Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3225: Đều là người bình thường

Đương nhiên là loại người như Hứa Kiều Na, người có chút tiền. Tiền của bọn họ không đủ mua an toàn, cho dù tiền có đủ cũng không lấy ra hết.
Đám người này trong mắt sát thủ cao cấp chính là những bình tích điểm đi bộ.
“Vậy còn ngươi, ta không tin ngươi có thể an toàn.” Hứa Kiều Na bất mãn nói với Isabella.
Isabella tựa vào ngực Hạ Thiên, cười nói: “Cho dù ta thật sự gặp nguy hiểm, cũng chẳng sao, bởi vì ta có chồng của ta bảo vệ, ngươi có ai bảo vệ chứ?”
“Cái này…” Hứa Kiều Na hoàn toàn bó tay, đưa mắt nhìn Hạ Thiên:” Này, Hạ Thiên, ngươi hẳn sẽ không trơ mắt nhìn ta bị sát thủ nhảy ra xử lý chứ?”
Hạ Thiên lười biếng nói; “Nói thế nào ngươi cũng là bạn của Thanh Thanh nha đầu, chỉ cần ngươi đừng rời khỏi tầm mắt của ta, ta có thể cam đoan ngươi không có việc gì.”
“Vậy là tốt rồi.” Hứa Kiều Na thở phào một hơi. Nàng cho rằng, còn lâu nàng mới nghĩ đến việc rời đi.
“Đúng rồi, Tô Bối Bối còn đang ở bên ngoài. Chàng có muốn đi tìm nàng ấy không?” Isabella hỏi.
Hạ Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Mặc dù bây giờ Bối nha đầu cũng có chút bản lãnh, nhưng cảnh giới vẫn còn quá thấp, xác thực không thể để một mình nàng ấy đi loạn khắp nơi. Để ta đi tìm nàng ấy.”
“Ta cũng đi.” Hứa Kiều Na lập tức đứng lên. Nàng một khắc cũng không muốn rời khỏi Hạ Thiên.
Isabella mỉm cười lắc đầu: “Ta không đi đâu. Ta còn phải đi gặp thành viên trong đoàn, sau đó thương lượng đối sách.”
Hạ Thiên không nói thêm câu nào, chỉ nói với Isabella: “Có việc gì thì nàng cứ gọi điện thoại cho ta, không thì quay về phòng này chờ ta cũng được.”
“Được rồi, chồng, chúc chàng đi chơi vui vẻ.” Isabella nháy mắt với Hạ Thiên: “Đêm nay ta lại đến, chàng chờ ta nhé.”
Nói xong, nàng lập tức thả người nhảy lên, sau đó từ trên bệ cửa khách sạn xoay người nhảy xuống.
“Đây chính là lầu chín đấy… A?” Hứa Kiều Na chạy đến ban công, kết quả nhìn thấy Isabella đang bay lên giữa không trung, thậm chí còn chuyển hướng, không khỏi quay lại nhìn Hạ Thiên: “Trong số các nữ nhân của ngươi rốt cuộc có ai là nhân loại bình thường không vậy?”
Hạ Thiên ung dung đáp: “Tất cả đều người bình thường.”
“Cái này mà gọi là bình thường à?” Hứa Kiều Na cảm giác tam quan của mình như muốn vỡ nát: “Trước kia ta còn cảm thấy Thanh Thanh nói hơi cường điệu, bây giờ xem ra nàng ấy nói vẫn còn bảo thủ lắm.”
Hạ Thiên cũng không rảnh uốn nắn tam quan cho Hứa Kiều Na. Hắn cũng nhảy từ lầu chín xuống, dễ dàng rơi xuống lầu một.
“Này, ngươi chờ ta một chút.” Hứa Kiều Na cũng muốn nhảy xuống, nhưng nàng cảm thấy ngoại trừ ngã chết thì không còn kết quả nào khác, đành phải gọi Hạ Thiên hai câu, sau đó thành thật đi thang máy.
….
Một bên khác.
Một tiếng trước, Tô Bối Bối không muốn nghe những âm thanh không muốn nghe ở khách sạn, vì thế một mình rời khỏi khách sạn đến bờ biển phơi nắng.
“Tô tổng, là ngươi thật sao?” Một nữ nhân thùy mị hơn ba mươi tuổi từ xa ngoắc Tô Bối Bối, biểu hiện khá cao hứng.
Tô Bối Bối nhìn nữ nhân kia, sửng sốt một hồi lâu. Nàng cảm thấy rất nữ nhân này rất quen mặt nhưng nữ nhân đó tên gì thì nàng thật sự không nhớ rõ.
“Đúng là quý nhân nhiều chuyện nên hay quên. Ta là Hàn Nhã Nhàn đây.” Nữ nhân thùy mị mỉm cười nói với Tô Bối Bối: “Chồng của ta là Tổng giám đốc xí nghiệp dược Thanh Bồng. Năm ngoái chúng ta còn gặp nhau mà. Sản phẩm chăm sóc da của tập đoàn Thần Y các người còn tìm ta làm người phát ngôn đấy.”
“Ồ, thì ra là Hàn tiểu thư.” Tô Bối Bối đã nhớ ra. Năm ngoái, để quảng bá sản phẩm mới của tập đoàn Thần Y ở thành phố Thiên Nam, bọn họ đích thật đã mời một số minh tinh bản xứ làm người phát ngôn. Nữ nhân kia chính là một trong số đó, chỉ là không nghĩ đến lại có thể gặp ở đây.
Hàn tiểu thư hưng phấn dị thường, cười nói: “Ngươi cũng đến nghỉ ngơi sao?”
“À, cứ xem là thế đi.” Tô Bối Bối không biết tại sao nữ nhân này lại xuất hiện ở đảo Cuồng Hoan: “Ngươi và chồng mình đến đây nghỉ ngơi sao?”
Hàn tiểu thư bỗng nhiên nhăn nhó, có chút ngượng ngùng nói: “Ta và chồng đã ly hôn rồi. Bây giờ ta đang đi nghỉ cùng với bạn trai của mình, Howard.”
Lúc này, Tô Bối Bối mới nhìn thấy một nam nhân ngoại quốc hơn bốn mươi tuổi đi theo sau lưng Hàn tiểu thư, nhìn có vẻ rất thành thục, ổn trọng.
“Xin chào, ta tên Howard, ta rất vui khi được làm quen với ngươi.” Khi Howard nhìn thấy Tô Bối Bối, ánh mắt không khỏi sáng lên, mỉm cười đưa tay ra.
Tô Bối Bối không thèm để ý đến hắn ta, chỉ thản nhiên nói: “Xin lỗi, ngươi đừng nên vui mừng gì hết, ta không muốn làm quen với ngươi.”
“Ok.” Howard nhún vai, thu tay về ôm đầu Hàn tiểu thư hôn một cái: “Honey, ta không quấy rầy nàng nói chuyện với bạn của mình nữa.”
Nói xong, hắn ta quay người rời đi.
“Tô tổng, vừa rồi ngươi không nên mất lịch sự như vậy.” Hàn tiểu thư bất mãn nhìn Tô Bối Bối: “Hắn ta tức giận rồi, ngươi nên xin lỗi hắn ta một tiếng.”
Tô Bối Bối im lặng. Ta và ngươi quen nhau sao? Ban trai ngươi tức giận thì liên quan gì đến ta?
“Được rồi.” Hàn tiểu thư rất nhanh khoát tay: “Ai bảo chúng ta đều là người tha hương chứ.”
“Nể mặt chúng ta đều là người trong nước, ta có lòng tốt muốn nhắc nhở ngươi một câu.” Tô Bối Bối nhịn không được liền khuyên: “Tâm tư của bạn trai ngươi bất chính, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút.”
Hàn tiểu thư cau mày, không vui nhìn Tô Bối Bối: “Tô tổng, tại sao ngươi lại như thế chứ?”
Nói xong, nàng ta lại hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi.
Từ một nơi xa, tại một chỗ hẻo lánh, Howard vừa mới rời đi ánh mắt tràn ngập dâm tà, phát ra mệnh lệnh: “Đã phát hiện một cực phẩm, lập tức hành động, nhất định phải bắt cho được nàng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận