Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1813. Chó ngáp phải ruồi

“Hạ tiên sinh, vừa rồi dường như ngươi không nói chuyện với ta.” Trên mặt Nam Cung Tú vẫn có nụ cười như cũ, không thể không nói, sự nhẫn nại của nàng ta tương đối tốt.
Thân là một nữ nhân, không ngừng bị Hạ Thiên chê xấu xí, hơn nữa bản thân nàng là nữ nhân mạnh mẽ, nhưng đến bây giờ vẫn chưa nổi giận, thật sự là hiếm thấy.
Mà lời nàng nói cũng không sai, trong một giờ vừa qua, Hạ Thiên không có nói một câu nào với Nam Cung Tú, ngược lại chỉ có A Cửu giới thiệu tên của hai người, chỉ thế thôi.
“Ồ, thật ra tên của vợ ta, ngươi có thể biết, nàng tên là Thanh Ảnh.” Hạ Thiên nhìn Nam Cung Tú, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Ngươi biết vì sao nàng thích uống rượu không? À có thể chuyện đó ngươi không biết rõ, nhưng hồi nhỏ nàng bị người ta hạ độc, uống rượu có thể giúp nàng đè ép được thuốc độc, đại khái chuyện là như vậy.”
“Hạ tiên sinh, thật ra ta không biết vợ của ngươi.” Nam Cung Tú vẫn cười lạnh nhạt.
“Ồ, cũng đúng, mặc dù tính tình của vợ Nữ hoàng rất tệ, trước đó cũng không nghe lời, nhưng lớn lên dễ nhìn, đẹp hơn rất nhiều so với Cửu nha đầu, dáng người lại càng đẹp, chắc không có khả năng biết ngươi khó nhìn như vậy.” Hạ Thiên cười hì hì: “Thật ra, ta chỉ muốn nói cho ngươi một chuyện, có khoảng thời gian vợ Nữ hoàng không nghe lời, ta đã đánh cược với nàng ấy, nói ta chắc chắn có thể dùng thuốc độc hạ độc nàng ấy.”
Nói đến đây, Hạ Thiên dừng lại một chút: “À, đúng rồi, nói tới thuốc độc, trước đó ta cũng cho Muội muội chân dài ăn rất nhiều, ừ, sức đề khác của nàng ấy tương đối kém, rất dễ bị trúng độc, tuy nhiên về sau công lực của nàng ấy quá cao, cho nên độc dược vô dụng với nàng ấy.”
“Cuối cùng ngươi muốn nói cái gì?” A Cửu nhịn không được hỏi, nàng đột nhiên cảm thấy, chuyện này có chút không đúng.
“Ô, Cửu nha đầu, ta chỉ muốn nói cho người bạn rất xấu của ngươi... A, không đúng, thật ra nàng không phải là bạn của ngươi.” Hạ Thiên cười toe toét với A Cửu: “Tóm lại, ta muốn nói cho nàng ta, ta có kinh nghiệm hạ độc rất phong phú, còn có kỹ xảo hạ độc cao hơn, dù sao, vợ Nữ hoàng đã bước vào cảnh giới Độ Kiếp kỳ của ta, đều từng bị ta hạ độc, à, đương nhiên, thật ra nàng ấy có ngã xuống một giây, sau đó đã khôi phục bình thường.”
“Hạ tiên sinh, dường như hứng thú của ngươi rất đặc biệt.” Nam Cung Tú nhẹ nhàng nâng tay, sau đó, sắc mặt thay đổi.
“Người xấu xí chính là người ngốc.” Hạ Thiên lẩm bẩm: “Thế mà đến bây giờ mới biết được mình có bị trúng độc hay không, đáng tiếc đã quá muộn.”
“Ngươi, ngươi hạ độc nàng ta?” Cuối cùng A Cửu đã hiểu, mà chuyện đó càng làm cho nàng thấy không thể tưởng tượng được, sao Hạ Thiên biết Nam Cung Tú tới để đối phó với hắn?
“Ồ, Cửu nha đầu, ta cũng cho ngươi ăn thuốc độc, ngươi sẽ bắt đầu cảm thấy đau bụng.” Hạ Thiên cười hì hì với A Cửu: “Nhưng nếu ngươi cầu xin ta, ta sẽ giúp ngươi xoa xoa bụng, như vậy thì sẽ không đau nữa.”
“Ta mới không... Á!” A Cửu theo bản năng ôm bụng, vì cơn đau kịch liệt đã truyền đến, mà cuối cùng nàng cũng biết, Hạ Thiên nói hạ độc không phải là nói chơi, thật sự đã cho nàng uống thuốc độc.
“Ôi, Cửu nha đầu, ngươi chỉ là ăn phải đồ không tốt nên bị đau bụng, sẽ không có việc gì, đau một chút sẽ khỏe.” Hạ Thiên nói rất chân thành: “Ngươi yên tâm, mặc dù ngươi không quá nghe lời, nhưng ta sẽ không hạ độc chết ngươi.”
“Ngươi, đồ thần kinh nhà ngươi...” A Cửu nhịn không được mắng người, tên khốn này thế mà lại dám hạ độc nàng!
Cho dù hắn muốn đối phó nàng, trực tiếp ra tay cũng được, không phải hắn đánh không lại nàng!
“Cửu nha đầu, ngươi thực sự rất không nghe lời, đã nói ngươi có thể cầu xin ta, ngươi cầu xin ta, ta lập tức cho ngươi ăn giải dược.” Hạ Thiên cười hì hì, sau đó quay đầu nhìn Nam Cung Tú: “À, còn ngươi, không cần cầu xin ta, vì cầu xin ta cũng vô ích, ta sẽ không cho ngươi ăn giải dược.”
“Hạ tiên sinh, ta nghĩ ngươi có phải đang hiểu lầm việc gì hay không....” Sắc mặt của Nam Cung Tú hơi khó coi, vì nàng phát hiện, bây giờ công lực của nàng đã biến mất hoàn toàn, chuyện đó làm cho nàng thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng sự thật đã xảy ra, nàng chỉ có thể nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.
“Ai, người xấu xa này, ta không có hiểu lầm ngươi, ta không biết ngươi tới đây để làm gì, nhưng ta lười tốn thời gian với những người không rõ lai lịch như ngươi, trước tiên hạ độc ngươi rồi nói sau.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Đợi lát nữa ta sẽ biết ngươi tới đây để làm gì, nếu ngươi không phải tới tìm ta gây phiền phức thì ta sẽ thả ngươi.”
Một phút trước, Nam Cung Tú còn đang suy nghĩ sao mình bị lộ, mà bây giờ, nàng cảm thấy, nàng đây thật sự là quá oan, sao nàng lại gặp người không cư xử theo lẽ thường chứ?
Vốn nàng cho mình đã khá hiểu Hạ Thiên, cho nên rất sáng suốt không có trực tiếp giao tiếp với hắn, chọn A Cửu, nhưng nàng vẫn không nghĩ tới, Hạ Thiên sẽ không bình thường như thế.
Mà A Cửu ở một bên trợn mắt hốc mồm, lúc này bụng không cảm thấy đau đớn nữa, nàng vốn còn tưởng Hạ Thiên biết Nam Cung Tú muốn đối phó với hắn chứ, bây giờ nàng mới hiểu được, hóa ra căn bản Hạ Thiên không biết, chỉ vì Nam Cung Tú không rõ lai lịch, cho nên đã hạ độc nàng ta?
Càng làm cho A Cửu câm nín là, tên khốn kia làm xằng bậy, thế mà lại chó ngáp phải ruồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận