Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2011. Trị chưa bệnh

Không thể không thừa nhận, da mặt của vị Trương đại sư kia đặc biệt dày, cho dù bị Hạ Thiên nói mình đi tìm kẻ hát đệm thì đối phương vẫn mặt dạn mày dày bình tĩnh tìm ra ba người. Ba người ấy đều là nam nhân, già, trung niên, trẻ, một tổ hợp ba đời, một người là lão nhân hơn sáu mươi tuổi, tiếp theo là một người trung niên chừng bốn mươi mấy, cuối cùng là một thanh niên nhìn qua chỉ có hai mươi tuổi.
Sau đó, Trương đại sư bắt đầu phần biểu diễn phần của mình.
"Lão nhân này, có phải hiện giờ ngươi cảm giác cơ thể của mình vẫn còn rất tốt? Nhưng thật ra ngươi không biết, bởi vì hút thuốc thời gian dài mà ung thư phổi đã ẩn nấp trong cơ thể của ngươi, nếu như bây giờ ta không chữa bệnh cho ngươi, một tháng sau đi bệnh viện ngươi sẽ phát hiện ung thư phổi đã phát tác. Tới lúc đó ngươi có muốn trị bệnh thì cũng không kịp nữa rồi, nhưng không sao, bây giờ ta cho ngươi một bao thuốc, chính là Không Bệnh Hoàn, nào, ngươi ăn một viên trước đi......"
"Vị huynh đài kia, có phải từ trước tới nay, tửu lượng của ngươi rất kinh người? Nhưng ngươi không biết, vì ngươi uống rượu quá độ mà lá gan đã bị tổn hại nghiêm trọng, tối đa là một tháng sau thì lá gan của ngươi sẽ xảy ra vấn đề. Không phải là ta muốn dọa ngươi, ngươi thật sự sắp mắc phải bệnh ung thư gan, bây giờ ta cho ngươi một bao thuốc, cũng là Không Bệnh Hoàn, bảo đảm một tháng sau ngươi vẫn có thể yên tâm tiếp tục uống rượu......"
"Tên tiểu tử này, ngươi thường xuyên thức đêm đúng không? Thức đêm thật sự không tốt cho cơ thể, sau này ngươi nên ít thức đêm hơn, đương nhiên, ngươi không mắc ung thư phổi cũng không phải ung thư gan, ngươi đừng lo lắng, ngươi không bị ung thư, nhưng tình huống của ngươi cũng không lạc quan cho lắm, bởi vì một tháng sau ngươi sẽ mắc bệnh tim. Bệnh tim à, thật ra có đôi khi nó còn đáng sợ hơn cả ung thư, bởi vì một khi đột nhiên phát bệnh thì rất khó qua khỏi...... Có điều ngươi cũng đừng quá lo lắng, ta cũng có thuốc chữa....."
Phần biểu diễn của Trương đại sư nhìn qua thì cũng không phải là hoàn toàn nói bậy nói bạ, uống rượu đúng là tổn hại gan, hút thuốc lá xác thật không tốt cho phổi, thức đêm cũng là có hại cho cơ thể, chỉ là mấy câu phía sau nghe có chút giật gân, còn có loại thuốc gọi là Không Bệnh Hoàn kia, vừa nghe đã cảm thấy thứ ấy chính là thuốc giả.
Không thể không nói, nghe nói lúc trước có một người bán cái gọi là thuốc viên, thực phẩm chức năng các loại còn kiếm lời rất nhiều tiền, thật không phải là bởi vì trò lừa gạt của hắn cao minh hay gì, mà đơn giản bởi vì kẻ ngốc trên thế giới này thật sự quá nhiều.
Mà mấy kẻ hát đệm được Trương đại sư mời tới cũng bắt đầu hành động.
"Trương đại sư quá lợi hại!"
"Trương đại sư thực sự là thần y!"
"Trương đại sư quả thật rất tuyệt vời, một viên thuốc là đã có thể phòng ngừa ung thư!"
"Trương đại sư thật không hổ danh là đại sư, đây mới là y học Trung Quốc chân chính!"
......
Những lời tâng bốc nọ nghe mà cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng không sao cả, bọn hắn đều là kẻ hát đệm, lấy tiền làm việc, chính bọn hắn không cảm thấy xấu hổ là được, lại nói, dù bọn hắn thật sự xấu hổ thì cũng không vấn đề gì, chỉ cần hô mấy câu là đã có thể lấy tiền rồi.
"Nè, mấy tên ngu ngốc các ngươi đừng kêu nữa, nếu không mấy nam nhân bên kia đều phải nôn ra hết, người khác còn tưởng rằng bọn hắn mang thai đấy." Cuối cùng thì Hạ Thiên hơi chút không kiên nhẫn ngắt lời, những đứa kém thông minh này la hét quá giả tạo.
Nghe vậy những người kia cũng thật sự lập tức ngừng lại, dù sao thì tiền đã cầm, việc được giao cũng đã làm xong, bọn hắn ước gì chỉ cần qua loa vài câu là được.
Đương nhiên, Trương đại sư của chúng ta vẫn là vẻ mặt không đổi sắc.
Mặc dù hiện tại hắn đang phát sóng trực tiếp, nhưng thật ra thứ này cũng có thể khống chế. Có vài thứ có thể cắt bỏ, huống chi sau này hắn còn sẽ cắt ra thành video, đến lúc đó trong video cũng chỉ có những lời khen ngợi, sẽ không có những tạp âm khác.
"Hạ thần y, bây giờ đến phiên ngươi." Trương đại sư nhìn về phía Hạ Thiên, "Ngươi có thể lựa chọn ra ba người Trị Chưa Bệnh, mặc kệ là ba người nào đều được."
"Ta không cần lựa chọn, bởi vì tên ngu ngốc nhà ngươi đã thua rồi." Hạ Thiên lười biếng nói.
"Hạ thần y nói đùa, ta thật đúng là không thấy mình thua ở chỗ nào." Trương đại sư vẫn mặt không đổi sắc.
Lúc này đây, coi như mỗi người đều biết Trương đại sư là kẻ lừa đảo, thế nhưng mà bọn hắn cảm thấy Trương đại sư cũng chưa nói gì sai, dựa theo những quy tắc mà vừa rồi tên kia đã nói thì hắn đúng là vẫn chưa thua.
Đương nhiên hắn cũng không có chiến thắng, dù sao thì Hạ Thiên còn chưa có bắt đầu đâu.
"Không phải tên ngu ngốc ngươi nói đã trị hết bệnh cho bọn hắn sao?" Hạ Thiên nhìn Trương đại sư như nhìn một thằng ngốc, "Vừa rồi ngươi có nói bọn hắn vốn dĩ phải một tháng sau mới phát bệnh, nhưng bây giờ bọn hắn lập tức sẽ phát bệnh, điều đó không phải cho thấy tên ngu ngốc ngươi chữa trị thất bại sao?"
"Lời ấy của Hạ thần y có chút suy đoán vô cớ, mấy người bọn hắn đang yên đang lành, làm sao mà lại phát bệnh được......" Trương đại sư nở nụ cười, nhưng hắn còn chưa kịp nói õng thì đã bị tiếng ho sặc sụa ngắt lời.
"Khụ khụ......" Một người đột nhiên ho lấy ho để, hoàn toàn không dừng lại được, trông như muốn ho cả phổi ra ngoài, mà mọi người lập tức phát hiện người đó không phải ai khác, chính là lão nhân mới vừa rồi được chuẩn đoán bệnh sẽ mắc ung thư phổi một tháng sau.
Trong lúc nhất thời, đám người có chút sững sờ, chẳng lẽ lão nhân này thật sự mắc ung thư phổi, hơn nữa hiện giờ đã phát tác?
"Ta, ta thật sự khó chịu......" Bây giờ, người nam nhân trung niên kia cũng ôm bụng kêu rên, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn, mà khi mọi người nhìn nơi hắn ấn, hình như thật đúng là vị trí của gan?
"Ta, ta cảm thấy tức ngực quá......" Ngay sau đó, nam nhân trẻ tuổi còn lại cũng giơ hai tay ôm tim, vẻ mặt của hắn nhăn nhó khó chịu.
Lần này, Trương đại sư vẫn luôn mặt không đổi sắc cuối cùng cũng có biểu cảm khác, cái này, cái này là chuyện gì đây? Chẳng lẽ ba người kia thật sự có bệnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận