Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2191. Nhầm máy

"Đồ đần, ngươi là ai, tại sao ngươi lại bắt điện thoại của vợ ta?"
Hạ Thiên nghe thấy giọng nói ấy cảm thấy rất khó chịu, trực tiếp mở miệng mắng.
"Điện thoại của vợ ngươi?" Đối phương kinh ngạc một chút, nói tiếp: "Ngươi gọi nhầm số rồi, cho dù điện thoại hay là số điện thoại, ta cũng dùng hơn mười năm rồi."
Nói xong bên kia trực tiếp ngắt điện thoại.
Hạ Thiên tức điên lên, lại gọi điện thoại thêm lần nữa. Sau khi đối phương nhận điện thoại, lập tức nói: "Ta mặc kệ tên ngu nhà ngươi là ai, tóm lại ngươi phải trả điện thoại cho vợ ta ngay lập tức, nếu không bây giờ ta sẽ đi qua đánh ngươi!"
"Hu hu, mẹ ơi có người nói muốn đánh con!"
Trong điện thoại di động vang lên giọng nói của một bé gái, sau đó điện thoại bị ngắt.
"Đây là tình huống gì?"
Hạ Thiên cảm giác việc này có chút kỳ lại, sau đó cúi đầu nhìn dãy số điện thoại di động, thì phát hiện đó là một dãy số lạ, hóa ra là hắn gọi nhầm số.
"Sư phụ, có phải ngươi quên số điện thoại của Y Tiểu Âm rồi hay không?" Triệu Thanh Thanh nhịn không được mà mở miệng nói.
"Ta không có khả năng nhớ nhầm." Hạ Thiên khẳng định nói: "Ta biết chuyện gì đang diễn ra."
"Chắc chắn là Bé Ngoan giở trò." Hạ Thiên tức giận, trực tiếp hướng về phía điện thoại mà nói: "Bé ngoan, ngươi đừng đùa nữa, nếu không ta sẽ gọi vợ Tiểu Yêu Tinh trở về dạy dỗ ngươi."
Đợi vài giây đồng hồ, Hạ Thiên lại bấm số điện thoại của Y Tiểu Âm thêm lần nữa, sau khi nhấn xong, nhìn chằm chằm số điện thoại, xác nhận là không có bấm sai số.
Lần này cũng không có người nghe.
Hạ Thiên nhịn không được mà bực tức, nhưng lại suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không ngoài dự đoán, bởi vì trước đây nhiều lần Y Tiểu Âm từng cố ý không nhận điện thoại của hắn.
Hắn lại gọi thêm mấy lần, nhưng vẫn không có người nào nghe.
"Thôi, ta gọi cho A Cửu." Hạ Thiên lại bấm số của A Cửu rồi gọi, rất nhanh đã có người nghe máy: "Ta là A Cửu, ngươi là người nào?"
"Cửu nha đầu, là ta." Hạ Thiên nghe được giọng của A Cửu, lập tức hỏi: "Vợ Y Y có ở bên cạnh nàng không, tại sao nàng ấy lại không nhận điện thoại của ta?"
A Cửu đáp lại: "Tiểu thư có việc đi ra ngoài rồi, còn về phần tại sao không nhận điện thoại của chàng, việc đó… chẳng lẽ chàng không nhận ra sao?"
"Nhận ra điều gì?" Hạ Thiên khó hiểu hỏi: "Cửu nha đầu, nàng không cảm thấy nàng ấy đối xử với chồng của mình như vậy là không tốt sao. Ta có việc tìm vợ Y Y, nàng nhanh để nàng ấy nghe điện thoại đi."
"Ta đã nói là tiểu thư không có ở nhà." Giọng của A Cửu lộ ra sự khó chịu: "Ta cũng không biết nàng ấy đã đi đâu, nếu tìm nàng ấy có việc gấp thì tự mình đi tìm đi, chàng phải đi tìm thì mới gặp được."
Hạ Thiên suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định tạm thời không đi tìm Y Tiểu m: "Vậy đi, hai ngày nữa, ta sẽ trở về Giang Hải, lúc đó ta sẽ đi tìm vợ Y Y để tính sổ."
"Tùy chàng." Nói xong A Cửu trực tiếp ngắt điện thoại.
Hắn trợn mắt tức giận, lập tức lại gọi thêm lần nữa: "Cửu nha đầu, nàng lại dám ngắt điện thoại của ta?"
"Vậy thì chàng trở về mà đánh ta." A Cửu không sợ hãi mà nói thêm một câu, rồi lần nữa lại cúp điện thoại.
Hắn lại gọi tới thêm lần nữa, lần này A Cửu dứt khoát không nghe điện thoại.
"Sau khi trở về, ta nhất định sẽ đánh cái mông của nàng." Hạ Thiên cảm thấy rất khó chịu, mặc dù A Cửu đã là nữ nhân của hắn, nhưng tính xấu vẫn còn, thỉnh thoảng còn chán ghét hắn.
"Sư phụ, bây giờ ngươi phải trở về Giang Hải sao?" Triệu Thanh Thanh nghe cuộc đối thoại của Hạ Thiên với A Cửu, trong mắt lộ vẻ hâm mộ, quả nhiên địa vị của mình vẫn không đủ cao, từ trước đến giờ sư phụ không dịu dàng thâm tình với nàng như vậy.
"Trước tiên thì chưa cần về vội, chuyện ở bên này của ngươi còn chưa giải quyết xong, mấy ngày nữa ta lại nói chuyện này với nàng ấy." Cho dù Hạ Thiên có ý kiến đối với A Cửu, nhưng không đến mức rất tức giận, hơn nữa Triệu Thanh Thanh ngoan như vậy, mềm mại như thế, hắn còn chưa thử đủ thì làm sao có thể rời đi.
"Sư phụ, ngươi đối với ta thật tốt." Triệu Thanh Thanh nghe được lời của Hạ Thiên, trong lòng vui như nở hoa, không nhịn được mà ôm hôn hắn.
Hứa Kiều Na nhìn thấy bộ dáng nũng nịu của Triệu Thanh Thanh, nhịn không được mà buồn nôn một hồi.
Hạ Thiên không ngần ngại đáp lại nụ hôn của Triệu Thanh Thanh, tiện tay ném điện thoại cho Hứa Kiều Na.
Hứa Kiều Na bắt lấy điện thoại di động, không cần nhìn mà nhét luôn vào túi xách, đợi hơn nữa ngày mới phát hiện đôi nam nữ ấy không có một chút e ngại, không nhịn được mà hỏi: "Hạ tiên sinh, vậy còn chuyện của ta…"
Lúc này, Triệu Thanh Thanh mới nhớ đến bên cạnh mình có người, ngượng ngùng thả lỏng cánh tay đang ôm Hạ Thiên: "Sư phụ, Kiều Kiều là bạn của ta, ngươi có thể giúp nàng ấy được không?"
"Ngươi trực tiếp gửi những sách về y học kia đến cao ốc Thần Y, vợ Y Y sẽ tiếp nhận." Hạ Thiên ôm cái eo nhỏ nhắn của Triệu Thanh Thanh, rồi nói với Hứa Kiều Na: "Còn chuyện chữa bệnh cho mẹ ngươi, thì lúc nào ngươi đưa bà ấy đến đây cũng được."
"Vậy thì quá tốt rồi, cảm ơn Hạ tiên sinh." Hứa Kiều Na vui vẻ vỗ tay, đứng dậy cúi chào Hạ Thiên: "Bây giờ, ta lập tức trở về sắp xếp, hy vọng sẽ không làm phiền thời gian riêng tư của Hạ tiên sinh."
"Ngươi muốn cảm ơn thì cảm ơn nha đầu Thanh Thanh, bởi vì nể mặt nàng ấy, cho nên ta mới đồng ý." Hạ Thiên phất tay, không để ý lời cảm ơn của Hứa Kiều Na.
Hứa Kiều Na lại tiến lên rối rít cảm ơn với Triệu Thanh Thanh, nhưng Triệu Thanh Thanh không có tiếp nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận