Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1614. Tân quan nhậm chức, giết gà doạ khỉ

Mặc dù Tô Bối Bối vẫn đang tỏa ra khí tức lạnh lẽo, nhưng trong phòng họp đã có không ít nam nhân lộ ra ánh mắt lửa nóng, dáng người của vị nữ tổng giám đốc băng sơn đó quá tốt, tốt đến mức khiến cho bọn hắn có chút khống chế không nổi suy nghĩ miên man.
Về phần các nữ nhân trong phòng họp, các nàng ít nhiều có chút ghen tị, vị Tô đại tổng giám đốc này thực sự là tốt số, mới vừa tốt nghiệp tiến sĩ là đã có thể trở thành tổng giám đốc tập đoàn Thần Y. Đây cũng không cần bàn tới, nhưng nàng lại còn có gương mặt xinh đẹp và dáng người hoàn mỹ như vậy, người so sánh với người, tại sao lại có sự chênh lệch lớn tới như vậy chứ?
Cộc cộc cộc......
Tiếng giày cao gót gõ xuống mặt sàn vang lên, Tô Bối Bối chậm rãi đi tới bục chính phòng họp. Một phút sau, Tô Bối Bối đã đứng trên đài hội nghị, nàng quay người nhìn đám người, trong đôi mắt xinh đẹp kia mơ hồ hiện ra ánh sáng lạnh thấu xương.
"Đã đến giờ, bây giờ bắt đầu cuộc họp." Giọng của Tô Bối Bối có chút lạnh nhạt, "Các ngươi đều biết nguyên nhân của cuộc họp hôm nay, ta cũng không nhiều lời, ta có thể nói cho các ngươi biết, chị họ của ta, cũng chính là tổng giám đốc tiền nhiệm Diệp Mộng Oánh chỉ đi ra ngoài du lịch, không hề xảy ra chuyện gì, càng không có chuyện mất tích. Về phần khi nào nàng trở về thì đó là chuyện của nàng, các ngươi không cần quan tâm."
"Nhưng, Tô tổng......" Một người nhấc tay muốn lên tiếng.
"Chưa đến phiên ngươi nói chuyện!" Tô Bối Bối lạnh lùng nhìn người kia, "Bây giờ ta sẽ gọi tên, hi vọng các ngươi nghe rõ, Trần Lộ...... Vương Hải......"
Tô Bối Bối bắt đầu đọc hết tên này đến tên khác, ước chừng gọi chừng mấy chục người thì mới dừng lại một chút, sau đó nàng bổ sung một câu: "Xin chúc mừng tất cả những người này, các ngươi đã bị sa thái, từ giờ trở đi các ngươi sẽ không còn là nhân viên của tập đoàn Thần Y nữa."
"Cái gì?"
"Sa thải?"
"Trần tổng cũng bị đuổi?"
"Tại sao Lý tổng cũng bị đuổi chứ?"
......
Trong phòng họp một mảnh xôn xao, tin tức đó lập tức khiến tất cả mọi người đều choáng váng.
Mà những người bị đọc tên lập tức phẫn nộ.
"Sa thải ta? Dựa vào cái gì muốn đuổi ta? Ta đang đi du lịch ở nước ngoài còn vội vã chạy về đây, bây giờ ngươi còn muốn đuổi việc ta?"
"Công ty chi nhánh của ta chính là quán quân tiêu thụ tháng trước, dựa vào cái gì đuổi ta?"
"Ta làm gì sai? Tại sao lại bị đuổi chứ?"
"Tô Bối Bối, ngươi nói cho rõ ràng vào, ngươi dựa vào cái gì muốn đuổi ta?"
......
Mấy chục người đều kích động gân cổ kêu la, rõ ràng, hành động kia của Tô Bối Bối hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn hắn.
"Tất cả im miệng cho ta!" Giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền vào trong tai tất cả mọi người, trong một tiếng hét vang này của Tô Bối Bối có xen lẫn một cỗ sức mạnh thuộc về người tu tiên, khiến cho mỗi người đều cảm thấy tâm thần chấn động, sau đó, hội trường lại an tĩnh lần nữa.
Nhưng vị Trần tổng từ nước ngoài chạy về vẫn không phục: "Tô Bối Bối, ngươi dựa vào cái gì đuổi việc ta? Nếu ngươi muốn đuổi nhiều nhân viên như vậy thì ít nhất cũng phải cho chúng ta một lý do thuyết phục chứ?"
"Lý do rất đơn giản." Tô Bối Bối lạnh lùng quét nhìn đám người, "Mới vừa rồi các ngươi nói xấu ta trong phòng họp, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta không biết sao?"
"Cái gì?" Trần tổng cảm thấy rất hoang đường, "Không nói về việc ta có nói xấu ngươi hay không, nếu ta có nhỡ miệng nói bậy thì ngươi cũng không thể lấy lý do đó để sa thải ta được! Ngươi không cảm thấy lý do này rất buồn cười sao?"
"Buồn cười không phải ta, mà là các ngươi!" Tô Bối Bối lạnh lùng cười một tiếng, "Ta là tổng giám đốc tập đoàn Thần Y, ta muốn đuổi bất cứ người nào cũng được, ta vốn dĩ không cần lý do!"
Tô Bối Bối chậm rãi nhìn xung quanh một vòng rồi tiếp tục nói: "Ta hi vọng mỗi người các ngươi đều nhớ kỹ một việc, đó chính là, tập đoàn Thần Y có được địa vị như hôm nay đều không dựa vào bất cứ người nào trong các ngươi! Sức cạnh tranh quan trọng nhất của tập đoàn Thần Y là sản phẩm, mà các ngươi, cho dù có bán được sản phẩm, cho dù các ngươi phát triển thị trường thì những việc các ngươi làm chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi!"
Lúc này, trong phòng họp yên tĩnh đến dị thường, bởi vì hiện tại, không ít người đã hiểu, vị tổng giám đốc tân nhiệm này rõ ràng muốn lập uy.
Hơn nữa những lời của Tô Bối Bối đều không sai, đúng vậy, tập đoàn Thần Y có thể trở thành một trong công ty nổi danh toàn cầu, mấu chốt nhất đúng là bởi vì chất lượng sản phẩm không thể thay thế, mặc dù bọn hắn cũng không cảm thấy mình vô dụng, nhưng bọn hắn cũng không phải là người không thể thay thế được.
"Tập đoàn Thần Y có thể không cần các ngươi, nhưng một khi các ngươi rời đi tập đoàn Thần Y thì tuyệt đối sẽ không thể tốt hơn so với khi ở đây. Cho nên ta hi vọng mỗi người các ngươi nên nhận rõ vị trí của mình, không nên cảm thấy hiện tại là thời cơ có thể đục nước béo cò, càng không được có dự định khiêu chiến địa vị của ta!" Giọng nói của Tô Bối Bối vẫn thanh lãnh như cũ, "Bây giờ mời những người vừa bị ta nêu tên tự động đi ra khỏi phòng họp, bằng không thì bảo vệ sẽ tiễn các ngươi ra ngoài!"
Khi Tô Bối Bối đang thể hiện uy phong của tổng giám đốc thì Hàm Hàm đã dẫn Hạ Thiên rời khỏi cao ốc Thần Y.
"Anh rể, thật ra ta đã lấy được bằng lái, nhưng ta còn chưa mua xe, nếu không thì ngươi mua cho ta một chiếc đi? Như vậy ngươi muốn đi đâu thì ta cũng có thể lái xe đưa ngươi đi." Hàm Hàm vừa dùng di động kêu xe, hiện tại hai người vừa đang chờ xe tới vừa tán gẫu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận