Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2232. Thằng Ngu

“Ngươi mới là người không thiết thực.”
Gương mặt Triệu Thanh Thanh càng thêm lạnh lùng: “Người thiếu nhận thức đối với tình cảnh của mình cũng là ngươi.”
Vừa vặn lúc này, trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng cảnh báo.
Tiêu Lăng Phong không khỏi nhíu mày, lộ ra vẻ mặt không thích.
Chỉ chốc lát sau, cửa phòng bị đẩy ra, cái người được gọi là nữ nhân trẻ tuổi Đàm Thục Nhã kia hơi có chút kinh hoảng nói: “Tiêu tiên sinh, chúng ta ở đây đã bị bại lộ, có người xông vào.”
“Vội cái gì.”
Tiêu Lăng Phong khẽ quát một tiếng, trừng mắt với nữ nhân trẻ tuổi nói: “Chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, để cho An phu nhân mang theo hai tiểu đội đi giải quyết kẻ xâm nhập.”
Nữ nhân trẻ tuổi gật đầu một cái, mới vừa đi được hai bước, lại quay người trở lại, nói với Tiêu Lăng Phong: “Tiêu tiên sinh, nữ nhân này thật là phiền phức, vẫn là nên sớm giải quyết một chút.”
“Cần ngươi tới dạy ta làm việc sao?”
Tiêu Lăng Phong bất mãn quát lên: “Ngươi nên lo làm chuyện mình cần làm, nếu còn nhiều chuyện đừng trách ta ngắt máu của ngươi một tuần.”
“Vâng!”
Sắc mặt của nữ nhân trẻ tuổi trong nháy mắt trắng xanh, hung hăng trừng mắt liếc Triệu Thanh Thanh một cái, sau đó đi ra ngoài.
Tiêu Lăng Phong quay đầu nhìn về phía Triệu Thanh Thanh: “Xem ra ta thật sự đã xem nhẹ ngươi, cũng xem nhẹ cái gọi là Thiên Đạo tổ kia.”
“Trong ba ngày nay, ta chỉ luôn tán gẫu với Tửu Nhi.”
Triệu Thanh Thanh cũng không đắc ý, chỉ là ánh mắt một mực tập trung vào cái tên Tiêu Lăng Phong này: “Mặc dù nàng không nói câu gì, nhưng ta vẫn tra được một chút manh mối, loại chuyện nữ nhân lừa bán trẻ em vốn không chỉ có một hai lần, nhưng vẫn chưa bị sa lưới, rõ ràng ở phía sau còn có một tổ chức phạm tội bí mật, mà ngươi rất có thể chính là đầu não của tổ chức này.
Vì cuộc sống bình an sau này của Tửu Nhi, ta đương nhiên phải nghĩ biện pháp tìm cho ra những thằng ngu các ngươi, sau đó hốt gọn một mẻ!”
Tiêu Lăng Phong có chút bất ngờ hỏi: “Nói như vậy, ngươi bị đánh lén ngất xỉu cũng là giả vờ?”
“Chỉ dựa vào lão thái bà kia, đụng cũng không đụng được vào ta, làm sao có thể làm tổn thương ta được.”
Triệu Thanh Thanh khinh thường nói.
“Vậy thì cái giá ngươi phải trả cũng có chút lớn.”
Tiêu Lăng Phong cười khẽ hai tiếng: “Ta đã cho ngươi uống một loại thuốc, chờ thuốc phát huy tác dụng, kiếp này của ngươi sẽ do ta quyết định.”
“Kẻ ngu ngốc nghĩ hay lắm, đồ đệ của ta, bất luận là kẻ nào cũng không có khả năng ép buộc, chỉ có nghe lời của ta.”
Lúc này, trong phòng vang lên một giọng nói lười biếng, trong giọng nói hơi có chút không thoải mái.
Tiêu Lăng Phong nghe được giọng nói này, lại nhìn thấy bóng người hạ xuống giữa không trung, lông mày không khỏi nhăn lên một cái: “Ngươi chính là Hạ Thiên?”
“Sư phụ, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.”
Triệu Thanh Thanh trực tiếp nhào vào trong ngực Hạ Thiên: “Ngươi mà không xuất hiện, hắn sẽ treo đồ đệ lên.”
Hạ Thiên ôm lấy Triệu Thanh Thanh, vẻ mặt thành thật nói: “Có ta ở đây, ngươi sẽ không có khả năng xảy ra chuyện gì.”
“Hạ Thiên, lời này của ngươi cũng quá tự mãn rồi.”
Tiêu Lăng Phong cười ha hả nhìn Hạ Thiên: “Thật ra ngươi có thể tới đây cũng tốt, vốn là ta cũng định thu Triệu Thanh Thanh về dưới trướng rồi sau đó mới đi thu phục ngươi.
Nếu như ngươi đã chủ động tới, vậy thì thật tốt giúp ta tiết kiệm chút công sức.”
“Tên ngu ngốc này là ai vậy?”
Hạ Thiên lườm Tiêu Lăng Phong một cái, nói với Triệu Thanh Thanh: “Ngươi quen không?”
“Hắn tên là Tiêu Lăng Phong, hình như là thủ lĩnh tổ chức gì đó, người này có chút kỳ lạ, sư phụ nên cẩn thận.”
Triệu Thanh Thanh có lòng tin 100% đối với Hạ Thiên nhưng vẫn nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở một câu.
Tiêu Lăng Phong chậm rãi nói: “Hạ Thiên, thật ra bản lãnh của ngươi cũng không tệ lắm, đối với ta thì ngươi còn có chút giá trị lợi dụng. Không bằng như vậy đi, ngươi tham gia tổ chức của ta, ta có thể cho ngươi làm chủ một cửa hàng cầm đồ, như thế nào?”
“Đầu óc cái tên ngu ngốc này có vấn đề à?”
Mặc dù câu nói Hạ Thiên là câu hỏi, nhưng ngữ khí lại không hề có chút nghi hoặc: “Tên ngu ngốc nhà ngươi đối với ta mà nói, không hề có một chút tác dụng, vậy thì vì sao ngươi không tự mình đi chết đi?”
“Hạ Thiên, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.”
Tiêu Lăng Phong thở dài, có chút thành khẩn nói: “Ta cũng xuất phát từ lòng yêu mến người tài nên mới cho ngươi một cơ hội như vậy, ngươi tuyệt đối đừng có phụ tấm lòng tốt của ta.”
Uỳnh! Hạ Thiên lười nói nhảm, trực tiếp đá ra một cước.
“Vô dụng, bất luận quyền cước gì đều không có tác dụng với... A!”
Tiêu Lăng Phong còn chưa dứt, cả người bỗng dưng bay lên, trực tiếp đập vào vách tường của mật thất, té ra bên ngoài.
“Sư phụ, sao ngươi làm được vậy?”
Triệu Thanh Thanh cũng có chút kỳ quái: “Vừa rồi tại sao ta lại không đá nổi hắn, hắn có phải là tu tiên giả hay không?”
“Hắn không phải tu tiên giả.”
Hạ Thiên ôm eo Triệu Thanh Thanh, lười biếng nói: “Thế nhưng cũng không phải người bình thường, hẳn từ nhỏ đã bị người khác dùng đủ loại thuốc tôi luyện qua, cơ thể khác với người thường, nhưng cũng không có tác dụng gì hết.”
“Ai nói không có!”
Tiêu Lăng Phong lần nữa xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên cùng Triệu Thanh Thanh, vẻ mặt giận dữ tràn đầy mà quát mắng: “Hôm nay, sẽ để các ngươi biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên!”
Nói xong, nổi giận quát một tiếng, quần áo trên người hắn bị xé nát, lộ ra một cơ thể đen như sắt, hơn nữa nhìn qua còn có chút vết nứt màu vàng kim không đều.
Bên trong vết nứt, Huyết Khí tỏa ra, không bao lâu đã tràn ngập toàn bộ mật thất.
Loại Huyết Khí này giống như là vật sống, sau khi dính vào trên vách tường, trong nháy mắt sẽ nối lại với nhau, giống như những dây leo màu đỏ trên tường.
“Hạ Thiên, Triệu Thanh Thanh, ta hỏi các ngươi một lần cuối cùng.”
Tiêu Lăng Phong trợn mắt trừng Hạ Thiên cùng Triệu Thanh Thanh: “Có nguyện ý tham gia tổ chức của ta hay không, làm việc cho ta?”
Trả lời hắn chỉ có hai chữ: “Thằng ngu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận