Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3258: Lấy lý phục người là chuẩn tắc làm người của ta

“Mấy người các ngươi cùng đi với chúng ta một chuyến đến Long cung đi.”
Nam nhân vảy đen cầm xiên thép chỉ vào đám người Tô Bối Bối, giọng điệu vô cùng phách lối: “Chờ mọi việc nói cho rõ, nếu các ngươi không liên quan đến việc bỏ trốn của nàng ta, chúng ta nhất định sẽ cung kính đưa các ngươi trở về.”
Gương mặt Khổng Thủy Hương hiện lên vẻ sợ hãi, cơ thể co cụm lại, hiển nhiên nàng không muốn quay về cái nơi đó, nhưng hiện tại nàng không có bất kỳ quyền lên tiếng, chỉ có thể chậm rãi chờ Tô Bối Bối và Isabella trả lời.
“Ngươi có muốn đến Long cung xem qua một chút không?” Isabella mỉm cười nhìn Tô Bối Bối, nhẹ giọng hỏi.
Tô Bối Bối gật đầu: “Nhất định là đi rồi, nhưng tại sao chúng ta lại phải đi cùng họ? Chúng ta không thể tự mình đi sao?”
“Ngươi cho rằng Long cung chúng ta là nơi tham quan du lịch sao?” Nam nhân vảy đen có chút khó chịu, quát mắng: “Long cung đề phòng sâm nghiêm, người nào tự tiện xông vào sẽ bị xử tử. Nếu không có thành viên nội bộ dẫn đầu, các ngươi hoàn toàn không có khả năng tiến vào được. Bây giờ ta đồng ý dẫn các ngươi vào, nếu các ngươi còn không biết tốt xấu, ta sẽ bắt các ngươi lại sung làm vật thí nghiệm… Ta cho các ngươi mười giây để cân nhắc.”
Tô Bối Bối mỉm cười: “Xem ra, Long cung quả nhiên là giả, chỉ là một nơi thí nghiệm bí mật mà thôi, cũng không biết phụ thuộc tổ chức nào.”
“Xét về khoảng cách, không cần nói cũng biết.” Isabella đáp.
“Thời gian đã hết, nếu các ngươi còn chưa suy nghĩ xong, cũng đừng trách chúng ta ra tay.” Nam nhân vảy đen liếc mắt nhìn thuộc hạ, bọn họ lập tức cầm vũ khí trong tay bao vây Tô Bối Bối và Isabella.
Đúng vào lúc này, một con sóng lớn bùng lên từ biển cách xa hàng ngàn mét, tiếp theo một cái bóng từ trong biển bay ra, nặng nề đập vào bờ cát, ý định muốn nghiền nát đám người muốn bắt Tô Bối Bối và Isabella.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Nam nhân vảy đen giật mình, nhấc xiên thép kinh sợ nhìn xung quanh.
“Đừng nhìn nữa, ta đang ở đây.” Hạ Thiên nhẹ nhàng từ trên không trung rơi xuống, khó chịu nói: “Ta không thích ăn cá, càng không thích bị cá ăn. Lần sau ngươi nhớ chú ý một chút, muốn mời ta đến làm khách, nhớ dùng phương thức chính thức tốt nhất, như thế ta sẽ không từ chối. Dù sao con người của ta vẫn thích nói đạo lý.”
Tô Bối Bối nhìn Hạ Thiên: “Ngươi xác định ngươi là người thích nói đạo lý?”
“Đương nhiên rồi, lấy lý phục người là chuẩn tắc làm người của ta. Vợ Băng Băng vẫn luôn nói như thế với ta.” Hạ Thiên nghiêm túc trả lời: “Con người ta từ trước đến nay chán ghét bạo lực, cũng sẽ không chủ động sử dụng bạo lực, chỉ có người khác dùng bạo lực với ta thì ta mới dùng lại thôi.”
“Nói chuyện như thật vậy.” Tô Bối Bối liếc mắt, một chữ Hạ Thiên nói cũng không tin.
Nam nhân vảy đen lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ Thiên, lạnh giọng nói: “Xem ra, các ngươi không có ý định giải quyết chuyện này trong hòa bình?”
“Giải quyết chuyện gì?” Isabella mỉm cười, chỉ vào Khổng Thủy Hương: “Ngươi nói chuyện của nàng ấy sao? Chúng ta chỉ cứu được một mỹ nhân ngư trên biển. Ngươi nói nàng ấy là tỳ nữ Long cung các ngươi, xin hỏi các ngươi có bằng chứng gì không?”
“Trên người nàng ấy có tiêu ký Long cung chúng ta, đằng sau mông.” Nam nhân vảy đen lạnh lùng đáp: “Đó là tiêu ký độc nhất vô nhị, không ai hay tổ chức nào có thể bắt chước mạo danh được”
Tô Bối Bối dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Khổng Thủy Hương, sau đó lật xem một lượt vị trí sau mông của nàng, quả nhiên có một tiêu ký rất lạ, thoạt nhìn giống như hai xiên thép giao cùng một chỗ. Tiêu ký này hẳn dùng một loại vật liệu đặc biệt làm thành, tùy thời biến ảo ngay tại chỗ, lại hoàn mỹ dung nhập vào vảy, giống như được sinh ra từ tự nhiên.
Nam nhân vảy đen lạnh giọng hỏi: “Thế nào, các ngươi còn có dị nghị gì không?”
“Đương nhiên là có.” Isabella khoanh tay mỉm cười, nhìn nam nhân vảy đen giống như nhìn thằng ngốc: “Cho đến bây giờ, ta chưa từng nghe nói Long cung sẽ đánh tiêu ký lên người tỳ nữ của mình, ngược lại chỉ có phòng thí nghiệm mới đánh tiêu ký lên vật thí nghiệm của mình mà thôi. Ngươi nên trung thực thừa nhận đi, các ngươi là tổ chức nào, đang làm thí nghiệm gì trên con người vậy?”
“Ta không biết các ngươi đang nói cái gì?” Nam nhân vảy đen biến sắc, múa xiên thép trong tay, bốc lên màn nước cuồn cuộn: “Nếu các ngươi đã không phối hợp như vậy, vậy cũng đừng trách ta hồi báo chi tiết về Long cung, các ngươi chờ Long cung chế tài đi.”
Tiếp theo, màn nước không còn, nam nhân vảy đen biến mất không thấy đâu.
“Người đi rồi sao?” Tô Bối Bối không khỏi hỏi.
Hạ Thiên gật đầu: “Đi.”
“Ngươi cứ như vậy mà để hắn ta đi sao?” Tô Bối Bối ngạc nhiên hỏi.
“Chứ chẳng lẽ giữ hắn ta lại ăn cơm tối?” Hạ Thiên kỳ quái hỏi.
Tô Bối Bối ngẩn ra hai ba giây, sau đó nói: “Chẳng lẽ ngươi không nên giữ hắn ta lại, sau đó hỏi cặn kẽ chuyện của Long cung sao?”
“Có cái gì mà hỏi chứ?” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, không hứng thú nói: “Long cung nhất định sẽ phái người đến, đến lúc đó bắt lại cũng không muộn. Con cá đen kia cũng chỉ là tiểu lâu la mà thôi, biết cũng không nhiều, bắt cũng vô dụng.”
Nghe xong, Tô Bối Bối hoàn toàn hiểu ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận