Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2853: Quả đấm của ta chính là chứng cứ (1)

Giếng Thú Ma thật ra là một cái hồ nước, nhưng do có hình dạng hẹp tròn, sâu không thấy đáy, người ta mới gọi nó là giếng.
Truyền thuyết năm đó, thủy tổ Cơ tộc đã từng săn giết một đại ma vương ở đây, vì thế mới có danh xưng Thú Ma.
Lúc này, ba lão giả gầy yếu mặc áo bào đỏ đứng bên hồ theo hình tam giác, người nào cũng khom lưng kết ấn, quỳ một chân trên mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt hồ.
“Thời gian sắp đến rồi, tại sao Cửu công tử còn chưa ra ngoài?” Một lão giả không có râu lo lắng nói: “Không biết có xảy ra chuyện gì hay không?”
Lão giả râu đỏ bên tay phải trầm giọng đáp: “Không đâu, tâm hỏa còn chưa dứt, nhất định sẽ không có việc gì đâu.”
“Nhưng sắp đến cực hạn rồi.” Lão giả lông mày bị đứt đứng bên phải lão giả râu đỏ lên tiếng: “Chỉ còn nửa nén hương nửa thôi. Cho dù Cửu công tử có thể kiên trì, chúng ta cũng không chịu nổi.”
Trong lúc ba người đang nói chuyện, mặt hồ bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều bong bóng.
Một lát sau, bong bóng càng lúc càng nhiều, càng lúc càng lớn.
“Ha.” Một bóng người giống như giao long từ mặt hồ vọt lên khỏi mặt nước. Sau khi bay lên khoảng mấy chục trượng, người này rũ hết sóng nước trên người, sau đó rơi xuống mặt đất, là một công tử trẻ tuổi diện mạo anh tuấn.
“Cửu công tử.” Ba vị lão giả lập tức thu ấn, cung kính kêu một tiếng.
Công tử trẻ tuổi cũng không trả lời, chỉ vận linh khí sấy khô toàn bộ nước trên người, sau đó lấy một bộ quần áo sạch sẽ trong túi trữ vật ra mặc vào.
Lúc này, hắn ta mới đưa mắt nhìn ba lão giả, thản nhiên nói: “Tất cả đứng lên hết đi.”
Ba vị lão giả nhìn nhau, chậm rãi đứng dậy, im lặng mấy giây. Vị lão giả không râu không nhịn được liền hỏi: “Cửu công tử, không biết có tìm được gì dưới giếng Thú Ma hay không?”
“Không có.” Công tử trẻ tuổi có chút không vui, lắc đầu nói: “Giếng này sâu không thấy đáy, dưới trăm trượng cứ như hầm băng, dưới ngàn trượng giống như hỏa ngục. Khi lặn xuống chín ngàn chín trăm trượng đã là cực hạn, chỉ sợ nguyên thần của ta cũng sẽ bị chôn vùi.”
Ba vị lão giả nghe xong, không khỏi lộ vẻ thất vọng.
“Chỉ còn thiếu một trăm trượng nữa thôi.” Lão giả râu đỏ cảm thán nói.
Vị lão giả lông mày bị đứt có chút hoài nghi, một lát sau mới nói: “Nếu chỉ còn thiếu một trăm trượng, Cửu công tử có thể nhìn thấy cảnh tượng dưới đáy hay không?”
“Không nhìn thấy.” Cửu công tử không kiên nhẫn nói: “Xuống đến ngàn trượng, linh nhãn không có đất dụng võ. Đến năm ngàn trượng, cho dù là thần thức cũng vô pháp sử dụng.”
“Vậy chúng ta phải làm như thế nào?” Lão giả râu đỏ cau chặt mày: “Nếu không lấy được vật dưới đáy giếng ra, làm sao chúng ta có thể khiến thượng sứ đại nhân phục sinh?”
Lão giả lông mày bị đứt lắc đầu nói: “Chỉ có thể nói là cơ duyên chưa tới đi.”
“Làm sao có thể còn chưa tới?” Lão giả có gương mặt lo lắng hơi bất mãn, tức giận quát: “Hiện tại Thánh hỏa đã thắp đầy Tiên Vân đại lục, tả hữu nhị hộ pháp đều đã hiện thân, tứ đại sứ giả cũng đã tìm được thế thân thứ hai. Đây chính là thời điểm Thánh giáo ta phục sinh, tuyệt đối không thể cứ như thế mà từ bỏ.”
“Ta quản Thánh giáo hay là không Thánh giáo. Dù sao, bổn công tử không xuống nữa đâu.” Công tử trẻ tuổi khó chịu nói: “Muốn đi thì các ngươi tự đi, hoặc các ngươi tìm người khác.”
“Cửu công tử, ngươi nói như vậy không đúng rồi.” Ánh mắt lão giả không râu trầm xuống: “Đừng quên, ngươi là do chúng ta giúp đỡ, cũng là chúng ta đẩy ngươi lên Nguyên Thần Kỳ, với điều kiện ngươi nhất định phải là thánh đồng Hỏa sứ hàng thân.”
“Không sai.” Giọng nói của lão giả lông mày bị đứt đoạn bỗng trở nên nghiêm túc: “Nếu ngươi muốn đổi ý, chúng ta sẽ thu lại tất cả những gì mà ngươi có, bao gồm mệnh của ngươi.”
Công tử trẻ tuổi hiển nhiên cũng đã nhẫn nhịn ba lão giả đến cực hạn, quyết định từ bỏ, hai tay giang ra: “Được, các ngươi lấy lại tu vi đi, lấy luôn cả mạng của ta đi. Dù sao, các ngươi cũng chẳng xem ta là công tử gì cả, chỉ coi ta giống như một công cụ mà thôi. Chỉ để lấy được đồ vật dưới đáy giếng, các ngươi không hề cân nhắc đến cảm nhận của bổn công tử ta.”
“Được rồi, đừng bực bội nữa, tất cả mọi người bình tĩnh lại.” Lão giả râu đó nhẹ giọng thuyết phục: “Cửu công tử, ngươi cũng đừng uể oải như thế. Chỉ cần lấy được đồ trong giếng ra, chờ Hỏa sứ sống lại, ngươi tất nhiên có thể khôi phục được tự do, chúng ta cũng sẽ không dây dưa ngươi nữa, lại còn tặng cho ngươi thêm một đống thiên tài địa bảo, đủ cho ngươi xưng hùng một phương.
“Các ngươi đừng đến lúc đó qua sông đoạn cầu, ta đã cảm ơn trời đất lắm rồi.” Công tử trẻ tuổi đương nhiên không tin mấy lời nói suông này, nhưng tính mệnh đang nằm trong tay người khác, hắn ta không thể không khuất phục.
Lão giả râu đỏ vô cùng thành khẩn: “Ngươi yên tâm đi, chúng ta đã phát lời thề độc với lão tổ. Nếu như trái với lời thề, chúng ta sẽ bị trời tru đất diệt.”
Lão giả không râu bổ sung: “Khi nhập giáo, chúng ta đã giao tâm hồn của mình cho lão tổ thánh hỏa, cho nên, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm trái với lời thề.”
“Ngươi là đồng tử hàng thân, cho dù Hỏa sứ phục sinh, ngươi cũng thu hoạch được chỗ tốt, trở thành hậu tuyển sứ giả đời tiếp theo của giáo ta.” Lão giả lông mày bị đứt bắt đầu dẫn dụ: “Đến lúc đó, ngươi sẽ chính thức trở thành Cửu công tử, đám lão già chúng ta còn phải dựa hơi ngươi mà thở đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận