Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2765: Triệu Thanh Thanh lập uy

Triệu Thanh Thanh trực tiếp đánh ngất Bạch Thanh Dương, thật ra nàng làm vậy cũng là vì để bảo vệ tiểu tử này, đương nhiên là nhìn vào mặt mũi của Bạch Tiểu Lỗi, bằng không tên này đã sớm bị bắt đưa đến Thiên Đạo tổ để từ từ mài giũa rồi.
Hạ Thiên không phản ứng gì lớn, Bạch Tiểu Lỗi đúng là tiểu đệ của hắn, nhưng không đại biểu cho hắn phải bảo vệ con cháu của đối phương.
Hạ Thiên hắn là thần y đệ nhất thiên hạ, chứ không phải bảo mẫu đứng đầu thiên hạ, càng không phải thánh mẫu gì đó, tên tiểu tử này tham gia vào tổ chức lập ra để chuyên môn đối phó hắn, không đánh chết Bạch Thanh Dương thì đã rất từ bi rồi.
Ngược lại hai người Kim Phi Bằng và Lý Phượng Dĩ nhìn thấy Bạch Thanh Dương vậy mà không phải đối thủ của Triệu Thanh Thanh, trong lòng bọn hắn lộp bộp một tiếng, bọn họ vẫn đánh giá thấp Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh.
“Dĩnh tử, ngươi nhanh gọi người đó, nếu như trong vòng ba phút mà không đến thì bảo hắn đi chết đi!”
Kim Phi Bằng nhỏ giọng dặn dò Lý Phượng Dĩnh, sau đó hắn lấy ra một bình nhỏ trong túi, đổ ra hai hạt giống màu đen rồi trực tiếp bỏ vào trong miệng, “Ta đến xử lý Triệu Thanh Thanh!”
Triệu Thanh Thanh nhìn thấy tình hình này không khỏi lắc đầu nói: “Muốn chiến đấu thì có thể dựa vào thực lực, cũng có thể dựa vào đầu óc, thật ra không cần phải chơi loại âm mưu quỷ kế để kéo dài hơi tàn.”
“Hết lần này đến lần khác dựa vào loại tà môn ngoại đạo đó, cực kỳ dễ mất khống chế, cho nên tuyệt đối không thể lưu lại.”
“Hừ, bớt nói bốc phét đi.” Cả người Kim Phi Bằng bỗng dưng bị một cỗ khí tức màu đen mỏng nhẹ bao phủ, thân thể cũng dần dần rách ra vết nứt to bằng ngón tay, trông có vẻ đáng sợ dị thường: “Lẽ nào cho phép Thiên Đạo tổ các ngươi lén lút nghiên cứu thứ không thuộc về mình?”
“Hóa ra là thế.” Triệu Thanh Thanh thở dài, tỏ vẻ khinh thường nói: “Quả nhiên là ánh mắt thiển cận, những lão gia hỏa đó tìm kiếm nhiều năm như vậy thế mà chỉ tìm được đám phế vật các ngươi, đúng là hợp với đức tính của họ!”
“Tiếp một quyền này của ta hẵng nói!” Kim Phi Bằng cảm thấy lực lượng trong cơ thể đang dần dần trào ra, hắn nhanh chóng nắm chặt nắm đấm, khí đen cuồn cuộn đánh về phía Triệu Thanh Thanh.
Triệu Thanh Thanh khinh thường cười một tiếng, nàng cũng không muốn nói nhiều nữa, bỗng dưng vận chuyển linh khí trong người, giơ chân lên thuận tiện tung một cước.
“Bộp!”
Chưởng cước giao nhau phát ra một tiếng vang lớn, sau đó kình khí tràn ra bốn phía, thổi đến mức căn nhà dường như sắp đổ.
“Hừ, Triệu Thanh Thanh, ngươi bị lừa rồi!” Kim Phi Bằng bỗng dưng cười to, “Loại ma khí màu đen trong người ta có thể thôn phệ linh khí, cho dù ngươi là tu tiên giả, thì cũng không chống đỡ được bao lâu, đan điền khô kiệt, khí hải bạo liệt mà chết!”
Triệu Thanh Thanh hơi cau mày, nàng phát hiện khí tức màu đen này đúng là dính chặt với nàng, hơn nữa còn không ngừng hấp thu linh khí trong người nàng.
Nếu như là trước kia có khi nàng sẽ hơi lo lắng, nhưng bây giờ nàng không thèm để ý, bởi vì có linh mạch của núi Chung Nam liên tục cung cấp linh khí cho nàng.
Thôn phệ linh khí kiểu này căn bản sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào.
“Thêm nữa, thêm nữa, ta muốn xem thử rốt cuộc ngươi cất giấu bao nhiêu linh khí.” Kim Phi Bằng lại rơi vào điên cuồng, hắn không ngờ linh khí trong người Triệu Thanh Thanh lại có nhiều như vậy, hiện tại tất cả đều rót vào người hắn, khiến lực lượng của hắn tăng thêm một tầng, nói không chừng sau khi xử lý sạch sẽ Triệu Thanh Thanh, hắn sẽ có tư cách trùng kích ngôi vị điện chủ của Long Thần Điện.
“Mặc dù nói chút thôn phệ kiểu này không tổn thương đến ta, nhưng hành vi của ngươi khiến ta rất không vui.”
Triệu Thanh Thanh đúng là tức giận, bóng dáng nàng lóe lên xuất hiện sau lưng Kim Phi Bằng, giơ chân đạp một cú hung ác: “Ngươi vẫn nên đi chết thì hơn.”
Kim Phi Bằng không kiềm được mà cười khẩy: “Ha ha, hơn phân nửa linh khí của ngươi đều bị ta hút đi, công kích của ngươi có thể gây nguy hiểm gì cho ta chứ?”
“Ta thấy ngươi vẫn… Ấy?”
“Rầm!” Một cước của Triệu Thanh Thanh đạp trúng vị trí trái tim của Kim Phi Bằng, trong nháy mắt nửa câu sau của hắn phải rút về.
“Việc này sao có thể?” Kim Phi Bằng chỉ cảm thấy lồng ngực giống như trúng một quả bom hạt nhân, ngay cả tâm can lá phổi đều như nổ tung, khiến hắn kinh ngạc chính là khí đen cuồn cuộn trong người hắn vậy mà bị Triệu Thanh Thanh chấn áp.
“Có gì mà không thể chứ.” Triệu Thanh Thanh thản nhiên nói.
“Mỗi một hạt giống ma khí đều tương đương với một ngụm linh tuyền, trước đó ta đã ăn ba viên, giờ đây lại nuốt thêm hai viên, ma khí gần như giống một nửa dòng linh mạch.” Kim Phi Bằng há to miệng phun khí đen, vẻ mặt hắn tràn ngập sự không dám tin, gào thét xé giọng: “Triệu Thanh Thanh ngươi cũng chỉ là một tu tiên giả cấp thấp, sao có thể địch nổi sự áp chế của ma khí.”
“Tu tiên giả cấp thấp?” Triệu Thanh Thanh nghe vậy liền muốn cười: “Xem ra công cuộc điều tra của các ngươi cũng chưa đủ chi tiết đâu.”
“Làm phụ nữ của Hạ Thiên ít nhất đều là Kim Đan kỳ trở nên, hai chữ cấp thấp từ đâu đấy?”
“Kim Đan kỳ?” Kim Phi Bằng bị dọa cho tròng mắt sắp rớt cả ra, “Đúng là chém gió, linh khí của địa cầu mỏng manh như thế, mấy trăm năm nay đều không xuất hiện nổi một tu tiên giả Kim Đan kỳ, dựa vào cái gì mà Hạ Thiên có thể khiến người khác vượt qua được Kim Đan kỳ?”
“Chỉ dựa vào Hạ Thiên ta đây.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, nét mặt không tỏ vẻ quan tâm: “Nếu như không phải muội muội chân dài hút đi nửa phần công lực của ta, thì ta có thể trực tiếp khiến đám nữ nhân trên cả Độ Kiếp kỳ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận