Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1706. Về biệt thự

"Nếu hiện tại ánh mắt của ngươi đã tốt thì ta cũng lười so đo với ngươi, ta mang theo nha hoàn xinh đẹp nhà ta về trước, ngươi đánh tên họ Hồng kém thông minh kia một trận đi." Hạ Thiên uể oải nói ra: "Hôm nay tâm tình của ta tốt, ngươi đánh cho hắn phải nằm bệnh viện nửa tháng là được."
"Vâng, chuyện này ta sẽ lập tức xử lý." Thanh niên cao gầy vội vàng gật đầu, sau đó đá một cước lên trên người Hồng thiếu kia.
Những người khác thì đều trợn tròn mắt, mẹ nó đang xảy ra chuyện gì vậy? Bọn hắn tìm người đến giúp đỡ, sao hiện tại lại rất nghe lời người ta chứ?
"Được rồi, Cửu nha đầu, chúng ta đi thôi." Hạ Thiên biểu thị hài lòng, ôm A Cửu đi ra phía ngoài.
Mà mặc dù A Cửu không vui với chuyện Hạ Thiên chiếm tiện nghi của nàng, nhưng bây giờ, vẫn cảm thấy sớm một chút rời khỏi đây mới tốt. Cho nên nàng không nói gì thêm, mặc cho Hạ Thiên ôm nàng rời khỏi.
Sau lưng bọn hắn còn truyền đến tiếng kêu thảm của vị Hồng thiếu kia. Hiển nhiên, thanh niên cao gầy không dám thất lễ chút nào.
Hai người đi ra khỏi nhà hàng, A Cửu nhịn không được hỏi thăm: "Này, người đó là ai?"
"Không biết." Hạ Thiên thuận miệng nói.
"Ngươi cũng không biết người ta là ai cũng sai người ta làm việc?" A Cửu tức giận nói.
"Cửu nha đầu, chuyện này còn phải hỏi sao? Hắn hoặc là người của Thiên Đạo tổ, hoặc là Ám tổ, hắn nhận ra ngươi thì hiển nhiên vì vẫn luôn âm thầm chú ý ngươi, đương nhiên còn có vợ Y Y nữa, cũng chính vì vậy nên hắn mới biết được ta." Hạ Thiên uể oải nói: "Cho nên hắn cũng có thể coi là thủ hạ của ta, ta sai hắn làm việc không phải nên sao?"
A Cửu nhất thời không phản bác được, tên khốn kiếp này quả nhiên không ngốc, phân tích này vẫn rất đúng.
Mà rất hiển nhiên, đối với Hạ Thiện thì người kia cụ thể có thân phận gì đúng là không gì quan trọng. Ở trong mắt hắn đó chỉ là một nhân vật nhỏ, không đáng quan tâm.
"Này, bây giờ chúng ta đi đâu?" A Cửu hỏi.
"Về nhà." Hạ Thiên quay đầu nhìn A Cửu, "Cửu nha đầu, ngươi đần à? Ta đã nói muốn đi biệt thự của ta, biệt thự đó rất lớn, mà hình như còn có bể bơi nữa."
Hạ Thiên im lặng một chút, lại nói: "Ừm, ta có mua cho ngươi mấy bộ đồ tắm, ngươi có thể đợi đến lúc đó mặc thử."
"Thứ ngươi mua là nội y, không phải đồ tắm!" A Cửu tức giận nói.
"Ta cảm thấy nội y và đồ tắm không khác gì nhau nha, dù sao ngươi mặc vào chắc chắn sẽ rất đẹp." Hạ Thiên hiển nhiên không muốn thảo luận chi tiết về vấn đề kia.
"Ta không mặc cho ngươi xem đâu!" Trong lòng A Cửu thầm mắng, cái tên khốn kiếp này suy nghĩ thật đẹp, lại muốn nàng mặc cái loại nội y gợi cảm đó.
"Này, nếu ngươi không muốn tự mặc thì ta có thể giúp ngươi mặc." Hạ Thiên cười một tiếng, "Cửu nha đầu, ta cho ngươi biết, ta có thể giúp người mặc quần áo, ta thường xuyên mặc áo tắm giúp vợ Đại Yêu Tinh."
A Cửu liếc mắt Hạ Thiên một cái, tên háo sắc này thích cởi quần áo của người ta hả?
A Cửu không lái xe, bây giờ, nàng cũng lười đi bộ, thế là hai người gọi xe, sau đó, trên đường đi khu biệt thự Hương Tuyết Hồ.
Nửa giờ sau, Hạ Thiên và A Cửu đã xuất hiện ở trước cửa một căn biệt thự.
"Cửu nha đầu, có phải ngươi dẫn sai đường rồi hay không?" Hạ Thiên nhìn biệt thự trước mắt này, trong lòng hơi buồn bực, hắn nhớ căn biệt thự của hắn không phải như vậy.
"Ta không dẫn sai đường, là rất nhiều năm ngươi không tới đây!" A Cửu tức giận nói: "Biệt thự này từng xây lại một lần, hiện tại diện tích lớn hơn, nên có chút không giống với trước kia!"
"Kỳ quái, tại sao Cửu nha đầu ngươi lại còn quen thuộc hơn ta chứ?" Hạ Thiên hơi ngạc nhiên, "Xem ra là ngươi thầm mến ta, cho nên thường xuyên lén lút đến biệt thự của ta."
A Cửu trợn mắt, tên khốn kiếp này còn là một người tự luyến điên cuồng.
"Cửu nha đầu, không phải ngươi còn có chìa khóa nơi này chứ?" Hạ Thiên lại hỏi.
"Không có, nhưng có khóa vân tay, Ninh Khiết hơn phân nửa đã đưa số liệu vân tay của ngươi vào, ngươi ấn vào thử xem." A Cửu nhẹ hừ một tiếng, cũng không phải là nàng suy đoán lung tung.
"Thật ra thì ta rất ít vào nhà từ cổng." Hạ Thiên lẩm bẩm, hắn càng quen thuộc đi vào từ cửa sổ, nên hắn cũng có thể trực tiếp nhảy vào căn biệt thự này.
Nhưng nghĩ lại, lúc này chắc vợ Quỷ Hẹp Hòi của hắn không có trong biệt thự, cho nên, hắn vẫn quyết định vào cửa bằng đường bình thường, thuận tiện thử một chút xem thật có thể mở khóa vân tay hay không.
"Cửu nha đầu, khóa vân tay này dùng thế nào?" Rất nhanh, Hạ Thiên đã phát hiện một vấn đề, hắn lại không biết dùng đồ chơi này.
"Chưa từng thấy ngươi quê mùa như vậy, một cái khóa vân tay mà cũng không biết dùng!" A Cửu không biết nói gì, vì sao người này lại không thích đuổi theo thời đại cứ? Một chút đồ vật hơi công nghệ cao một chút thì hắn sẽ không biết dùng!
Cầm lên một ngón tay của Hạ Thiên, sau đó đặt vào vị trí khóa vân tay, sau đó, cửa thật sự mở.
Hai người đi vào trong sân, sau đó lại mở một khóa vân tay nữa, tiến vào phòng khách.
"Cửu nha đầu, phòng này rất sạch sẽ, không giống như thật lâu không có người ở." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Một giây sau, Hạ Thiên đã nhíu mày: "Không đúng, trong biệt thự có người, chẳng lẽ lại có kẻ trộm lẻn vào?"
Còn chưa dứt lời, một tiếng kêu sợ hãi đã vang lên: "A!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận