Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1947. Cốc Vũ, Cổ Tình

"Thuần Thuần, ngươi có thể làm vợ nho nhỏ số một trăm linh tám trước, sau đó mỗi ngày biểu hiện tốt một chút, như vậy ngươi có thể chậm rãi thăng cấp, từ một trăm linh tám biến thành một trăm linh bảy, cuối cùng biến thành mười tám. Nếu biểu hiện tốt hơn nữa thì ngươi có thể biến thành vợ nho nhỏ số tám, thậm chí có thể thăng cấp thành vợ nhỏ, ngươi xem có phải rất có tính khiêu chiến không?" Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Nhưng chuyện ấy hoàn toàn không vui một chút nào!" Thuần Thuần bĩu môi, "Ngươi dám để ta ở hạng một trăm linh tám, còn lâu ta mới làm vợ nho nhỏ của ngươi, địa vị còn không bằng hiện giờ nữa!"
"Như vậy cũng không tệ." Hạ Thiên lẩm bẩm, hắn cũng cảm thấy Thuần Thuần hiện tại đã có lực hấp dẫn lớn hơn một chút.
"Hừ! Đại háo sắc ngươi quá dễ dàng bị câu dẫn, ta chỉ cần mặc bikini nửa đêm đi vào phòng ngươi, ngươi chắc chắn sẽ muốn làm bậy, hoàn toàn không có một chút tính khiêu chiến." Thạch Thuần hừ dỗi một tiếng, "Ta phải đi tìm việc có tính khiêu chiến chân chính làm mới được."
"Thật ra ban ngày ngươi mặc bikini đi vào phòng ta cũng được, không nhất định phải là buổi tối." Hạ Thiên ở bên cạnh rất nghiêm túc bổ sung một câu.
"Còn lâu ta mới mắc mưu của anh rể ngươi, ngươi chỉ toàn đưa ra ý kiến xằng bậy." Thạch Thuần bĩu môi, "Thôi thôi, ta vẫn nên tự suy nghĩ xem có chuyện gì chơi vui không, anh rể ngươi không đáng tin cậy chút nào!"
Duỗi lưng một cái, Thạch Thuần đứng lên: "Anh rể, ta không muốn ăn sáng, ta đi chơi một mình đây, không đi với ngươi nữa đâu!"
Thạch Thuần nói xong là đi, có điều nàng mới đi được hai bước thì cả người đã bị khống chế bay ngược trở về, tiếp đó ngã xuống trên đùi Hạ Thiên.
"Ta không muốn chơi một mình." Hạ Thiên có chút không vui, tên lừa đảo Thuần Thuần này quá không coi ai ra gì rồi, vốn dĩ hắn đang chơi rất vui với Tiểu muội chân dài, thế mà Thuần Thuần nhất định phải kéo hắn ra ngoài, bây giờ, nàng lại muốn chạy làm hắn chơi một mình, chuyện đó tất nhiên không được.
"Anh rể, ngươi có thể đi tìm Nhụy Nhụy tỷ chơi, đôi chân dài của nàng ấy rất đáng chơi nha." Thạch Thuần vội vàng nói.
"Không được, Tiểu muội chân dài đang ăn để bồi bổ cơ thể, ta không thể đi quấy rầy nàng ấy, nếu không thì dáng người của Tiểu muội chân dài không thể thay đổi, ta sẽ thua thiệt lớn." Hạ Thiên nói rất chân thành.
"Tốt thôi, anh rể, chúng ta chuyển sang nơi khác ăn đi, ta không muốn ăn điểm tâm ở đây!" Thạch Thuần biết không có cách nào đi chơi một mình, lập tức ra một đề nghị mới.
Hạ Thiên không có ý kiến gì, hắn chỉ không muốn ở một mình mà thôi, đến nỗi đi ăn cơm với tiểu lừa gạt Thuần Thuần hay đi làm cái khác, với hắn đều không quan trọng.
Kết quả là hai người cứ như vậy rời đi tiệm ăn sáng, mà Thạch Thuần cũng có vẻ rất ngoan ngoãn, dựa vào Hạ Thiên y như chim non nép vào người, điều đó khiến hắn rất hài lòng, mặc dù tiểu lừa gạt Thuần Thuần thường xuyên lừa hắn, nhưng nhiều khi cũng rất tự giác.
Không bao lâu thì hai người đã đến bờ biển, bây giờ người ở bờ biển không nhiều, ừm, chắc có liên quan tới thời tiết hôm nay, bởi vì bầu trời bây giờ rất âm u, nhìn như sắp mưa tới nơi.
Mà lúc này nhiệt độ cũng không cao lắm, nếu người bình thường đi ở bờ biển có thể sẽ cảm thấy có chút lạnh, đặc biệt là hiện giờ có gió rất lớn.
"Anh rể, hình như có người đang nướng đồ ăn thì phải." Gió biển thổi tới một mùi thơm, Thạch Thuần lập tức phát hiện cách mấy trăm mét có người đang nướng đồ ăn cạnh bờ biển, tiếp đó nàng nhanh chóng lôi kéo Hạ Thiên đi tới bên kia.
Nơi đó có một cặp nam nữ đang nướng thịt, cả hai đều mặc đồ tắm, có thể nhìn ra dáng người của bọn hắn rất tốt, chỉ cần nhìn sáu khối cơ bụng trên người nam và cơ bụng số mười một trên người nữ là biết, hai người này chắc thường xuyên tập thể hình.
"Đại ca, đại tỷ, chúng ta có thể gia nhập với hai người các ngươi không?" Thạch Thuần đi tới chào hỏi, mùi thơm của đồ nướng gợi lên cảm giác thèm ăn trong nàng.
Mặc dù trên đảo không có nhiều nhà hàng, nhưng nếu muốn ăn đồ nướng cũng không phải không có. Mà thật ra Thạch Thuần cũng không phải rất muốn ăn đồ nướng, chỉ là đột nhiên cảm thấy đồ nướng bờ biển không tệ, cho nên muốn ăn.
Nói cho cùng, Thạch Thuần chính là một thiếu nữ xinh đẹp hay thay đổi, có điều Hạ Thiên không thèm để ý chuyện ấy, bởi vì với hắn mà nói, chỉ cần Thạch Thuần là thiếu nữ xinh xắn, hơn nữa còn là thiếu nữ ưa nhìn với dáng người nóng bỏng là được rồi, đến nỗi có hay thay đổi hay không thì không liên quan gì tới hắn.
"Không thành vấn đề, vị tiểu muội muội và vị tiểu huynh đệ này cùng tới đây đi." Nam nhân cầm thịt nướng ngẩng đầu nhìn hai người rồi mỉm cười chào đón.
Thạch Thuần không chỉ có dung nhan xinh đẹp mà miệng còn rất ngọt, trên cơ bản sẽ không có người từ chối.
"Đại ca, anh rể của ta không phải là tiểu huynh đệ, hắn còn lớn hơn cả ngươi đấy." Thạch Thuần cười hì hì, lôi kéo Hạ Thiên ngồi xuống bờ cát, "Hắn đã hơn ba mươi tuổi rồi, nhưng ta chính là thiếu nữ xinh đẹp, ta mới hai mươi hai."
"Vậy à?" Nam nhân nướng thịt hơi kinh ngạc, "Vị tiểu huynh đệ kia nhìn qua quá trẻ tuổi."
Dừng một chút, nam nhân kia lại bổ sung một câu: "Nhưng ta cũng hơn ba mươi rồi, năm nay ta ba mươi ba."
"Oa, đại ca, ngươi cũng già như vậy sao?" Biểu cảm của Thạch Thuần có chút khoa trương, tiếp đó nàng cười hì hì với người bên cạnh nam nhân kia, "Vị tỷ tỷ này, vẫn là ngươi nhìn trẻ tuổi."
"Tiểu muội muội, ta cũng không trẻ, rất mau sẽ bước sang tuổi ba mươi rồi nha." Nữ nhân kia nhẹ nhàng nở nụ cười, "Đúng rồi, rất vui được quen biết, ta tên là Cổ Tình, cổ trong cổ kim nội ngoại, tình trong trời nắng không mưa."
"Ừ, ta là Thạch Thuần, thạch là đá, thuần trong đơn thuần." Thạch Thuần nháy nháy mắt, "Đây là anh rể của ta, tên là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong đệ nhất thiên hạ."
"Ta gọi Cốc Vũ, chính là từ cốc vũ trong hai mươi bốn tiết khí." Nam nhân nướng thịt đáp lời, thuận tay đưa miếng thịt nướng chín cho Thạch Thuần, "Nào, thử xem tay nghề của ta."
"Được, cám ơn Cốc Vũ đại ca." Thạch Thuần chớp chớp cặp mắt xinh đẹp, tiếp nhận miếng thịt nướng, sau đó đưa tới bên miệng Hạ Thiên, "Anh rể, ngươi nếm trước đi, xem coi ăn được hay không nha."
Ý của Thạch Thuần hiển nhiên để cho Hạ Thiên thử độc trước.
Hạ Thiên cũng không ngại, cắn một miếng thịt, vài giây sau nói cho Thạch Thuần: "Cũng không tệ lắm."
"Ừm, vậy ta ăn nha." Thạch Thuần lập tức đưa thịt tới bên miệng, hoàn toàn không ngại miếng thịt này đã bị Hạ Thiên ăn qua, mà thấy cảnh kia, trên mặt Cốc Vũ và Cổ Tình thoáng hiện lên chút quái dị, dù sao thì hai người kia có vẻ quá thân mật, trông không giống như quan hệ đơn giản giữa anh rể và cô em vợ.
"Cổ Tình tỷ, Cốc Vũ đại ca là bạn trai của ngươi phải không?" Thạch Thuần cũng rất thích hóng hớt, thắc mắc.
"Chúng ta à, xem như thế đi." Cổ Tình nhẹ nhàng nở nụ cười, "Thật ra chúng ta mới quen biết không bao lâu, nói đúng hơn là quen biết không lâu trong hiện thực."
"Đúng vậy, trước đó chúng ta chỉ giao tiếp ở trên mạng, chính là theo dõi Weibo lẫn nhau, ngẫu nhiên tương tác một chút, bởi vì cả hai chúng ta đều rất thích tập thể hình." Cốc Vũ ở bên cạnh tiếp lời, "Lần này, chúng ta vừa vặn đều tới đây du lịch, tiếp đó hẹn gặp mặt nhau, mặc dù ta thật thích Cổ Tình, nhưng Cổ Tình còn không có đáp ứng làm bạn gái của ta đâu."
"Vậy sao?" Thạch Thuần nháy nháy mắt, "Ta cảm thấy các ngươi rất xứng đôi, Cốc Vũ đại ca rất đẹp trai, Cổ Tình tỷ rất xinh đẹp, không giống ta và anh rể, hoàn toàn không xứng đôi chút nào! Các ngươi nhìn ta xinh đẹp như vậy, dáng người cũng tốt như vậy, nhưng anh rể lại không soái chút nào, dáng người cũng không tốt, hắn còn chưa bao giờ tập thể hình...... Ai nha, các ngươi nhìn đi, hắn còn đánh ta, quả thật là bạo lực gia đình!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận