Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3142: Nữ hoàng tỷ tỷ thật bá khí

Thôn Chu quốc, chỗ sâu cấm cung có một vực thẳm rất sâu.
Đột nhiên, từ đáy vực truyền đến tiếng gào rít giận: “Là ai, ai dám giết vương nhi của ta?”
Nhất thời, phong vân đột biến, lôi minh cuồn cuộn bao phủ toàn bộ quốc gia.
“Đại vương, xin bớt giận.” Bên cạnh vực thẳm, một nam tử thần bí mặc áo bào đỏ có chút bối rối nói: “Ngươi đã đột phá biên giới, không cần thiết phải vì chuyện nhỏ này mà bực mình.”
Âm thanh dưới đáy vực vẫn phẫn nộ như cũ: “Cô vì đại nghiệp các ngươi mà bị giày vò như thế, nhưng vương nhi lại bị người ta giết chết. Đây chính là sự đảm bảo vương tộc ta thiên thu vạn đại mà các ngươi đã nói?”
“Đại vương yên tâm, ta đã bảo Hỏa giả trong giáo đi thăm dò việc này rồi.” Nam tử áo bào đỏ lập tức lên tiếng: “Mặc kệ là vị vương tử nào bị thương, cho dù chết rồi, chúng ta cũng có thể cứu hắn ta trở về. Đến lúc đó, chúng ta cũng sẽ mang hung thủ đến trước mặt ngươi luôn.”
“Nhanh đi, ta cho ngươi nửa ngày.” âm thanh dưới đáy vực sát khí lẫm lẫm: “Ngươi mau mang cái tên dám giết vương nhi của ta đến đây, cô muốn tự tay giết chết hắn.”
Nam tử áo bào đỏ cung kính đáp: “Tất nhiên rồi. Chúng ta sẽ xử lý thích đáng chuyện này, xin đại vương thả lỏng tinh thần. Nếu thành công đột phá, đến lúc đó chúng ta sẽ đạp xuống Cơ triều, thậm chí thống nhất Tiên Vân đại lục cũng không đáng kể.”
“Tốt nhất nên như vậy, nếu cô phát hiện ngươi lừa ta, đến lúc đó ngươi là người đầu tiên mà ta ăn.” Thanh âm dưới đáy vực trịnh trọng cảnh cáo.
“Đương nhiên rồi.” Nam tử mặc áo bào đỏ khẽ gật đầu, sau đó quay người rời đi. Sau khi rời khỏi mặt đất, hắn ta lập tức gọi đến hơn mười tu tiên giả mặc áo đỏ, lạnh giọng nói: “Nếu ta đoán không sai, mật thám Cơ triều đã đến Thôn Chu quốc. Các ngươi mau tìm ra bọn họ, sau đó đưa đến đây.”
Tu tiên giả áo đỏ lập tức lĩnh mệnh, tốp năm tốp ba làm thành một tổ, nhanh chóng bay khỏi hoàng cung, phân tán đền từng phương hướng quốc đô.
….
Cùng lúc đó.
Sở Dao về đến thành nội. Khi nàng tìm được Vương Tiểu Nha và Khương Thanh Nguyệt, nàng phát hiện hai người bọn họ đang ăn uống trong tửu lâu.
“Tên ngốc kia đâu rồi? Xử lý rồi sao?” Vương Tiểu Nha múc cho Sở Dao một chén thức ăn nóng, cười hỏi.
Sở Dao hỏi ngược lại: “Còn không phải sao?”
“Cũng đúng, loại người cặn bã như thế cũng không cần thiết giữ lại.” Vương Tiểu Nha gật đầu, sau đó nói với Sở Dao: “Ban đầu ta chỉ muốn trêu đùa tên rác rưởi đó một chút. Sau khi chờ mọi người trở về thì xử lý hắn ta.”
“Không cần thiết phải phiền phức như vậy.” Sở Dao lười phí công phu: “Thật ra, ta cảm thấy tranh tài cái gì cũng đều là dư thừa. Muốn giết chết hắn ta, cứ trực tiếp ra tay không được sao?”
Khương Thanh Nguyệt lên tiếng: “Ban đầu, ý định của Nguyệt chưởng môn là muốn chúng ta tiến vào Thôn Chu quốc, âm thầm điều tra tung tích Vạn Hỏa giáo, dưới tình huống không ảnh hưởng đến vương tộc trong nước mà thanh trừ dư nghiệt Vạn Hỏa giáo.”
Nói xong, nàng lấy ra một đạo phù đưa cho Sở Dao: “Nhưng ta vừa mới nhận được tín phù từ Lam Kinh, tình huống có biến.”
“Sao?” Sở Dao tiếp nhận tín phù, rót vào một chút linh lực. Một hình ảnh xuất hiện trong đầu của nàng.
Cơ Thanh Ảnh truyền đạt một tin tức, dựa trên thông tin tình báo điều tra Thôn Chu quốc trong thời gian qua, quốc vương Thôn Chu quốc rất có thể đã bị Vạn Hỏa giáo tẩy não, vương tộc cũng đã sớm trở thành công cụ của Vạn Hỏa giáo. Cái gọi là không để ý quốc sự, thật ra ông ta đang tu luyện một môn tà công của Vạn Hỏa giáo. Một khi để ông ta luyện thành, điều này sẽ gây nên tính nguy hại rất lớn cho bách tính ở Tiên Vân đại lục.
Cho nên, chỉ thị mới nhất chính là giết chết quốc vương Thôn Chu quốc. Vương tộc còn lại, cứu được thì cứu, cứu không được thì đưa đến Lam Kinh xử trí. Để phối hợp hành động với bọn họ, Cơ nữ hoàng đã đặc biệt điều ba ngàn thiết kỵ từ biên cảnh đến, thuận tiện tiêu diệt luôn Thôn Chu quốc, biến thành một châu quận của Cơ triều.
“Nữ hoàng tỷ tỷ thật bá khí.” Hai tay Vương Tiểu Nha ôm mặt, có chút hâm mộ: “Không biết khi nào ta mới có thể trở nên lợi hại như vậy.”
Sở Dao tức giận trừng mắt nhìn Vương Tiểu Nha: “Điều này có cái gì tốt mà phải hâm mộ? Ngươi muốn trở nên lợi hại thì cố gắng tu luyện đi, không được sao?”
“Được rồi, mệt mỏi quá. Ta thấy nên chờ phu quân đến song tu với hắn thì tốt hơn.” Vương Tiểu Nha lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Sở Dao.
Sở Dao im lặng, sau đó quay sang nói với Khương Thanh Nguyệt: “Thất tỷ tỷ, bây giờ chúng ta định làm gì?”
“Bây giờ chúng ta chờ thôi.” Khương Thanh Nguyệt giơ hai ngón tay: “Một là chờ thiết kỵ biên giới đến, hai là chờ quốc vương Thôn Chu quốc phản ứng.”
Vương Tiểu Nha bổ sung: “Hộ vệ tên vương tử rác rưởi kia đã bị Thất tỷ tỷ giết, sau đó ném hết về phía nha môn, đoán chừng không bao lâu sau sẽ có người đến bắt chúng ta.”
“Chúng ta không thể vọt thẳng đến hoàng cung tìm tên quốc vương kia sao?” Sở Dao nghĩ đến đều là biện pháp đơn giản, trực tiếp nhất, cũng không nghĩ đến nhiều chuyện như vậy.
“Cũng có thể làm như vậy, nhưng chúng ta lại không biết tên quốc vương kia đang núp ở đâu.” Khương Thanh Nguyệt cau mày, giải thích với Sở Dao: “Nếu đả thảo kinh xà, ông ta sẽ càng núp kỹ không ra. Chờ đến thần công đại thành, đến lúc đó chúng ta chưa chắc là đối thủ.”
Nàng nhẹ giọng nói tiếp: “Cho nên, chúng ta nên thể hiện điểm mạnh của mình, chỉ ra điểm yếu của kẻ địch. Từ tư liệu mà ta đọc được, vị quốc vương này vô cùng bao che khuyết điểm, hơn nữa còn có thù tất báo. Chúng ta đã giết con trai của ông ta, ông ta nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nhất định sẽ cho người bắt chúng ta đến trước mặt ông ta, để ông ta đích thân xử lý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận