Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1796. Có người?

“Ừ, không liên quan gì đến chuyện đó, sau khi công lực của Thần tiên tỷ tỷ khôi phục, nàng đã tạo ra mấy trận pháp mới ở đây, sau đó làm cho chỗ này thú vị hơn lúc trước.” Hạ Thiên cười hì hì: “Bây giờ ở núi Thanh Phong có bốn mùa cùng tồn tại. Chà, có một nơi ngày nào cũng có tuyết rơi.”
“Ngày nào cũng có tuyết rơi sao?” Triệu Thanh Thanh lập tức hứng thú: “Sư phụ, ý ngươi nói là bây giờ ở đó cũng có tuyết rơi ư?”
Cũng khó trách Triệu Thanh Thanh sẽ hứng thú như vậy, bây giờ là mùa hè. Cho dù là ở thành phố Giang Hải hay Mộc Dương, hiện tại thực sự rất nóng. Vào giữa mùa hè lại có nơi có tuyết rơi, hơn nữa còn là ở trên núi Thanh Phong, nàng tự nhiên sẽ muốn đi xem một chút.
“Đúng rồi, ngươi có muốn đi xem không? Chỗ kia, trước đó vợ Đại yêu tinh cũng đã từng đến, à, đúng rồi, bài hát tên là Tuyết Cơ kia của vợ Đại yêu tinh chính là viết về nơi đây.” Hạ Thiên vội nói..
“Thật sao?” Triệu Thanh Thanh càng thêm hứng thú: “Sư phụ, vậy ngươi mau đưa ta qua đó đi.”
Triệu Thanh Thanh vừa mới dứt lời thì chợt cảm thấy cơ thể của mình nhẹ bổng lên, Hạ Thiên đưa nàng đi, chưa đến một phút sau Triệu Thanh Thanh đột nhiên rùng mình một cái.
Trong nháy mắt, từ cái nóng bức của mùa hè đã chuyển sang mùa đông lạnh giá.
“Oa, đẹp quá!” Một giây sau nàng bắt đầu kinh ngạc.
Đây là một thế giới băng tuyết tuyệt đẹp, xung quanh bốn phía đều bị tuyết trắng bao phủ, mà giờ khắc này, tuyết lớn đang bay tứ tung, toàn bộ thế giới ở đây mang đến cho người ta một loại cảm giác hết sức thinh khiết và mỹ lệ.
Triệu Thanh Thanh được Hạ Thiên đặt xuống, mặc dù nàng mặc một chiếc váy dạ hội mỏng nhưng bây giờ Triệu Thanh Thanh thật sự cũng không cảm thấy lạnh, khi mới bước vào, trong thời gian ngắn chưa kịp thích ứng, nhưng bản thân là một người tu tiên nên nàng hoàn toàn có thể chống cự đối với loại rét lạnh đó.
Giày cao gót giẫm trong tuyết rơi sâu gần mười phân, tuyết thật ra cũng không dày lắm.
“Sư phụ, không phải người nói là mỗi ngày đều có tuyết rơi sao? Sao tuyết lại chỉ dày như vậy?” Triệu Thanh Thanh có chút tò mò hỏi.
Thực ra mười centimet cũng coi như khá dày rồi. Vấn đề là nếu như mỗi ngày tuyết đều rơi, theo lý thuyết thì tuyết phải dày hơn. Đặc biệt là bây giờ, nhìn một vùng tuyết rơi như lông ngỗng rơi xuống, cảm giác không đến một ngày, chỉ cần một giờ đã có thể rơi được 10 cm rồi.
“Ồ, Thần tiên tỷ tỷ cố ý làm như vậy đó. Ngày nào cũng có tuyết rơi, nhưng thật ra tuyết vẫn luôn tan ra, nếu không tuyết sẽ quá dày.” Hạ Thiên giải thích một chút: “Cụ thể làm như thế nào ta cũng không rõ lắm. Ta vẫn chưa quen thuộc trận pháp này.”
Nói đến đây, Hạ Thiên đột nhiên thốt lên một tiếng: “Không đúng, ở đây sao lại có người?”
“Có người? "Triệu Thanh Thanh sửng sốt: “Sư phụ, ngươi nói là ngoài chúng ta ra còn có những người khác nữa sao?”
“Chúng ta đi xem một chút.” Hạ Thiên kéo Triệu Thanh Thanh đi trên mặt tuyết, không bao lâu sau, hai người đến một cái hồ nước.
Chính xác mà nói thì đây là suối nước nóng, thật ra thì mấy năm nay Hạ Thiên cũng thường xuyên đến đây ở, đặc biệt là đến cùng với Triệu Vũ Cơ khá nhiều lần.
Triệu Vũ Cơ rất thích ở đây, đặc biệt là sau khi mỗi ngày đều có tuyết rơi, nàng ấy lại càng thích nơi này hơn, lý do cũng rất đơn giản, đối với nàng mà nói, ở đây có ý nghĩa rất lớn.
Phải biết, trước kia, Hạ Thiên cũng ở đây, điều đó thực sự khiến nàng ấy cảm động, mà từ đó về sau, nàng ấy mới trở thành Tuyết Cơ của Hạ Thiên.
Tuyết lớn đầy trời, trong đầm nước hơi nóng mờ mịt đang bao bọc lấy một cơ thể có chút mê người.
“Đại yêu tinh tỷ chưa rời đi sao?” Triệu Thanh Thanh nhịn không được tự lẩm bẩm.
“Không phải là vợ Đại yêu tinh.” Hạ Thiên lập tức mở miệng nói, hắn rất quen thuộc với dáng người của vợ Đại yêu tinh. Mặc dù dáng người của nữ nhân trong đầm nước kia cũng không tệ, nhưng hắn chỉ cần nhìn bóng lưng là biết không phải là vợ Đại yêu tinh của hắn.
Tiếng nước bắn tung tóe, thân thể kia quay đầu lại, sau đó hét lên một tiếng sợ hãi: “A…”
Người đó thật sự không phải Triệu Vũ Cơ, nhưng cũng là một nữ nhân rất xinh đẹp. Ít nhất bàn về tướng mạo, nữ nhân này thực sự không kém so với Triệu Thanh Thanh. Khuôn mặt kia lộ ra vẻ thanh thuần thoát tục, cho dù bây giờ trên mặt có chút hoảng sợ nhưng vẫn hết sức xinh đẹp.
Còn về thân hình...
Triệu Thanh Thanh vô thức dời tầm mắt xuống phía dưới, tuy rằng nhìn có chút mơ hồ vì có hơi nước bao phủ, nhưng thật ra, trên đại khái cũng đều có thể nhìn thấy rõ ràng, dù sao thì bây giờ thị lực của nàng đã tốt hơn trước.
Thân hình rất đẹp, cũng không kém nàng.
Điều đấy khiến cho Triệu Thanh Thanh có chút buồn bực, xem ra nàng thật sự có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, mặc dù nàng không nhận ra người này là ai, nhưng người đó có thể đi vào núi Thanh Phong, hơn phân nửa là có quan hệ không tầm thường với sư phụ biến thái.
“Ngươi, ngươi là Hạ Thiên…” Nữ nhân thanh thuần có vẻ hơi lo sợ, nàng cố gắng để cơ thể mình hoàn chìm vào trong nước, nhưng nàng gần như cũng biết chuyện đó không có tác dụng gì.
“Ừ, là ta.” Hạ Thiên cũng nhận ra đối phương, trong giọng nói có chút thất vọng, lúc đầu hắn còn tưởng rằng là cô vợ nào đã trốn tới đây chơi.
Đáng tiếc là, mặc dù nữ nhân kia cũng rất xinh đẹp nhưng lại không phải là vợ hắn, cũng không phải là nha hoàn của hắn, nhưng nếu muốn nói thì vẫn có thể coi nàng là nha hoàn của hắn.
Bởi vì bây giờ nữ nhân kia có thể xem là nha hoàn của Thần tiên tỷ tỷ.
“Sư phụ, nàng ấy là ai vậy?” Triệu Thanh Thanh không nhịn được hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận