Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4366: Huyết tẩy toàn bộ liên minh tu tiên

“Mệnh chưởng ti cứ như vậy mà chết rồi?”
“Hắn giết Mệnh đại nhân, có khi nào giận lây sang chúng ta không?”
“Tiểu tử này từ trước đến nay có thù tất báo, tuyệt đối sẽ lấy mạng chúng ta.”
“Vậy phải làm sao bây giờ? Mệnh Vô Thường còn không phải đối thủ của hắn, không phải chúng ta chỉ còn con đường chết hay sao?”
“Hắn là Hỗn Độn Thiên Ma, tất nhiên sẽ huyết tẩy toàn bộ liên minh tu tiên.”
“Chẳng lẽ hôm nay liên minh tu tiên sẽ bị diệt vong hay sao?”
“Ai, có ai đến cứu chúng ta? Cứu liên minh tu tiên hay không?”
Đám trưởng lão và Chí tôn may mắn còn sống không khỏi sợ hãi không thôi, ánh mắt nhìn Hạ Thiên cũng tràn đầy kinh hãi vô tận.
Mệnh Vô Thường là người thần bí nhất trong liên minh tu tiên. Từ trước đến nay không ai biết được quá khứ của hắn, cũng không có ai có thể nói về lai lịch của hắn. Năm sáu vạn năm trước, hắn bỗng nhiên xuất hiện ở liên minh tu tiên.
Nhưng thực lực của hắn lại cường đại đến mức đáng sợ, thậm chí Hồng Vân đại trưởng lão tư lịch già nhất cũng không dám tỏ thái độ trước mặt hắn, mặc cho hắn sáng lập Tiên Luật Ti, chia một phần lớn quyền hành.
Càng làm cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, Thần Hoàng, thậm chí Hoàng phó Tâm Ma Lão Tổ cũng ngầm cho phép hành vi cực kỳ vi phạm này của Mệnh Vô Thường.
Năm sáu vạn năm trước cũng có vô số cường giả không phục Tiên Luật Ti quản giáo, nhưng cuối cùng đều chết trong tay Mệnh Vô Thường, không hề có lực hoàn thủ.
Cho nên, trong mắt người của liên minh tu tiên, Mệnh Vô Thường chính là người mạnh nhất dưới Thần Hoàng và Hồng Vân đại trưởng lão.
Cường giả như vậy lại bị một tiện tu đến từ tiên khí bỏ đi đánh bại, còn bị đánh bại một cách triệt để, thân hồn câu diệt.
Mặc kệ bọn họ có thể tiếp nhận hay không, có thể hiểu được hay không, sự thật đã là như vậy.
Bọn họ mơ hồ cảm giác được liên minh tu tiên sắp biến thiên rồi.
Tuy nhiên, Hạ Thiên dưới ánh mắt của tất cả mọi người, lại không có nhiều suy nghĩ loạn thất bát tao như thế.
Xử lý một tên ngốc xong, hắn cũng không cao hứng, hoặc không cao hứng như trong tưởng tượng.
Hạ Thiên đứng giữa hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm đằng trước giống như nhìn thấu bóng tối vô cùng vô tận, thẳng đến một tinh cầu rất xa.
Trên thực tế, đích thật đang có người to như quái vật đang ngồi khoanh chân bên trong một hành tinh rất xa.
Thân hình của ông ta rất gầy, chỉ còn da bọc xương, nhưng lại to gần ngang ngửa một nửa tinh cầu.
Ông ta mặc chiếc áo bào đen rất rộng, một góc áo rủ xuống đủ che nửa tinh cầu còn lại.
Người này chính là Hồng Vân đại trưởng lão.
Một trong những người sáng lập liên minh tu tiên, cũng là người sống lâu nhất trong toàn bộ liên minh, người có tư lịch tu hành dài nhất, là người có thực lực gần với Thần Hoàng nhất.
Thần Hoàng rốt cuộc có thực lực như thế nào, rất nhiều người trong liên minh chưa từng nhìn thấy, bởi vì Thần Hoàng đã năm sáu vạn năm rồi không có xuất hiện qua.
Nhưng Hồng Vân đại trưởng lão hai vạn năm trước đã từng ra tay tiểu sát Hỗn Độn Thiên Ma Dạ Đế.
Trận chiến đó đánh đến thiên hôn thiên ám, thần quỷ phải sợ hãi.
Cuối cùng, Dạ Đế đã bị Hồng Vân đại trưởng lão kết thúc.
Người may mắn gặp qua cảnh tượng đó đều cảm thấy Hồng Vân đại trưởng lão có khả năng có được thần thông của Tiên gia.
Nếu Mệnh Vô Thường không cách nào bảo vệ liên minh tu tiên, như vậy Hồng Vân đại trưởng lão tất nhiên sẽ trở thành Định Hải Thần Châm trong rung chuyển.
Hồng Vân đại trưởng lão ở tinh cầu rất xa kia hơi hé mắt ra một chút, dường như đang đáp lại ánh mắt khiêu khích của Hạ Thiên.
Đám trưởng lão và Chí tôn gần Dao Trì lập tức cảm nhận được luồng khí tức khổng lồ này, không khỏi kêu lên:
“Là Hồng Vân đại trưởng lão.”
“Chúng ta được cứu rồi, liên minh được cứu rồi.”
“Đại trưởng lão, tiểu tử kia đã giết Mệnh chưởng ti, mau trừng phạt hắn đi.”
“Kẻ này tuyệt đối là Hỗn Độn Thiên Ma. Bây giờ không giết hắn, liên minh chắc chắn sẽ bị diệt vong.”
“…”
Hạ Thiên nghe những người kia nói xong, cảm thấy cực kỳ khó chịu, liền quát to một tiếng: ‘Đám ngu ngốc các ngươi câm miệng cho ta.”
Những người kia lập tức im bặt, người nào cũng mở to con mắt sợ hãi của mình.
Hạ Thiên mỉm cười nhìn phía xa, có chút khinh miệt nói: “Này, lão đầu nhi, ngươi tránh xa như vậy làm gì? Sợ chết sao?”
“Hạ Thiên, trước kia ngươi chẳng qua chỉ là tiện tu ngoại vực, có thể đến được liên minh tu tiên đã là tạo hóa suốt đời khó có được của ngươi.” Bờ môi Hồng Vân đại trưởng lão không động nhưng âm thanh vô cùng hùng hồn vang lên trên bầu trời Dao Trì: “Ai nghĩ ngươi lại không muốn phát triển, tự tiện giết đồng đạo, tàn ngược cuồng bạo. Mệnh chưởng ti niệm tình ngươi tu hành không dễ, cho nên đã cho ngươi một cơ hội, ngươi chẳng những không cảm kích, lại còn thiết lập âm mưu giết hắn. Hành vi đó có khác gì cầm thú không chứ.”
“Bớt nói nhảm lại đi.” Hạ Thiên nhếch miệng, có chút khinh thường nói: “Đám ngớ ngẩn các ngươi có thể thẳng thắn được một chút hay không, nói ra những suy nghĩ trực tiếp từ tận đáy lòng của các ngươi?” Hồng Vân đại trưởng lão là lão tổ sống qua năm tháng rất dài, đương nhiên sẽ không bị một hai câu của Hạ Thiên kích động, vẫn chậm rãi nói: “Mặc kệ ngươi có phải là Hỗn Độn Thiên Ma hay không, liên minh đã nhận được dụ lệnh của Thần Hoàng không được buông tha cho ngươi. Bây giờ lão phu hạ xuống thần uy thiên phạt đưa ngươi vào chính pháp.”
“Có chiêu thức gì thì cứ dùng hết ra đi, nói nhiều như vậy thì làm được gì.” Hạ Thiên nghe xong, cảm giác ráy tai như muốn rơi ra.
Hồng Vân đại trưởng lão thản nhiên đáp: “Được, vậy sẽ như ngươi mong muốn.”
“Đi.”
Hồng Vân đại trưởng lão nhướng mày, lập tức giật áo bào đen mặc trên người ném vào hư không.
Áo bào đen giống như đêm tối nhanh chóng tràn ra, trong chớp mắt đã quét sạch rất nhiều giới vực, gần như bao phủ phân nửa liên minh tu tiên, che khuất cả bầu trời.
Đám trưởng lão và Chí tôn đứng gần Dao Trì nhìn thấy tình huống này, không khỏi biến sắc, trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt.
“Đây là Diệt Tinh Vẫn Tiên Bào của Hồng Vân đại trưởng lão, chẳng lẽ ông ta muốn tiêu diệt chúng ta cùng một chỗ luôn sao?”
“Không đâu, tuyệt đối sẽ không, ông ấy sẽ không làm chuyện đó đâu.”
“Nhưng chúng ta cũng bị trùm vào bên trong, không cách nào thoát khỏi.”
“Gần phân nửa liên minh tu tiên đã bị bao lại, Hồng Vân đại trưởng lão cũng không ác độc như vậy đâu.”
Lúc này, Võ Vạn Dương nãy giờ chưa lên tiếng liền cười nhạo: “Các ngươi tưởng Hồng Vân đại trưởng lão là người tốt sao? Năm đó, vì tiểu sát Dạ Đế, ông ta đã đánh toàn bộ Thiên Nam thành một mê uyên.”
Những người khác nghe xong, cũng không nhịn được mà nhớ lại, trong lòng lại càng sợ hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận