Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2221. Cửu Phái luận võ

Cho xe dừng ở ven đường, nghe xong một hồi, động tĩnh ở phía trước không lớn, vẫn có thể xác định là nhân vật trong giang hồ đang tỷ thí ở đó, nhìn từ xa có thể thấy không ít người, nhưng việc này không có quan hệ đối với đám người Hạ Lãnh.
"Không cần để ý đến bọn họ, chúng ta đi đường vòng qua."
Hạ Lãnh không muốn dây dưa vào chuyện này, tuy rất dễ giải quyết nhưng rất phức tạp, mà hắn không thích cảm giác không thể nắm mọi thứ trong lòng bàn tay.
"Vâng." Cơ Cửu nghe lệnh, một lần nữa khởi động xe ngựa, chậm rãi đi lên, nhưng đồng thời cũng nhìn ngó xung quanh và đề phòng bốn phía, đề phòng có chuyện bất ngờ xảy ra.
Lúc xe ngựa đi ngang qua, đám người giang hồ đang tụ tập cũng nhao nhao quăng ánh mắt tò mò và dò xét.
"Công tử, ánh mắt của đám người này thật đáng sợ." Xuyên thấu qua khe hở của màn, Tần Tú Nhi nhìn ra bên ngoài và nói, "Nhìn thế nào cũng thấy đám người này không phải là người tốt."
Hạ Lãnh nhàn nhạt nói: "Vốn dĩ người trong giang hồ phải trải qua quãng thời gian liếm máu trên lưỡi đao, ngươi cảm thấy bọn họ là người tốt sao?"
"Tại sao lại không có?" Tần Tú Nhi không đồng ý lời giải thích của Hạ Lãnh, "Công tử, người đừng cho là Tú Nhi không biết cái gì là tốt xấu, ta đã từng đọc qua những sách tiểu thuyết kia, trong đó có những đệ tử của những danh môn chính phái, không phải bọ họ phiêu bạt giang hồ vì hành hiệp trượng nghĩa sao. Ở Lam Kinh, ta đã nghe nói trong giang hồ có tứ đại công tử, giống như Bạch Ngọc công tử, Hồng Phong công tử... Bọn họ chẳng những là những người trẻ tuổi anh tuấn, hơn nữa có võ công cao cường, là người tình trong mộng của rất nhiều thiếu nữ nơi khuê phòng."
Nói xong, Tần Tú Nhi phát hiện Hạ Lãnh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình, vội vàng kéo người giúp đỡ: "Tiểu Linh Nhi, gia tộc Phong Vân của các ngươi là một thế lực trong giang hồ, ngươi chắc chắn biết một số việc trong giang hồ. Ngươi nói xem, có phải tứ công tử là người tốt hay không?"
"Tú Nhi tỷ, điều này thì không nhất định." Phong Vân Linh chần chừ một lát, cuối cùng không nhịn được mà nói lời thật, "Trong các danh môn chính phái cũng có những môn phái lục đục với nhau, đến cả bốn vị công tử kia, ta không thể nói tất cả bọn họ đều là người tốt. Nhưng vị Bạch Ngọc công tử này chắc chắn không phải là người tốt."
Tần Tú Nhi trừng mắt nhìn Phong Vân Linh, có chút khó chịu nói: "Đây là 'Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh', đệ nhất công tử vang danh giang hồ, người luôn hành hiệp trượng nghĩa, sự việc cướp của người giàu chia cho người nghèo đều được thư sinh trong tửu lầu ở Lam Kinh giảng giải mỗi ngày. Tại sao hắn có thể là người xấu?"
"Việc khác thì ta không biết, nhưng việc ca ca ta bị các môn phái tu tiên đùa bỡn, chính là hắn thiết kế hãm hại." Phong Vân Linh tức giận nói: "Bạch Ngọc công tử kia còn mượn cơ hội này để lừa gạt nhà chúng ta. Hắn nói là có thể giúp nhà chúng ta giải trừ hiểu lầm với môn phái kia, hắn nhận tiền nhưng không làm việc, ngược lại còn kiếm chuyện ly gián, hại ca ca ta chỉ có thể chạy trốn, đến bây giờ còn chưa có tin tức."
"Hắn thực sự xấu như vậy sao?" Tần Tú Nhi cảm thấy tam quan có chút sụp đổ, mặc dù có chút khó khăn để tiếp nhận, nhưng không hề hoài nghi lời nói của Phong Vân Linh, cho nên trong lòng cảm thấy không được tự nhiên, suy nghĩ: Nếu có cơ hội nhìn thấy Bạch Ngọc công tử thì nhất định phải hỏi là chuyện gì đã xảy ra.
"Người đến xin dừng bước."
Không có điều gì bất ngờ xảy ra, xe ngựa của đám người Hạ Lãnh bị những đám người giang hồ cản lại.
"Chuyện gì?" Cơ Cửu lạnh lùng nhìn người ngăn lại xe ngựa: "Chẳng lẽ đạo hữu muốn cướp đường?"
Người ngăn cản xe ngựa là mấy người thanh niên mặc trang phục màu vàng, ngược lại dáng người không cường tráng như vậy, nhưng lại có vẻ hung hãn dị thường, huyệt thái dương nhảy lên cho thấy võ công của bọn họ không thấp: "Im ngay! Ngươi đừng sỉ nhục bọn ta!"
Nam nhân cầm đầu có đôi mắt to và lông mày rậm rạp, còn cái mũi giống như củ tỏi, bộ dáng vô cùng quái dị, trong tay xách ngược một thanh kim đao, lạnh giọng quát: "Chúng ta là người của Kim Đao Môn, làm sao có thể làm ba chuyện xấu xa như cướp đường này!"
"Vậy các người muốn làm cái gì?" Cơ Cửu không động mà nói, hắn đã nghe nói qua Kim Đao Môn, là một môn phái có danh khí ở địa phận Vân Châu, là một môn phái dưới trướng của Vạn Khí Tông - môn phái tu tiên tam lưu."
Nam nhân có cái mũi giống củ tỏi này khẽ quét qua xe ngựa, mặc dù trông xe ngựa có chút xa xỉ, cũng không phải loại đỉnh cấp, trên thân xe không hề có kí hiệu của các gia tộc, xem ra đây là một nhà phú hào bình thường, chỉ có chút tài sản.
"Hôm nay, chín môn phái của Vân Châu sẽ tổ chức tỷ thí ở đây, chúng ta quyết chọn ra chín vị cao thủ, để tháng chín chúng ta dẫn đội đi tham gia thịnh hội ở Lam Kinh." Trong giọng nói của nam nhân này nhàn nhạt lộ ra sự ngạo mạn, "Các người đi ngang qua nơi này, coi như là có duyên, thì chúng ta mời mấy vị bằng hữu làm chứng, sẽ không chậm trễ mất bao nhiêu thời gian, sau đó chúng ta sẽ đáp lễ lại."
Khi người trong giang hồ giao đấu, ngoại trừ mời những đồng đạo tham gia hội nghị, thì có thể mời một số người ngoài tới chứng kiến, nếu như không mời đủ người, thì sẽ kéo những thanh niên khỏe mạnh ở ven đường. Nhưng từ điểm đó có thể nhìn ra chín môn phái của Vân Châu thực sự không thể nào nhập lưu.
Cơ Cửu lo lắng làm nhân chứng cho loại tỷ thí này sẽ bôi nhọ thân phận của Hạ Lãnh, thì trực tiếp mở miệng từ chối: "Chuyện này thì không được, công tử nhà ta có chuyện quan trọng cần xử lý, không thể trì hoãn ở đây."
"Bằng hữu, vậy là ngươi không cho chín phái Vân Châu chúng ta mặt mũi rồi ?" nam nhân có cái mũi giống như củ tỏi nhíu mày, lộ ra thái độ vô cùng không hài lòng, tiện tay kéo thanh đao, lạnh giọng nói: "Như vậy thì sau này các người đi qua địa phận Vân Châu, e rằng đường không dễ đi như vậy."
Mấy người đi đằng sau nam nhân có cái mũi giống như củ tỏi nhao nhao kéo thanh đao của mình, làm ra dáng vẻ lúc nào cũng có thể ra tay, nhìn ra chút khí thế.
"Vậy sao? Ngược lại ta muốn biết tại sao đường lại khó đi." Đương nhiên Cơ Cửu nhìn ra được sự uy hiếp trong lời nói, nhưng không cho rằng đám người trong tông môn giang hồ này sẽ lọt vào trong mắt hắn.
Trong lòng nam nhân có cái mũi giống như củ tỏi rùng mình, người này nhìn thấy trận chiến của bọn hắn, lại nghe qua tên tuổi của chín phái Vân Châu, lại dám nói lời này, hoặc là một thanh niên ương ngạnh, hoặc là thanh niên trâu bò, cũng không dễ đối phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận