Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3961: Phương pháp an toàn nhất chính là giết hắn ta

Phốc.
Không khí trong phạm vi một trăm dặm bốc cháy.
Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân lui ra, trốn khỏi phạm vi lửa đốt hừng hực.
Hắn rót băng hỏa linh khí vào cơ thể Y Tiểu m, tránh cho nàng bị tổn thương.
“Đó là một thanh kiếm?”
Y Tiểu Âm nhìn thấy đồ bên trong ngọn lửa.
Hạ Thiên gật đầu: “Đúng, chính là một thanh kiếm.”
Thanh kiếm này dài ít nhất bốn, năm mét, miệng chim dài nhọn màu trắng chính là chuôi kiếm.
Lưỡi đao giống như được mấy trăm sợi lông màu xanh điểm xuyết mà thành, mặt trên còn có vằn đỏ, tản ra lửa cháy hừng hực.
“Kiếm này có tên là Tất Phương.”
Bá Hỏa Thần đưa tay cầm thần kiếm, mỉm cười nói với Hạ Thiên và Y Tiểu m: “Bổn thần đã dồn hết kiếp lực vào bên trong. Muốn phá giải hỏa kiếp lực, ngươi xem có thể gánh chịu được ba ngàn quạ lửa của ta hay không.”
“Chẳng cần quan tâm ba ngàn vịt lửa hay là gà lửa của ngươi.”
Hạ Thiên nhếch miệng, ra vẻ khinh thường: “Chỉ cần ngươi dùng chính là kiếp lực, vậy ta có thể hóa giải.”
“Vậy thì tới đi.”
Trong nháy mắt, Bá Hỏa Thần đã đến trước mặt Hạ Thiên, trường kiếm như tương lửa, xẹt qua một quỹ tích giữa không trung, khiến cho không trung tràn đầy diễm khí, lửa cháy bùng lên.
Oành.
Hạ Thiên cũng không đón đỡ một kiếm này, chỉ ôm Y Tiểu Âm sử dụng bộ pháp Xích Thiên Nhai né tránh.
“Hạ Thiên, ngươi không cần cố kỵ ta. Ta tự có cách tự vệ.”
Y Tiểu Âm lập tức nói với Hạ Thiên: “Nếu ngươi muốn bảo vệ chúng ta bình an, phương pháp an toàn nhất chính là giết hắn ta.”
“Được.”
Giữa ngón tay Hạ Thiên sáng lên Định Hải Thần Châm, lắc mình một cái đến trước mặt Bá Hỏa Thần, lạnh lùng nói: “Bây giờ ta sẽ phá cho ngươi.”
Lời còn chưa nói hết, cả người Hạ Thiên đã bị hỏa lưu nuốt sống.
Bá Hỏa Thần nhìn thấy, không khỏi cười ha hả:
“Ha ha ha, ba ngàn quạ lửa thì sao, ngươi phá như thế nào?”
Y Tiểu Âm nhìn thấy, mặc dù lo lắng cho Hạ Thiên, nhưng cũng không tùy tiện ra tay. Nàng lặng yên thối lui dến vùng ven tiểu thiên địa, chuẩn bị làm một chút bố trí, đề phòng vạn nhất.
Bá Hỏa Thần đã nhận ra động tác nhỏ của Y Tiểu m, nhưng một chút cũng không để trong lòng.
Chỉ cần làm thịt Hạ Thiên, những người khác chỉ là gà đất chó sành mà thôi.
Huống chi, bây giờ hắn ta đã nổi hứng, cũng không rảnh để ý những chuyện khác.
“Này, chưa gì đã chết rồi sao?”
Bá Hỏa Thần đợi một hai giây, cũng không thấy Hạ Thiên từ trong ba ngàn quạ lửa chạy ra, không khỏi có chút khinh thường: “Vậy ngươi làm ta thất vọng quá.”
Lúc này, một âm thanh lười biếng vang lên sau lưng Bá Hỏa Thần: “Không cần trốn, ta không có ở trong đó đâu.”
“Sao?”
Bá Hỏa Thần sững sờ, nhưng cũng không quay người thậm chí cũng không quay đầu, chỉ mỉm cười: “Giương đông kích tây? Kế sách không tệ nhưng có tác dụng gì đâu.”
“Chẳng lẽ ngươi muốn đánh lén ta?”
“Vậy ngươi đã sai rồi.”
“Bổn thần chẳng những tu thành đạo mạch cương thể, hơn nữa còn là thể chất hỏa mạch trời sinh.”
“Bất luận ngươi dùng đao, hay là dùng kiếm, hoặc bất kỳ binh khí nào khác, chỉ cần không bám vào kiếp lực, trên cơ bản chúng đối với bổn thần tướng đều không… hả?”
Bá Hỏa Thần đang nói, bỗng nhiên cau mày, bởi vì hắn ta nhận ra có chút gì đó không thích hợp, nghiêm túc quát mắng: “Ngươi đã làm gì ta?”
“Không có gì, chỉ đâm cho ngươi vài châm thôi mà.”
Hạ Thiên mỉm cười, sau đó giơ Định Hải Thần Châm giữa ngón tay lên.
Gương mặt Bá Hỏa Thần hiện lên sự khinh thường: “Lại là điêu trùng tiểu kỹ, chẳng lẽ ngươi không còn thủ đoạn nào khác sao?”
Lại nói tiếp: “Hay là ngươi cho rằng loại thủ đoạn này có thể làm ta bị thương?”
“Bị thương ngươi có gì thú vị chứ?”
Hạ Thiên cười hì hì: “Ta muốn giết ngươi.”
“Ha ha ha ha.”
Bá Hỏa Thần cuồng tiếu không thôi, chỉ vào Hạ Thiên mà nói: “Trong liên minh tu tiên, rất nhiều người dùng thần binh lợi khí cũng không giết chết được ta, cũng không ít người dùng pháp bảo thần thông cũng không giết chết được ta, chỉ dựa vào một cây ngân châm nho nhỏ của ngươi lại muốn giết ta?”
“Cho nên nói, ngươi giết người vẫn chưa đủ thành thạo.”
Hạ Thiên nói: “Thần binh lợi khí gì, pháp bảo thần thông gì đều không phải trọng điểm.”
“Vậy ngươi coi cái gì mới là trọng điểm?”
Bá Hỏa Thần cười nhạo: “Một cây ngân châm sao?”
“Châm cũng không phải trọng điểm.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Trọng điểm chính là tìm nhược điểm của đối phương, sau đó một kích tất sát.”
Bá Hỏa Thần cười càng lợi hại hơn: “Ý của ngươi là, ngươi tìm được nhược điểm của bổn thần?”
Hạ Thiên gật đầu: “Chẳng những tìm được, mà còn đâm trúng. Một lát nữa, ngươi sẽ chết.”
“Ha ha ha ha.”
“Ngươi đúng là… bổn thần cũng không biết dùng từ gì để hình dung ngươi bây giờ.”
Bá Hỏa Thần cười một hồi, bỗng dưng vung trường kiếm trong tay lên: “Ta thấy vẫn nên tiễn ngươi lên đường, tránh cho ngươi cứ mất mặt xấu hổ hoài.”
Bồng.
Hỏa lưu cuồn cuộn hoành không.
Hạ Thiên dường như né tránh không kịp, bị hỏa lưu chính diện đánh trúng, toàn bộ cơ thể giống như ngọn nến gặp phải nhiệt độ cao, trong nháy mắt bị đốt hơn phân nửa, chỉ còn lại nửa cơ thể tàn phế bị lửa bao phủ bên trong.
Trong lòng Y Tiểu Âm đột nhiên sinh ra một cảm giác rất đau, nàng cao giọng la lên: “Hạ Thiên.”
Tiểu Tiên Giới, Thiên Ngoại Thiên.
Tim đám người A Cửu bỗng nhiên rê rần, một cảm giác bối rối không hiểu xuất hiện.
Tất cả đều dâng lên cảm giác bất thường.
Chẳng lẽ Hạ Thiên đã xảy ra chuyện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận