Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2132. Tiết Tiểu Đao

Người đi tới ít nhất cũng cao bốn, năm mét, bề ngang hai ba mét, nhìn qua là một núi thịt cỡ nhỏ, còn da lại bóng loáng đến nổi phát sáng, chỉ là trên da hiện ra đầy đủ loại vết sẹo nhỏ hình tròn, núi thịt phía trên lại có một đầu người thường lớn nhỏ, dáng đi của người đó có chút hài hước.
“Tên ngu si này là ai vậy?” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ta từng gặp qua sao?”
Ninh Nhụy Nhụy liếc Hạ Thiên, tên lưu manh chết bầm này lại giả ngu, ngay cả nàng cũng nhớ kỹ gương mặt này, chính là lúc trước ở trong kết giới biệt thự đó nhìn thấy hình ảnh “Tiết Tiểu Đao”.
Tiết Tiểu Đao nặng nề mà hừ một tiếng, phun ra khí tức đều mang uy áp: “Bây giờ còn giả ngu, không thấy có chút buồn cười sao?”
“Ta không rảnh giả ngu với đứa đần.” Hạ Thiên vẫn có thần thái lười biếng: “Thật sự chưa từng gặp qua người xấu như ngươi, thực sự quá buồn nôn.”
“Ha ha, quả nhiên ngươi còn rất kiêu căng, không ai bì nổi như vậy.” Tiết Tiểu Đao oang oang nói, bỗng nhiên hai tay rủ xuống, cũng dẫn đến cầm trong tay dài bảy, tám mét đao cũng rơi xuống.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, trường đao đập vào trên cầu, làm cho cả cây cầu run lên ba lần.
“Mặc dù, cây đao này không có dài như Lưu Vân Thiết Nhận, nhưng nhìn xem càng có lực trùng kích.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn chuôi trường đao kia, không khỏi hít sâu một hơi dưới đáy lòng: “Nếu bị chém trúng một đao, đoán chừng xe tăng cũng sẽ bị chém thành hai khúc.”
“Tiểu muội chân dài, thanh đao ấy không có gì để khen cả.” Hạ Thiên bĩu môi: “Người lợi hại chân chính là không cần bất kỳ vũ khí nào cũng đã vô địch. Mà vũ khí càng nhìn lợi hại, thật ra chứng minh người càng vô dụng.”
“Hạ Thiên, chờ ta chặt ngươi thành thịt nát vụn, coi thử ngươi còn có thể nói ra câu khoác lác này hay không.” Khóe miệng của Tiết Tiểu Đao khẽ nhếch, cười to làm cho thịt ở khắp cơ thể run lên: “Ha ha ha, mười hai năm, cuối cùng đã chờ được cơ hội này, Hạ Thiên, ngươi đã chuẩn bị kỹ càng cho việc nhận lấy cái chết chưa?”
“Phế vật chính là phế vật, cho ngươi nhiều cơ hội hơn nữa cũng như vậy.” Hạ Thiên cười hì hì: “Bởi vì căn bản ngươi rất vô dụng.”
Tiết Tiểu Đao không có tức giận, ngược lại cười càng vui vẻ hơn, chỉ vào Hạ Thiên nói: “Ta thích bộ dạng tự cao tự đại này của ngươi, bây giờ ngươi càng tự tin, thì sau đó, ta hành hạ ngươi đến chết, ta lại càng vui vẻ.”
“Được, muốn đánh nhau thì nhanh chút.” Hạ Thiên khinh thường khoát tay áo: “Tốt nhất ngươi có thể chịu được thêm mấy quyền của ta, không đến mức làm cho ta quá nhàm chán.”
“Thoải mái.” Tiết Tiểu Đao vung trường đao có độ cong như một cánh cổng, cười tủm tỉm nhìn Hạ Thiên: “Vì thể hiện ta không uổng phí mười hai năm qua, ta quyết định dùng mười ba thức đao pháp ta học tập chăm chỉ, từng đao từng đao dùng trên người ngươi, ngươi đừng để bị giết chết quá sớm.”
Vẻ mặt của hắn rất tùy ý: “Ngươi chết ta cũng sẽ không có chuyện gì, nhanh lên đi, đừng lãng phí thời gian.”
“Được, xem trước đao thứ nhất cua ta.” Tiết Tiểu Đao cười đắc ý, bỗng nhiên hắn vung mạnh đao lên nửa vòng từ sau lưng, tạo ra một đường cong rất đẹp, thân đao cực lớn như quét ngang tàn quân, chém về phía Hạ Thiên.
Một đao này rất mạnh, mang theo gió mạnh tán ra bốn phía, Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được bị thổi lùi lại mấy bước.
Hạ Thiên không có trốn, mười phần lười nhác tùy tiện duỗi duỗi tay, hướng về phía trường đao bổ ngang tới, nhẹ nhàng bắn ra.
“Ông!” Thân đao trực tiếp bị Hạ Thiên phá giải, bổ tới trên mặt đất, chỉ là lực đạo mạnh mẽ còn chưa có tiêu tan, vẫn như cũ không ngừng phát tán trên thân đao, phát ra âm thanh run sợ chói tai, mặt đất xung quanh ba bốn mét đều bị đập bể, đáng tiếc không có nửa điểm ảnh hưởng tới Hạ Thiên.
“Hạ Thiên, quả nhiên thân thủ của ngươi không có lùi đi, vậy thì quá tốt rồi.” Tiết Tiểu Đao không ngạc nhiên, cũng không thất vọng, ngược lại vừa cười vừa nói: “Nếu không có tàn bạo thì không có cảm giác sảng khoái.”
“Ngươi đã suy nghĩ nhiều.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Đoán chừng tên kém thông minh như ngươi ngay cả Tiểu muội chân dài còn đánh không lại, ngược lại ta cũng không cần suy nghĩ.”
“Này, đây là kẻ thù của ngươi, ngươi tự xử lý không được sao?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn người này cả người tản ra da thịt bóng loáng đã cảm thấy có chút buồn nôn, trừng Hạ Thiên: “Không có việc gì thì dắt ta theo làm gì?”
“Tiểu muội chân dài, ta đây là đang rèn luyện cho cô.” Vẻ mặt của hắn rất thành thật: “Năng lực thực chiến của cô thực sự quá kém, nếu như không đánh nhau với người khác nhiều thêm một chút thì sẽ không có tiến bộ.”
Đôi mắt đẹp Ninh Nhụy Nhụy đảo một cái, đối với loại lý do này của Hạ Thiên không biết nên nói gì, rõ ràng là hắn lười. Tiết Tiểu Đao liếc mắt lườm liếc nàng một cái, mặt mũi tràn đầy khinh thường, nói với Hạ Thiên: “Ha ha, vậy đao đầu tiên của ta chém nữ nhân này thành hai nửa, lại ngàn đao bâm thây ngươi, trả lại mối thù bị ngàn đũa xuyên qua trước kia!” Sau đó lại nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Là do ngươi xui xẻo, dáng dấp rất xinh đẹp, đáng tiếc lại làm nữ nhân của Hạ Thiên thì không thể trách ta.”
“Có phải ngươi có chút tự tin quá mức hay không, người chết tuyệt đối không phải là ta.” Đôi lông mi thanh tú của Ninh Nhụy Nhụy hơi nhíu lại, mặc kệ là ai bị người khác khinh đều sẽ không thích trong lòng, huống chi ham muốn thắng bại của nàng tương đối mạnh. Mặc dù hình thể của người này trước đó to đến mức hơi biến thái, nhưng nàng không có sợ hãi, huống chi bây giờ nàng không phải là người bình thường, đối diện với mấy quái vật này sớm đã học được vẻ dửng dưng.
“Ha ha, vậy thì bớt nói nhiều lời, có thể đón lấy một đao này của ta lại nói tiếp!” Tiết Tiểu Đao vừa nói chuyện đồng thời vừa vung trường đao lên, bước về phía trước một bước, núi nhỏ bắp thịt trên hai cánh tay rung động.
Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, trong nháy mắt trong đầu nàng đã không còn suy nghĩ linh tinh, hết sức chăm chú mà nhìn chằm chằm vào thanh đao trên tay Tiết Tiểu Đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận