Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4289: Bây giờ ta có thể để ngươi độ kiếp

Hạ Thiên cũng không thèm quan tâm cái nhìn của người khác: “Lợi hại chính là người chứ không phải thần binh lợi khí.”
“Được thôi.” Chu Cửu Thần không phản bác được.
“Kiếm đưa cho ta.” Phù Diêu Tiên Tử bỗng nhiên lên tiếng: “Vừa lúc ta còn thiếu một binh khí.”
Chu Cửu Thần vui mừng quá đỗi, vội vàng đưa thanh kiếm đến: “Kiếm này có thể được Phù Diêu Tiên Tử sử dụng, đó chính là phúc khí của nó, cũng là phúc khí của người bạn đã chết của ta.”
Phù Diêu Tiên Tử nắm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng vung một cái, kiếm liền nhỏ đi vài vòng, dài khoảng sáu thước sáu, là một thanh trường kiếm màu trắng mỏng nhẹ.
“Bạn của ngươi là nam hay nữ?” Hạ Thiên đột nhiên hỏi.
“Tất nhiên là nữ rồi. Nàng ấy là Khiếu Hoa Thiên Huyễn, đoạt được phong hào Bách Hoa Tiên Tử ở bàn đào tiên hội năm đó.” Chu Cửu Thần chậm rãi nói: “Trong bàn đào tiên hội lần trước, nàng quen biết với Võ La Thần Quân. Nàng tưởng rằng mình đã gặp được lương phối, thật ra đã rơi vào ma chướng, cuối cùng chẳng những nàng bị Võ La Thần Quân bức chết, lại còn liên lụy đến tất cả người trong gia tộc, tông môn của nàng, đều bị tên súc sinh kia lấy hết linh uẩn, biến thành phàm nhân.”
“Đúng là hành vi của súc sinh.” Ánh mắt đẹp của Phù Diêu Tiên Tử hiện lên sự chán ghét. Bởi vì lúc trước nàng từng bị người nào đó bắt ép, không thể không bị giáng chức đến tiên khí chi địa.
Hạ Thiên nhìn ra được tâm trạng của Phù Diêu Tiên Tử, lập tức nói: “Vợ Phù Diêu, nàng yên tâm đi, chờ đến quê hương của nàng, chúng ta sẽ tìm tên ngu ngốc đã hại nàng năm đó, báo thù cho nàng.”
Phù Diêu Tiên Tử biết tính tình của Hạ Thiên, vội trấn an: “Đến thăm tộc nhân của ta trước rồi hãy nói, chuyện báo thù không vội.”
“Hẳn các ngươi muốn đến Phù Diêu giới?” Chu Cửu Thần nghe hai người nói chuyện, liền hỏi: “Ta khuyên hai vị đừng đến đó.”
Hạ Thiên hỏi ngược lại: “Chúng ta đi hay không liên quan gì đến ngươi?” “Tất nhiên là không liên quan rồi.” Chu Cửu Thần xấu hổ cười một tiếng, nhưng rất nhanh đã giải thích: “Nhưng Phù Diêu giới đã sớm bị hội trưởng lão giao cho người khác. Nếu hai vị tùy ý xâm nhập, chỉ sợ sẽ tạo nên tranh đấu không cần thiết. Đến lúc đó hội trưởng lão sẽ tham gia vào.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ hội trưởng lão? Ai dám chiếm địa bàn của vợ ta, ta trực tiếp xử lý hắn.”
“Tuy là nói như vậy, nhưng ta thật sự không đề nghị các ngươi đến Phù Dao giới bây giờ.”
Chu Cửu Thần phát hiện Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử đều lặng yên nhìn mình, liền nói tiếp: “Bởi vì các ngươi nên đến một chỗ khác trước để xem.”
“Chỗ nào?” Phù Diêu Tiên Tử hỏi.
Chu Cửu Thần đáp: “Dẫn Kiếp thần cung.”
“Đó là cái nơi rách nát nào vậy?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
Phù Diêu Tiên Tử ngược lại biết nơi này, liền giải thích: “Đó là nơi mà liên minh tu tiên dùng để độ kiếp.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Này, tên mập chết bầm, ngươi bảo chúng ta đến đó để làm gì?”
Thịt mỡ trên mặt Chu Cửu Thần run lên, biểu đạt sự bất mãn: “Hạ bằng hữu, ngươi có thể gọi ta là mập, nhưng đừng thêm chữ chết được không?”
“Vậy thì mập xấu xí.” Hạ Thiên là người rất biết nghe lời.
Chu Cửu Thần bó tay, một lát sau mới lên tiếng: “Thôi mập chết bầm đi, ta cảm thấy cái tên đó hay hơn.”
“Ngươi còn chưa nói vì sao lại bảo chúng ta đến cái nơi rách nát đó.” Hạ Thiên đá vào cái mông đầy mỡ của Chu Cửu Thần: “Nếu không giải thích cho rõ ràng, bây giờ ta có thể cho ngươi đi độ kiếp đấy.”
Chu Cửu Thần giật mình, vội vàng lướt ngang hai ba bước tránh đi bàn chân của Hạ Thiên: “Bởi vì mấy ngày nay có người dự định độ kiếp ở đó.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Điều này có liên quan gì đến chúng ta?”
“Người độ kiếp có tên là Thiên Quỷ Vương, Phù Diêu giới là hội trưởng lão phân cho hắn.”
Chu Cửu Thần nói: “Hắn bắt tất cả Phân Thần Kỳ trở lên của Phù Diêu giới đến Dẫn Kiếp thần cung xung làm kiếp nô của hắn, dùng để chia bớt thiên kiếp chi uy.”
“Hắn dám.” Ánh mắt Phù Diêu Tiên Tử sáng lên ngọn lửa phẫn nộ, hàm răng nghiến chặt.
Hạ Thiên lập tức quát với Chu Cửu Thần: “Vậy ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau bảo con cá chạch của ngươi bay về phía thần cung gì đó đi.”
“Ta vốn muốn đến đó xem độ kiếp.” Chu Cửu Thần có chút vô tội nói: “Là các ngươi cản ta lại.”
“Bớt nói nhảm đi.” Hạ Thiên trừng mắt nhìn hắn: “Muốn ăn đòn đúng không, tên mập chết bầm.”
Chu Cửu Thần đành phải thét ra lệnh Trường Lô Cốt Long tăng thêm tốc độ bay về phía Dẫn Kiếp thần cung.
Về phần linh hạc, nó cũng đã đậu trên lưng rồng. Tốc độ của nó so với cốt long vẫn còn thua một mảng lớn.
Qua hai canh giờ, tốc độ của Trường Lô Cốt Long lập tức chậm lại.
Một tinh cầu cực lớn xuất hiện trước mặt đám người Hạ Thiên.
Mặt ngoài tinh cầu mấp mô nhưng quanh thân lại phát ra ánh sáng vàng đen, khiến cho người ta có một cảm giác bị ức chế khó hiểu.
“Dẫn Kiếp thần cung, người rảnh rỗi miễn tiến vào.”
Không bao lâu sau, một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Nếu đến xem độ kiếp, mời báo danh húy, đăng ký vào danh sách.”
“Ta, Thiên Bồng Thần Quân dẫn hai người bạn đến xem độ kiếp.” Chu Cửu Thần đứng trên đỉnh đầu Trường Lô Cốt Long, cao giọng đáp.
Lập tức, một vệt thần quang bao phủ Chu Cửu Thần, sau đó quét qua con cốt long và người trên lưng nó một vòng.
“A!”
Bỗng nhiên, một tiếng hét thảm vang lên.
“Có tà ma ngoại vực xâm nhập, mời đại hộ pháp nhanh chóng đánh giết.”
Tiếp theo, toàn bộ tinh cầu phát ra sự chấn động kịch liệt. Hố sâu lớn nhất bên trên tinh cầu bỗng dưng ngưng tụ một luồng thần quang to lớn, sau đó phun vào Trường Lô Cốt Long đối diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận