưng những tiên tử năm đó không ai có được một phần trăm vẻ đẹp của nàng. Thế là nàng nhận được phong hào Phiếu Miểu Tiên Tử.”
Hạ Thiên nhếch miệng nói: “Mặc dù dáng dấp của Bùi Hồng Tụ quả thật không tệ, nhưng so với vợ Thần Tiên Tỷ Tỷ, vợ Phù Diêu Tiên Tử vẫn còn kém một mảng lớn.”
“Xưng hào Phù Diêu Tiên Tử cũng là lấy được từ bàn đào tiên hội.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nói: “Tuy nhiên, về sau nàng đắc tội với một hội chủ, cho nên bị hội Chí tôn tước đoạt phong hào tiên tử, còn bị trục xuất đến tiên khí chi địa.”
“Hội chủ ngu ngốc kia là ai?”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Nếu để ta đến đó, ta nhất định sẽ đánh tên hội chủ kia tơi bời, báo thù thay cho vợ Phù Diêu Tiên Tử của ta.”
“Ha ha.” Vấn Thiên Đạo Nhân lắc đầu: “Ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu. Nếu ngươi muốn đi, ngươi hãy tự mình đến liên minh tu tiên để tìm đáp án.”
Hạ Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa nhưng vẫn khó chịu nói: “Lão mũi trâu, vậy ngươi còn ở đây để làm gì?”
“Chuyện mà ta muốn nói còn chưa nói xong mà.”
Vấn Thiên Đạo Nhân chậm rãi nhấp một ngụm trà: “Chờ ta nói xong, bần đạo tất nhiên sẽ đi, không cần ngươi thúc.”
“Ngươi đã nói một lô một lốc chuyện, chẳng lẽ còn chưa nói đủ?” Hạ Thiên phiền nhất là loại người cứ thích chăm chăm kể chuyện xưa.
Tát Mã công chúa tiến lên ôm lấy Hạ Thiên: “Chồng, chàng không thích nghe hắn nói chuyện sao? Vậy để ta đấm bóp cho chàng, chàng không nghe cũng được.”
“Vợ công chúa, vẫn là nàng tốt với ta.” Hạ Thiên nằm vào lòng Tát Mã công chúa.
An Khả Khả cũng xẹt đến, cười nói: “Chồng, để ta xoa chân cho chàng nhé.”
“Ngươi đúng là rất biết hưởng thụ.” Cơ Thanh Ảnh bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Chẳng lẽ ngươi đến đây hưởng phúc sao?”
Hạ Thiên cười nói: “Vợ nữ hoàng, nếu nàng ăn dấm, nàng có thể giúp ta xoa bụng mà.”
Bành.
Cơ Thanh Ảnh đánh một quyền vào bụng Hạ Thiên: “Đứng đắn lại một chút cho ta.”
“Đứng đắn có gì tốt.” Hạ Thiên cũng không tránh né, bởi vì hắn biết Cơ Thanh Ảnh không dùng bao nhiêu khí lực.
Vấn Thiên Đạo Nhân thản nhiên nói: “Tiểu tử, ngươi đúng là diễm phúc vô biên. Đáng tiếc bần đạo lại là người xuất gia, tu chính là Đồng Tử Công. Bằng không, ta cũng sẽ giống như ngươi, tiêu diêu tự tại, vô câu vô thúc.”
“Lão mũi trâu, ngươi không có phúc khí này đâu.” Hạ Thiên bĩu môi nói.
“Bần đạo không có.” Vấn Thiên Đạo Nhân nói tiếp: “Cho nên, mong muốn duy nhất đời này chính là có thành tựu về đại đạo, phi thăng Chân Tiên giới.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Vậy ngươi đi làm đi, cần chi nói với ta.”
“Công pháp bần đạo sở tu đã đến cực hạn.” Vấn Thiên Đạo Nhân cảm khái lắc đầu: “Hơn nữa, bần đạo độ kiếp thất bại, cũng may là không chết nhưng không có can đảm độ kiếp lần nữa. Chỉ cần sơ sẩy một chút, lần độ kiếp sau nói không chừng sẽ trực tiếp bị đánh thành kiếp tro, ngay cả cơ hội luân hồi chuyển thế cũng không có.”
Cơ Thanh Ảnh thản nhiên nói: “Vậy ngươi cũng có thể giống như Phiếu Miểu Tiên Tử đấy, chuyển thế trùng tu mà.”
“Chuyển thế trùng tu không phải là chuyện muốn làm thì làm, nó sẽ dính phải nhân quả dư thừa.”
Vấn Thiên Đạo Nhân vẫn lắc đầu: “Nếu không có nghị lực rất lớn hoặc đến tuyệt lộ, chuẩn tiên bình thường sẽ không đi con đường này. Đám kiếp tiên lại càng không.”
Trải qua quan sát, Nguyệt Thanh Nhã cũng nhìn ra được Vấn Thiên Đạo Nhân hoàn toàn không có địch ý với bọn họ, ít nhất trước mắt là không, mơ hồ còn có ý lấy lòng.
Mặc dù không biết vì sao nhưng nếu là bạn không phải địch, vừa lúc có thể mượn nhờ cái miệng của hắn tìm hiểu tình huống của liên minh tu tiên.
“Tiền bối, mời trà.”
Nguyệt Thanh Nhã vẫy lui nữ y chế dược, sau đó một lần nữa bắt đầu pha trà, rót cho Vấn Thiên Đạo Nhân một chén: “Vừa rồi ngươi có nhắc đến chuẩn tiên và kiếp tiên, xin hỏi hai loại người này khác nhau ở chỗ nào?”
“Hỏi hay lắm.”
Vấn Thiên Đạo Nhân hiển nhiên cố ý tiết lộ một chút tin tức, sau đó mượn cơ hội để Hạ Thiên hỏi hắn.
Đáng tiếc, Hạ Thiên hoàn toàn không có một chút phản ứng, vẫn là Nguyệt Thanh Nhã nể mặt hắn.
“Mọi người đều biết, Độ Kiếp Kỳ cách Chân Tiên chỉ một bước.”
Vấn Thiên Đạo Nhân cười khẽ, nói tiếp: “Nhưng một bước này so với khoảng cách từ Luyện Khí Kỳ đến Độ Kiếp Kỳ gấp không chỉ một vạn lần, mà khổ không chỉ hơn một vạn lần.” “Ta hiểu.” Kiều Tiểu Kiều nói: “Từ tiểu học đến tốt nghiệp đại học cũng chỉ hơn mười năm, bên trong có rất nhiều trình tự, thứ cần học cũng rất nhiều. Nhưng chờ ngươi trở thành tiến sĩ, muốn có được đột phá trong lĩnh vực chuyên môn, cho dù chỉ tiến một bước nhỏ cũng phải tốn vài chục năm thời gian và tinh lực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận