Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3965: Các ngươi quá cùi bắp

Hạ Thiên lập tức lách mình định tránh né, hắn đột nhiên phát hiện hắn không có cơ thể, chỉ có ý chí.
Cho dù chỉ là một ý chí, luồng ánh sáng trắng kia vẫn không có ý định buông tha.
Cũng may, trước đó đầu của hắn đã hấp thu một hai điểm kim quang, trong nháy mắt đã mang hắn đi.
“A.”
Hạ Thiên phát ra tiếng kinh hô khó có được, tiếp theo, hắn cảm giác linh hồn của mình dường như từ trên cao rơi xuống cơ thể.
Lúc này, âm thanh, mùi, cảm giác… hết thảy đều quay về, khi đó hắn mới biết mình đã quay về hiện thực.
Vừa rồi, hắn giống như trải qua một khoảng thời gian cực kỳ dài, nhưng thật ra chỉ có một khắc ngắn ngủi mà thôi.
“Chẳng lẽ ta nằm mơ?”
Hạ Thiên nghi hoặc trong lòng.
Hắn nhớ hắn bị ba ngàn quạ lửa của Bá Hỏa Thần đánh trúng. Ban đầu, hắn đang định né tránh, kết quả trong đầu vang lên một âm thanh kỳ quái, trong nháy mắt đã mang hắn đến con sông rộng lớn đó.
“Không biết âm thanh kia là ai.”
Hạ Thiên cau mày. Đó là âm thanh mà hắn chưa từng nghe qua, thậm chí không giống như người có khả năng phát ra.
“Được rồi, trước giải quyết tên ngớ ngẩn kia rồi nói sau.”
Hạ Thiên suy nghĩ một chút cũng không có đầu mối gì, hắn quyết định không nghĩ thêm gì nữa.
“A, đây là…” Trong lúc hắn dự định thoát khỏi ba ngàn quạ lửa, bỗng dưng hắn nhìn thấy trong đám quạ lửa có khí tức màu trắng cực kỳ mỏng nhạt, rất giống với luồng ánh sáng màu trắng xuyên qua khe hở cánh cửa.
“Chẳng lẽ đây chính là bản chất của kiếp lực?”
Trước đó, Hạ Thiên đã dùng Nghịch Thiên Bát Châm phá giải một chút kiếp lực bên trong cơ thể. Mặc dù hắn chưa hoàn toàn hiểu rõ nhưng cũng đủ giúp cho hắn đánh thắng Bá Hỏa Thần.
Để chứng minh suy nghĩ của mình, Hạ Thiên một lần nữa sử dụng Định Hải Thần Châm châm vào đầu mình mấy châm.
Băng hỏa linh khí lập tức tràn vào trong đầu, tiến hành phá giải hỏa kiếp lực đang khốn trụ hắn.
Lần này vô cùng thuận lợi.
Kiếp lực đó không hề phản kháng, mặc cho Hạ Thiên hành động.
Rất nhanh, Hạ Thiên đã phá giải toàn bộ hỏa kiếp lực, đồng thời hắn cũng hiểu ra, cái gọi là kiếp lực chính là một loại khí tức màu trắng ngưng kết mà thành.
Rốt cuộc loại khí tức màu trắng này là cái gì, Hạ Thiên cũng không biết, hắn chỉ suy đoán nó có liên quan đến cánh cửa trong mơ vừa rồi.
Sau khi phá giải hấp thu hỏa kiếp lực trong đầu xong, Hạ Thiên chậm rãi thở phào, cười nói: “Thì ra là như thế, vậy thì đơn giản rồi.”
Lúc này, ba ngàn quạ lửa vẫn còn đang không ngừng thiêu đốt hắn.
Hạ Thiên lấy ra ngân châm, đâm thẳng vào đám quạ lửa, có chút khó chịu mắng: “Tản cho ta.”
Khí tức màu trắng bên trong quạ lửa lập tức bị ngân châm hấp thu sạch sẽ.
Lửa đầy trời trong nháy mắt bị dập tắt.
Toàn bộ thế giới đều yên tĩnh trở lại.
Kiếm của Bá Hỏa Thần dừng lại giữa không trung.
Bởi vì kiếm của hắn ta không còn phóng ra lửa nữa.
“Cái này, cái này sao có thể?”
Gương mặt Bá Hỏa Thần hiện lên sự khó tin.
Đằng sau hắn ta vang lên một âm thanh lười biếng: “Có gì mà không thể chứ? Ta là Hạ Thiên, có ta ở đây, chuyện không thể nào mỗi ngày đều sẽ phát sinh.”
“Ngươi có thể phá được ba ngàn quạ lửa của ta?”
Bá Hỏa Thần quay người lại, mắt mở to nhìn Hạ Thiên: “Tại sao ngươi làm được?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Thật ngại quá, ta phá giải không phải là quạ lửa mà là hỏa kiếp lực. Ta đã hoàn toàn hiểu rõ nó.”
“Đánh rắm.”
Bá Hỏa Thần lập tức quát lên: “Chỉ có người vượt qua độ kiếp mới biết được kiếp lực là như thế nào. Bằng không, cho dù ngươi tiến vào Độ Kiếp Kỳ, ngươi cũng vô pháp vận dụng, huống chi ngươi chỉ là một Kim Đan Kỳ.”
“Nhưng ta vẫn hiểu rõ nó đấy, ngươi không phục thì đến đây cắn ta đi.”
Hạ Thiên mỉm cười khiêu khích.
“Ha ha.”
Bá Hỏa Thần giận quá hóa cười, trong nháy mắt vọt đến trước mặt Hạ Thiên, một lần nữa ngưng tụ hỏa lưu cuồn cuộn, vung Tất Phương thần kiếm chém về phía Hạ Thiên.
Y Tiểu Âm không khỏi kinh hô: “Hạ Thiên cẩn thận.”
“Vợ Y Y, nàng không cần lo lắng, hắn ta không làm ta bị thương được đâu.”
Hạ Thiên thoải mái trả lời.
Một giây sau, hỏa lưu cuồn cuộn đã bao phủ hắn lại.
“Ha ha, làm cả nửa ngày, chẳng qua chỉ là khoác lác mà thôi.”
Bá Hỏa Thần nhếch miệng cười, lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“Ngươi cười quá sớm rồi.”
Tiếp theo, Hạ Thiên hờ hững lắc tay, dập tắt hỏa lưu cuồn cuộn.
“Ngươi, rốt cuộc ngươi là..." Bá Hỏa Thần mở to đến rách cả mí mắt, hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được sự thật này, miệng lẩm bẩm: “Tại sao ngươi lại làm được? Cho dù ở liên minh tu tiên, có thể dễ dàng diệt đi quạ lửa của ta cũng chỉ có lác đác mấy người mà thôi.”
“Điều này chỉ có thể nói đám người các ngươi quá cùi bắp.”
Hạ Thiên nhếch miệng, vẫn khinh thường như cũ.
“Ta không tin ngươi có được sức mạnh như vậy. Ngươi chết đi cho bổn thần.”
Bá Hỏa Thần giận tím mặt, một kiếm chém tới Hạ Thiên.
Kiếm lên, lửa cháy.
“Vậy ta sẽ để cho ngươi hiểu được sự chênh lệch giữa ta và ngươi.”
Hạ Thiên lấy ngân châm ra, đâm tới Tất Phương thần kiếm.
“Hừ, chỉ là ngân châm, làm sao có thể địch nổi thần kiếm của bổn thần.”
Bá Hỏa Thần bỗng dưng gia tăng thêm mấy thành sức mạnh, hỏa kiếp lực cũng tăng theo.
Oành.
Quạ lửa bùng cháy, ngay cả không gian dường như cũng bị thiêu đến biến hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận