Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3269: Ta chọn cái thứ ba

“Hạ tổng, đây đều là chuyện ta phải làm, ta nguyện ý quên mình phục vụ vì công ty.” Nam nhân trẻ tuổi nghe xong, lệ nóng quanh tròng. Lúc này, nếu Hạ tổng bảo hắn ta đi chết, hắn ta cũng không nói hai lời.
“Không cần thiết phải như vậy.” Hạ tổng cười ha hả: “Hạ Thiên ta cũng không phải loại bức bách nhân viên đi chết. Nào, đưa điện thoại của ngươi cho ta.”
Nam nhân trẻ tuổi lau nước mắt, mở mật mã điện thoại, sau đó đưa sang.
Hạ tổng cầm lấy điện thoại, tải một cái app, sau đó đăng ký một tài khoản, tiếp theo lớn tiếng nói với mọi người trong quán café: “Chỉ cần mọi người tải ứng dụng cho vay Thần Dược, sau đó đăng ký một tài khoản, mọi người có thể vay tiền, không cần kiểm tra ngươi có tư cách hay không. Giống như vị tiểu ca này có hạn mức vay khoảng ba vạn, bây giờ có thể rút ra một vạn thay đổi nhân sinh, cưới bạch phú mỹ. Mọi người còn chờ gì nữa, lập tức tải… A!”
Lời còn chưa nói hết, vị Hạ tổng bỗng dưng bay lên, đập vỡ kính quán café, nặng nề rơi xuống đường cái, bất tỉnh nhân sự.
Cạch.
Tại một nơi hẻo lánh nào đó, một đạo diễn đầu trọc vọt ra khỏi máy quay phim, rống to với mọi người: “Ai, là ai đã ra tay đánh người?”
“Ta đánh đó.” Bên cạnh vang lên một âm thanh lười biếng.
Vị đạo diễn đầu trọc nổi giận đùng đùng đến trước mặt người kia, vỗ bàn mắng một tiếng: “Con mẹ nó, ngươi có bệnh đúng không? Tại sao lại ra tay đánh người, không biết chúng ta đang quay quảng cáo sao?”
“Biết chứ.” Gương mặt người này cũng không có gì thay đổi, vẫn chậm rãi nói: “Bởi vì các ngươi đang quay quảng cáo, cho nên ta mới nhịn đến phút cuối mới đánh ông ta. Bằng không, ta đã sớm đánh bay ông ta rồi. Còn nữa, ngươi cũng sẽ bị ăn đòn giống như vậy.”
“Con mẹ nó, ngươi nói vậy là có ý gì?” Vị đạo diễn đầu trọc bị chọc giận, chỉ tay vào nam nhân lười biếng mà mắng: “Ngươi có biết ta là ai không? Có biết đây là công ty quảng cáo nào không?”
Nam nhân lười biếng thuận miệng hỏi ngược lại: “Không biết, ngươi nói nghe thử một chút đi.”
“Lão tử là công ty quảng cáo hàng đầu trong nước, đạo diễn MV Khương Khải Mưu, hàng triệu đô la mỗi phút! Ta đã làm việc với rất nhiều nhân vật nổi tiếng hàng đầu!" Đạo diễn trọc đầu đầy vẻ kiêu ngạo, sau khi tự khen mình xong liền nói với nam nhân lười biếng: “Hôm nay ta đến đây để quay quảng cáo cho tập đoàn Thần Dược. Con mẹ nó ngươi ăn gan báo, dám đến đây gây sự?”
“Đầu tiên, ta chưa từng nghe qua tên của ngươi.” Nam nhân lười biếng móc móc lỗ tai, gương mặt hiện lên vẻ không kiên nhẫn: “Tiếp theo, long đầu thành phố Giang Hải là tập đoàn Thần Y, không phải tập đoàn Thần Dược. Hơn nữa, tập đoàn Thần Y cũng không có khả năng quay mấy loại quảng cáo này. Cho nên, người đang làm loạn là các ngươi, không phải là ta.”
“Ngươi cho rằng ngươi là ai?” Đạo diễn đầu trọc tức đến muốn bể phổi, chỉ vào đối phương mà quát: “Ngươi nói không phải thì không phải sao? Ngươi tưởng ngươi là Tổng giám đốc Hạ Thiên của tập đoàn Thần Dược à?”
Nam nhân lười nhác nhẹ gật đầu: “Ta chính là Hạ Thiên, nhưng là Hạ Thiên của tập đoàn Thần Y. Tập đoàn Thần Dược mà ngươi nói, tất cả chỉ là công ty lừa đảo.”
“Ha ha, các ngươi có nghe hay không, hắn nói hắn là Hạ Thiên, Tổng giám đốc Hạ Thiên của tập đoàn Thần Y, người giàu nhất trong danh sách một trăm người giàu năm nay!” Đạo diễn đầu trọc bị Hạ Thiên chọc cười, nhìn diễn viên quần chúng đang ngồi trong quán café và khách xem náo nhiệt, lớn tiếng trách móc.
Trong quán café lập tức vang lên tiếng cười, tràn ngập bầu không khí khoái hoạt.
“Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi vô tình hay cố ý đến quấy rối. Tóm lại ngươi đã cản trở kế hoạch quay quảng cáo của lão tử.” Đạo diễn đầu trọc thấy nam nhân lười nhác không nói gì thêm, thu lại lửa giận, trực tiếp đưa ra điều kiện: “Ta cũng không làm khó ngươi. Ta cho ngươi hai con đường, hoặc ngươi thành thật bồi thường tiền, hoặc ta báo cảnh sát bắt ngươi đến cục cảnh sát. Ngươi chọn một cái đi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta chọn cái thứ ba.”
“Cái thứ ba là gì?” Đạo diễn đầu trọc sửng sốt một chút, sau đó phẫn nộ quát: “Không có cái thứ ba… A!”
Lời còn chưa nói hết, vị đạo diễn đầu trọc lập tức bay ra ngoài, đập bể mấy tấm kính, sau đó rơi xuống bên cạnh vị “Hạ tổng”, mắt thấy cũng đã bất tỉnh nhân sự.
Lúc này, người trong quán café cảm thấy không ổn, tất cả kêu lên sợ hãi rồi xông ra ngoài.
Tuy nhiên, nam nhân trẻ tuổi và nữ nhân ham giàu cùng với một số nhân viên quay phim rất nhanh đã bị đám cảnh sát lao ra từ chung quanh bắt mang đi.
“Vợ Tiểu Y Y, đây là trò hay mà nàng gọi ta đến đây xem sao? Chả có gì đặc biệt cả.” Hạ Thiên hơi có chút bất mãn nói.
Lam Y Nhân vẫn luôn núp trong một góc thong thả bước ra, cười nói: “Ta thấy hay mà. Gần đây, thành phố Giang Hải thường xuyên xuất hiện mấy quảng cáo, MV, clip ngắn. Kịch bản của bọn họ đều là nghĩ hết mọi cách làm mất uy tín tập đoàn Thần Y, còn bôi đen danh tiếng của chàng, nhưng lại không dám trực chỉ tập đoàn Thần Y, mà dùng cách gọi khác là tập đoàn Thần Dược. Tuy nhiên, chàng cũng đừng xem thường những người này. Sau khi những đoạn video đó được đăng lên mạng xã hội, sẽ không có ít người tin tưởng. Như vậy, danh dự của tập đoàn Thần Y sẽ bị giảm xuống.”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Nàng có điều tra ra được là tên ngu ngốc nào làm hay không?”
“Đã điều tra ra được.” Lam Y Nhân gật đầu, mỉm cười nói với Hạ Thiên: “Chàng có muốn đi gặp người kia một chút không?”
“Ai vậy? Có cần thiết phải gặp không?” Hạ Thiên cảm thấy nụ cười của Lam Y Nhân có chút ý vị thâm trường, không khỏi hỏi.
Lam Y Nhân từ chối cho ý kiến: “Có gặp hay không thì tùy chàng.”
“Vậy thì đến gặp một chút đi.” Hạ Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận