Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2841: Cùng lắm thì ta đánh cho ông ta một trận

Nghe xong, Liễu Mộng mới thỏa mãn thu tay lại. Bốn vật nhỏ này thật sự chơi rất vui, nàng không cẩn thận thiếu chút nữa chơi quá tay. Món đồ chơi thú vị như thế, nếu không còn chơi được nữa, vậy thì rất đáng tiếc.
Bốn tiểu quỷ ngã ngồi trong lòng bàn tay Liễu Vân Mạn, không ngừng thở hổn hển, toàn thân không còn khí lực.
“Nàng ta không phải tiên nữ, nàng ta là ma nữ, so với tam công chúa của chúng ta còn đáng sợ hơn.” Tiểu quỷ số một khóc rống lên.
Mặc dù tiểu quỷ số hai bị chơi đùa không nhẹ nhưng vẫn nói: “Chúng ta không thể sợ, chúng ta là quỷ.”
Tiểu quỷ số ba bất mãn nói: “Khóc cái gì? Chúng ta đường đường là quỷ canh cổng đấy.”
Tiểu quỷ số bốn nhịn không được phàn nàn: “Không khóc thì chúng ta làm được gì bây giờ? Bọn họ quá lợi hại.”
Ba tiểu quỷ kia nghe xong, không khỏi than thở.
“Các ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ không tổn thương các ngươi.” Liễu Vân Mạn mỉm cười thật ôn hòa, tận lực nói rất chậm rãi: “Chúng ta đến chúc thọ thật mà. Chúng ta giữ các ngươi lại một chút rồi sẽ thả các ngươi về báo tin.”
“Không thể thả được, ta phát hiện được bọn chúng trước, chúng là của ta.” Liễu Mộng cảm thấy không ổn, vội ôm hết bốn tiểu quỷ vào trong bàn tay, gương mặt cảnh giác nhìn Liễu Vân Mạn. Bây giờ bốn tiểu quỷ đã là đồ chơi ưa thích nhất của nàng.
“Cô cô, ta thấy nên thả bọn chúng đi thì hơn.” Liễu Vân Mạn suy nghĩ một chút rồi nói: “Bọn chúng là quỷ canh cổng, vốn dùng để thông báo thông tin. Nếu chúng ta bắt chúng, quỷ vương biết được, nó sẽ cho rằng chúng ta đến cửa khiêu khích.”
“Ta mặc kệ, tóm lại ta không thả, chúng là của ta.” Tính tình con nít của Liễu Mộng lại nổi lên, lại càng nắm chặt bốn tên tiểu quỷ: “Tên quỷ vương kia muốn hiểu lầm gì thì hiểu lầm, cùng lắm ta đánh nó một trận, sau đó nói đạo lý với nó, hiểu lầm nào cũng giải được hết.”
Liễu Vân Mạn thật sự phục sát đất loại logic này của Liễu Mộng, giống Hạ Thiên y như đúc.
Bỗng nhiên, từng đám mây đen bay đến, sấm sét cũng ầm ầm vang lên. Một giọng nói uy nghiêm cao giọng quát giữa tầng mây: “Thật to gan, các ngươi dám bắt giữ quỷ canh cổng của bổn vương. Đây là sự khiêu khích lớn nhất đối với bổn vương. Đi chết đi!”
Một xiên thép lộ ra trong đám mây, tiếp theo vô số sấm sét rơi xuống như tia lửa, toàn bộ đánh về phía xe ngựa của Liễu Mộng và Liễu Vân Mạn.
Đường núi hẹp dài, con ngựa kinh hoảng. Liễu Mộng và Liễu Vân Mạn đã mất chỗ để trốn.
….
Ầm ầm ầm!
Ngoài cửa sổ, sấm sét lóe sáng, không bao lâu sau, mưa to như trút nước.
Hạ Thiên trước giờ không đọc sách, nhưng bây giờ lại đọc hết quyển kịch bản, đương nhiên hắn đọc cũng rất nhanh.
“Sư phụ, người viết kịch bản này thật đáng chết.” Triệu Thanh Thanh bực tức nói.
Kịch bản Thiên Mạc Phồn Tinh Song Sinh Hoa viết về hai tiểu cô nương của hai gia tộc bị hủy diệt ở Thần Phong dị giới đại lục. Nhờ cơ duyên xảo hợp, hai người được một môn phái tu tiên lớn nhất của đại lục là Thiên Mạc Tông thu nhận. Hai cô gái, một dịu dàng, một phản nghịch, cho nên cả hai nhận được đãi ngộ hoàn toàn khác biệt trong môn. Vì thế, một trong hai tiểu cô nương đã mưu phản Thiên Mạc Tông, đầu nhập vào Phồn Tinh Ma Môn đối địch. Nhiều năm sau, khi hai người gặp lại, cả hai đã trở thành kẻ thù một chính một tà. Cuối cùng, cả hai triển khai một trận quyết chiến trên Thiên Mạc sơn. Kết cục, đó là một trận đại chiến xé rách thời không, cả hai xuyên thẳng đến địa cầu. Hạt giống huyết diệu chính là một đạo cụ quan trọng, được giới thiệu là một loại tiên đan, sau khi phục dụng sẽ có tác dụng trường sinh bất tử, kéo dài khí huyết.
Đọc qua, thật sự kịch bản không có vấn đề gì. Nhưng chỉ cần là người quen biết Nguyệt Thanh Nhã và Dạ Ngọc Mị, người ta sẽ biết được kịch bản này ám chỉ những gì đã trải qua giữa hai người bọn họ. Trong đó, Thiên Mạc Tông chính là Phiếu Miểu Tiên Môn, còn Phồn Tinh Ma Môn chính là Nhật Nguyệt Tiên Môn. Song sinh hoa là chỉ Nguyệt Thanh Nhã và Dạ Ngọc Mị.
Hạ Thiên đọc xong kịch bản, khó có lúc trở nên im lặng.
“Sư phụ, không phải người đang tức giận chứ.” Triệu Thanh Thanh thấy cảm xúc của Hạ Thiên thay đổi, không khỏi khuyên nhủ: “Đây chỉ là một kịch bản thôi mà, nhất định là tác giả viết bừa, ngươi cũng đừng quá để ý. Để ta gọi điện thoại thông báo, cấm bộ phim không được phát sóng trên truyền hình nữa, đồng thời hủy đi kịch bản.”
Tâm trạng của Hạ Thiên đích thật rất khó chịu: “Vấn đề nằm ở chỗ mọi chuyện bên trong đều là thật. Cho dù nội dung có hơi cường điệu và thêm thắt, nhưng lại có bảy tám phần tương tự câu chuyện mà Thần Tiên Tỷ Tỷ và muội muội chân dài đã nói với ta.”
“Bảy tám phần tương tự, điều này nói rõ nội dung là thật.” Triệu Thanh Thanh không khỏi kinh ngạc: “Nhưng chúng ta chưa từng nói chuyện của Nguyệt tỷ tỷ và Dạ tỷ tỷ ra ngoài mà, tại sao lại có kịch bản này?”
“Dám đem Thần Tiên Tỷ Tỷ và muội muội chân dài ra để viết, người đó chính là đang tìm chết.” Hạ Thiên khó chịu nói: “Ngươi lập tức tìm cho bằng được người viết kịch bản này, cũng như những người có liên quan đến bộ phim.”
“Điều này dễ xử lý thôi.” Triệu Thanh Thanh gật đầu, gọi một vài thành viên Thiên Đạo tổ đến: “Các ngươi lập tức mang tất cả những người có liên quan đến bộ phim đến đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận